Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 450 - Chương 450: Biến Thân

Chương 450: Biến thân Chương 450: Biến thân

Đương nhiên, đối với cao thủ Ngũ Cầm cảnh thì chút độ khó này không tính là gì cả.

Mọi người cùng thi triển kỹ năng, leo lên.

Có người có tốc độ bay nhanh như giẫm trên đất bằng, linh xảo như vượn và khỉ, vừa nhìn đã biết bọn họ là hệ Linh Viên hoặc là hệ Ảnh Báo.

Lại có những người không nhanh nổi, tay chân hơi vụng về, rõ ràng là hệ Huyền Quy và hệ Cự Hùng.

Tế Cẩu trợn tròn mắt, ngửa đầu hỏi: "Phương Tri Hành, tao phải làm sao đây? Hay là mày cõng tao đi đi."

Phương Tri Hành hơi im lặng, cậu lắc đầu nói: "Mày không cần đi, cứ đợi ở phía dưới là được."

"Chậc, thôi được rồi."

Tế Cẩu cũng thấy không sao cả.

Thật ra với chiến lực của Phương Tri Hành, tác dụng của Tế Cẩu là điều tra.

Giúp chuyện nhỏ thì được, giúp chuyện lớn thì không trông cậy được.

Lúc này trên mặt đất chỉ còn lại một mình Phương Tri Hành, cậu không chần chờ mà thong dong leo lên.

Vách đá thẳng đứng không thấp, khoảng hơn 800 mét.

Mọi người hao phí chút ít công phu, lúc này mới bò lên trên được.

Phương Tri Hành đứng bên bờ vực, phóng mắt nhìn quanh, phát hiện bản thân đang ở phía sau của thành lũy cỡ lớn.

Thành lũy đấy là Phi Ưng bảo, xây dọc theo núi, có hơn phân nửa kiến trúc khảm vào trong thân núi.

Vách tường màu đen dày đặc có phòng thủ kiên cố.

Trên vách tường có rất nhiều bụi gai màu xanh thẫm cùng với tường vi màu trắng bò khắp, khí thế thần bí mà rộng rãi.

Tân Triển Hồng nửa ngồi trên mặt đất, núp đến phía sau núi.

Mọi người thấy thế thì học theo.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Không qua bao lâu, hoàng hôn dần lên, sắc trời tối xuống.

Không lâu sau đó, đột nhiên có tiếng còi truyền đến, tiết tấu rõ ràng là một dài một ngắn một dài.

Tân Triển Hồng lập tức đứng lên.

Sau đó một bóng dáng bước ra từ góc rẽ.

Tầm mắt của mọi người ngưng lại, nhìn thấy một người trung niên.

Tuổi tác của người đó không ít, tóc 2 bên mai hơi bạc trắng, mặc bộ áo xám giống như là tay sai.

Trung niên áo xám khẩn trương, cẩn thận bước qua.

Tân Triển Hồng không nói nhiều lời, ôn móc ra túi tiền từ trong ngực rồi ném qua đó.

Người trung niên áo xám nhặt túi tiền lên, mở ra xem, sau đó 2 mắt bắn ra hào quang của sự tham lam.

Hắn nuốt nước bọt, cẩn thận nhét túi tiền vào trong ngực, phất tay, thấp giọng nói: "Đi theo ta."

Tân Triển Hồng giữ im lặng, bước ra ngoài với người trung niên áo xám.

Đám người Phương Tri Hành nhắm mắt đi theo sau.

Đoàn người thuận theo con đường nhỏ quanh co từ từ tới gần Phi Ưng bảo.

Không lâu sau, một trận tanh tưởi ập đến từ phía trước, mùi nồng nặc khiến cho người ta buồn nôn.

Phương Tri Hành ngẩng đầu lên nhìn rồi nhanh chóng phát hiện ngọn nguồn của mùi hôi thối đến từ một ống nước.

Người trung niên áo xám lấy ra chiếc khăn tay bịt miệng lại, sau đó chui vào trong.

Tân Triển Hồng không đổi sắc mặt, ông chỉ dùng tay bịt miệng, giẫm lên vật dơ bẩn trên mặt đất rồi đi vào cống thoát nước.

Mọi người thấy vậy, còn có thể nói được gì, ai nấy đều nhe răng trợn mắt, kiên trì đi theo.

May thay, cống thoát nước không dài cho lắm, điểm cuối còn có một bậc thang.

Bầu không khí mới lạ tràn mạnh vào bên trong.

Dường như đoàn người xông ra ngoài với tốc độ cực nhanh.

Đập vào mi mắt là một ngõ nhỏ rất dài được vách tường cao ngăn cách.

Bên cạnh bày mấy chiếc xe ba gác, trên xe đặt thùng phân, bô các thứ…

Cách đó không xa còn có một dòng nước chảy xuôi, giội rửa mặt đất dơ bẩn.

Không khó nhìn ra, đây là nơi mà Phi Ưng bảo xử lý chất bài tiết.

Đám tôi tớ vận chuyển chất bài tiết đến nơi này, sau đó đổ xuống cống ngầm.

Người trung niên áo xám nhỏ giọng nói: "Đi từ ngõ nhỏ này đến điểm cuối, sau khi thông qua một cánh cửa sắt, sẽ tiến vào bên trong thành lũy."

Tân Triển Hồng hỏi: "Cửa sắt có khóa không?"

Người trung niên áo xám vỗ xuống chùm chìa khóa bên hông, nói: "Chìa khóa nằm trong tay ta, cửa sắt được mở."

Tân Triển Hồng đã hiểu ra, ông vung tay lên, chợt lướt thân chạy về phía trước, bước chân không có tiếng động.

Đám người Phương Tri Hành tăng thêm tốc độ đuổi theo.

Bọn họ nhanh chóng nhìn thấy cánh cửa sắt đấy.

Lúc này, sắc trời bên ngoài đã tối, khắp nơi bên trong thành lũy đều đã châm đèn.

Xuyên thấu qua cửa sắt có thể thấy rõ thành lũy chia làm 3 tầng trên giữa dưới, kết cấu bên trong là căn nhà hình thức cấp 4.

Phương Tri Hành bọn họ lẻn vào tầng thấp nhất.

Đoàn người nhanh chóng xuyên qua cửa sắt, vượt qua một bức tường, lúc này phía trước xuất hiện hành lang hình tứ phương, ở giữa có một đại sảnh.

"Hít hà!"

Lúc này trong đại sảnh có mấy chục thanh thiếu niên đang đổ mồ hôi, bọn họ sắp hàng thành một ma trận vuông, động tác đều nhịp, uy vũ.

Tân Triển Hồng không tiếp tục ẩn núp nữa, ông nghênh ngang đi ra ngoài, sau đó hiện thân.

Đám người Phương Tri Hành thấy thế thì cũng trùng trùng điệp điệp xông vào đại sảnh.

Một đám thanh thiếu niên ngừng lại, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn về phía đám người áo đen bịt mặt.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0