Chương 463: Săn giết
Chương 463: Săn giết
Phương Tri Hành không đáp hỏi ngược lại: “Mày có thể nhìn thấy những tơ nhện đó không?”
Tế Cẩu nhìn trái ngó phải, mờ mịt nói: “Tơ nhện gì, nào có?”
Ầm ầm!
Một luồng sấm chớp đánh xuống đúng vào lúc này!
Ánh sáng màu tím bạc lóe ra vô cùng rực rỡ!
Rừng rậm ảm đạm nháy mắt được ánh sáng mãnh liệt lấp đầy, chiếu sáng mỗi một góc trong rừng.
Trời đất sáng ngời!
Trong lòng Tế Cẩu lộp bộp, mắt chó lập tức trừng to.
Nó nhìn thấy rồi!
Xung quanh giữa những cây đại thụ vắt ngang từng sợi tơ nhện mảnh khảnh, gần như tràn ngập khắp không gian.
Những sợi tơ nhện còn mỏng hơn sợi tóc, gần như không màu trong suốt, cho dù ngươi nhìn kỹ cũng rất khó phát hiện.
Tơ nhện giăng khắp nơi, trải rộng không trung và mặt đất, cho người ta một cảm giác thiên la địa võng không chỗ có thể trốn.
“Đệt!”
Trong lòng Tế Cẩu căng chặt, kinh ngạc không thôi: “Chúng ta bị bao vây rồi, rốt cuộc có bao nhiêu con nhện vậy?”
Phương Tri Hành trả lời: “Tao phát hiện tổng cộng 9 con.”
“9 con?! Đậu mé!”
Da đầu Tế Cẩu run lên hỏi: “Ở đâu, có phải tất cả đều là nhện Bát Trảo mặt người không?”
“Tất cả chúng nó ở chỗ cao, không xuống dưới.”
Phương Tri Hành nhẹ nhàng gật đầu, ngạc nhiên nói: “Ừm, mỗi một con nhện Bát Trảo Thiên La đều mọc mặt người giống nhau y như đúc, khuôn mặt cười giả của nữ nhân như nhân bản.”
“Mé nó, kì quái thật, sao nhện Bát Trảo Thiên La mọc mặt người chứ, chúng nó nên gọi là nhện mặt mặt người mới đúng.”
Tế Cẩu hét lên: “Trước mặc kệ cái này, vấn đề là làm sao mới có thể giết chết chúng nó?”
Đồng tử huyết sắc của Phương Tri Hành lóe lên, cẩn thận nói: “Toàn thân nhện Bát Trảo Thiên La bao trùm vỏ ngoài cứng rắn, trên người chỉ có một nhược điểm, đó là phần đuôi chỗ phun tơ.”
Tế Cẩu hiểu được, tức giận nói: “Đâm vào hậu môn của chúng nó.”
Chọc lỗ đít, nó là chuyên nghiệp!
Phương Tri Hành hơi chần chờ, trầm ngâm nói: “Có một con nhện Bát Trảo Thiên La chỉ cách chúng ta 40m, tao ném mày lên, mày thử tình hình của nó.”
Tế Cẩu nhất thời xù lông, nhe răng nói: “Đệt mợ, má nó mày ác thật đấy, ý tưởng ác độc như vậy cũng nghĩ ra cho được?”
Phương Tri Hành trợn mắt trắng nói: “Mày còn 9 cái mạng, sợ éo gì! Nhanh lên, chế tạo một Ảnh Phân Thân ra.”
Tế Cẩu chần chờ một lát, bóng đen dưới chân đột nhiên nhúc nhích, chợt hiện ra một Tế Cẩu khác.
Sau đó, không cần Phương Tri Hành nhắc nhở, tự Tế Cẩu thi triển kỹ năng huyết mạch bộc phát, thân hình bành trướng hóa thành một con Liệu Độc Liệp Lang.
Lúc này Tế Cẩu quả thật trưởng thành rồi, hình thể Liệu Độc Liệp Lang hùng tráng, trừ vẫn gớm ghiếc như trước còn có vài phần uy phong lẫm lẫm, cực kỳ bá đạo.
Phương Tri Hành không nói hai lời, bắt lấy sau cổ của Liệu Độc Liệp Lang, tại chỗ xoay vòng vòng như một cái chong chóng sau đó vung mạnh ra.
Vù!
Liệu Độc Liệp Lang hóa thành mũi tên rời khỏi cung bay lên trời cao, đầu lưỡi vươn ra bên ngoài, chui vào trong ngọn cây, ven đường đụng gãy không biết bao nhiêu cành cây.
Bỗng nhiên!
Sấm chớp chợt lóe!
Đồng tử Liệu Độc Liệp Lang co rút lại, nó rõ ràng nhìn thấy một con nhện Bát Trảo Thiên La treo ngược dưới một nhánh cây.
Nó đang nhanh chóng lao thẳng tắp tới con nhện Bát Trảo Thiên La đó.
“Liều luôn!”
Tế Cẩu bất chấp mọi giá, nhe răng trợn mắt, mắt lộ ra hung quang.
Dù sao mạng của con Liệu Độc Liệp Lang, qua một khoảng thời gian sẽ chết, dù chết cũng phải kéo một cái đệm lưng.
Đột nhiên, Liệu Độc Liệp Lang cảm giác bản thân đụng phải cái gì, trên mặt truyền đến cảm giác cắt.
Nhưng mà, cảm giác cắt không quá mãnh liệt, cắt một chút đã bay qua.
Nhưng sau nháy mắt, một cái mạng nhện lớn đột ngột phụt lên, đổ ập xuống trùm lên người Liệu Độc Liệp Lang.
“Lang Ảnh Tật Phong Trảo!”
Liệu Độc Liệp Lang điên cuồng vung hai chân trước, nó cũng không phải dễ chọc, tốt xấu có hung uy của dị thú cấp 3.
Xẹt xẹt xẹt~
Trong nháy mắt, lưỡi lớn bị xé nát vụn.
Liệu Độc Liệp Lang thế vô địch, bổ nhào vào con nhện Bát Trảo Thiên La kia.
“Tiện nhân, chết đi cho ta!”
Liệu Độc Liệp Lang nhìn khuôn mặt nữ nhân cười giả trên đầu nhện Bát Trảo Thiên La càng nhìn càng ghê tởm, mở ra mồm to như bồn máu cắn lấy đầu của nó.
Xì xì!
Răng nanh hoàn toàn lộ ra!
Hợp lực cắn của Liệu Độc Liệp Lang vô cùng kinh người, xé một cái đã cắn đầu của nhện Bát Trảo Thiên La xuống.
Xì~
Lượng lớn máu tươi nháy mắt tràn ra!
Nhện Bát Trảo Thiên La rơi xuống.
Liệu Độc Liệp Lang nhảy ra, dừng trên thân cây, trong miệng còn ngậm khuôn mặt nữ nhân cười giả, rôm rốp mấy cái đã cắn nát, máu bắn tung tóe đầy miệng.
“Phương Tri Hành, những con nhện Bát Trảo Thiên La này không có gì đáng sợ, thực lực tối đa cấp 2.”
Liệu Độc Liệp Lang thoải mái cắn chết một con nhện Bát Trảo Thiên La, bỗng tự tin tăng vọt, không nhịn được trở nên đắc ý.
“Má nó, những con nhện mặt nữ nhân này nhìn khá đáng sợ chứ không làm ăn được gì.”