Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 474 - Chương 474: Sóng Gió (3)

Chương 474: Sóng gió (3) Chương 474: Sóng gió (3)

Thẩm Ngọc Đường đứng dậy, chắp tay sau lưng đi qua đi lại nói: "Khách điếm Minh Nguyệt và tiểu trúc Thính Vũ đồng thời bị cháy, đây tuyệt đối không thể là chuyện trùng hợp."

Nói đến đây, đột nhiên Thẩm Ngọc Đường cảm thấy thiếu thứ gì đó, ông ta nhìn quanh một vòng rồi hỏi: "Người của Ngũ Sắc đường đâu, sao bọn họ vẫn chưa đến?"

Nam nhân trung niên bạch y trả lời: "Thuộc hạ đã phái người thông báo cho Ngũ Sắc đường rồi, nhưng không biết vì sao, người của bọn họ vẫn chưa đến."

Khoảng nửa giờ sau...

Cuối cùng cũng có người của Ngũ Sắc đường đến báo cáo: "Đêm qua năm vị đường chủ đột nhiên ra ngoài, đến giờ vẫn chưa về, không rõ đi đâu, bọn thuộc hạ vẫn đang dốc toàn lực tìm kiếm."

Sắc mặt Thẩm Ngọc Đường thay đổi, kinh ngạc nói: "Năm người lớn sống sờ sờ cùng nhau ra ngoài, vậy mà các ngươi lại không biết gì cả?"

Người kia run rẩy đáp: "Năm vị đường chủ hành động bí mật, không báo cho bất cứ ai biết."

Nam nhân trung niên bạch y thấy vậy, lập tức điều tra một lượt rồi quay lại báo cáo: "Thuộc hạ đã tra hỏi, đêm qua không có ai phân phó Ngũ Sắc đường làm việc gì."

Thẩm Ngọc Đường vô cùng buồn bực, trầm ngâm nói: "Người có thể điều khiển năm vị đường chủ của Ngũ Sắc đường ra tay cùng lúc, chắc chắn là cấp cao của Thẩm gia chúng ta..."

Đột nhiên, ông ta nghĩ đến chuyện gì đó, hai mắt híp lại: "Có phải nhi tử Chí Việt của ta là người sai khiến người của Ngũ Sắc đường không?"

Nam nhân trung niên bạch y cũng không khỏi rùng mình, vội nói: "Có khả năng này! Thiếu gia rất có thể đã gặp chuyện khó khăn gì đó, cần cả năm người bọn họ cùng ra tay giải quyết, nhưng giữa chừng xảy ra biến cố khiến thiếu gia bị giết."

Thẩm Ngọc Đường nghiến răng: "Năm người của Ngũ Sắc đường, e rằng cũng bị giết rồi."

Lúc này, các thành viên dòng chính của Thẩm gia lần lượt đến, bao gồm cả đại phu nhân và đích trưởng tử Thẩm Chí Ngạn, v.v.

Thẩm Chí Việt bị giết, gây ra chấn động lớn.

"Ngoài đám phản tặc đó, còn ai dám ra tay độc ác với đệ tử môn phiệt như vậy?"

"Người dám không chút kiêng dè giết con cháu dòng chính của môn phiệt, chỉ có thể là một môn phiệt khác mạnh hơn!"

"Trong quận Thanh Hà, môn phiệt nào có thù hằn sâu nhất với Thẩm gia chúng ta?"

Mọi người đều đoán hung thủ là ai.





Ích Hương trai!

Mưa lớn không ngừng rơi.

Qua trưa, Phương Tri Hành tỉnh giấc, cậu ngáp một cái, tinh thần lại tràn đầy.

Cậu đã đi đường cả đêm, sau khi trở về thì lăn ra ngủ ngay.

"Hồng Diệp, hai ngày ta rời đi, có nhiệm vụ mới nào không?"

Phương Tri Hành rời khỏi giường mặc y phục, bước vào thư phòng, ngồi xuống ghế.

Hồng Diệp bưng một tách trà nóng đến, cô dịu dàng đáp: "Ừm, chiều qua có một nhiệm vụ mới, ta đã bảo Mã Tranh Minh đi làm rồi."

Phương Tri Hành uống một ngụm trà, nhận lấy cuộn giấy mở ra xem.

"Lập tức đến Bạch Hạc Hồ cách thành nam 190 dặm, giả làm thích khách tập kích Nhan Hồng Đào, sau khi dọa cô ta thì lập tức bỏ trốn."

Phương Tri Hành khẽ nheo mắt, bất lực nói: "Sao lại là Nhan Hồng Đào này nữa chứ!"

Hồng Diệp bật cười: "Nhan Hồng Đào là bảo bối của Điền Thái Hưng mà, chỉ cần Nhan Hồng Đào xảy ra chuyện thì Điền Thái Hưng sẽ bị trói tay trói chân, không làm được gì cả."

Phương Tri Hành hiểu ra, đáp: "Nhiệm vụ này rất đơn giản, chắc Mã Tranh Minh có thể hoàn thành được."

Hồng Diệp gật đầu cười: "Ừm, ngài yên tâm, nhiệm vụ này đã hoàn thành thuận lợi rồi."

Nói đến đây, cô nhẹ giọng bổ sung một câu: "Ta không nói cho đại công tử và đại phu nhân biết chuyện ngài rời đi, bọn họ không biết ngài ra ngoài làm việc riêng."

Phương Tri Hành mừng thầm trong lòng.

Hồng Diệp vẫn luôn là người hầu trung thành của La Khắc Kỷ và Đổng Mẫn Châu.

Công việc hàng ngày của cô, ngoài việc hỗ trợ Phương Tri Hành thì chính là giám sát nhất cử nhất động của Phương Tri Hành, báo cáo cho hai chủ nhân bất cứ lúc nào.

Nhưng bây giờ cô dần dần dao động, nghiêng về phía Phương Tri Hành.

"Đây chính là lâu ngày có tình cảm à?"

Tâm trạng Phương Tri Hành lập tức vô cùng vui vẻ, cậu thuần thục cởi đai lưng ngọc, kéo Hồng Diệp lại gần rồi giữ lấy đầu cô.

Hồng Diệp làm nũng không thôi, oán trách liếc nhìn Phương Tri Hành rồi ngoan ngoãn nghe theo cúi đầu, mở đôi môi anh đào nhỏ nhắn.

Hai ngày trôi qua trong chớp mắt.

Chiều hôm đó, Phương Tri Hành lại nhận được lời mời tham dự tửu hội của tiểu thư Ngô gia.

Dù sao Phương Tri Hành cũng nhàn rỗi, cậu liền đến tham gia cho vui, coi như giết thời gian.

Cậu chậm rãi bước vào đại sảnh.

Không ngoài dự đoán, trong đại sảnh lại chật kín người, vô cùng náo nhiệt.

Phương Tri Hành vẫn như cũ, cầm một ly rượu, chỉ đứng một mình ở góc phòng giống như một người ngoài cuộc.

"Ngươi chắc chắn không? Thẩm Chí Việt bị người ta giết chết?"

Đột nhiên, một tiếng kêu kinh ngạc truyền vào tai cậu.

Phương Tri Hành vẫn bình tĩnh, lắng tai nghe.

Không xa, mấy vị tiểu thư khuê các đang ríu rít trò chuyện.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0