Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 484 - Chương 484: Ngũ Cầm (3)

Chương 484: Ngũ Cầm (3) Chương 484: Ngũ Cầm (3)

Cho dù ông có giật hết toàn bộ Đỉa Khát Máu trên thân xuống thì một giây sau lại bị Phương Tri Hành đẩy vào trong vạc nước lần nữa.

Trong nháy mắt, mọi nỗ lực hóa thành hư không, không thay đổi được gì cả!

Quá tuyệt vọng!

Tính mạng của bản thân hoàn toàn bị người khác nắm giữ.

Quá kinh khủng!

Sống chết của bản thân chỉ nằm trong 1 ý niệm của người khác!

“Tha cho ta đi, ta sai rồi…”

Lăng Triệu Dũng gian nan thở phì phò, khóc lóc, nước mắt giàn dụa, đáng thương.

“Sớm biết có hôm nay sao lúc trước còn làm thế.”

Phương Tri Hành khẽ xùy, thờ ơ lạnh nhạt.

Thời gian chậm rãi trôi qua…

Lăng Triệu Dũng dần bất động, làn da toàn thân khô quắt, độc tố trong cơ thể tiếp tục tích lũy khiến cơn đau đớn của ông dần trở nên phát điên.

Phụt~

Bỗng nhiên, từ trong miệng Lăng Triệu Dũng phun ra 1 ngụm máu, đầu từ từ gục xuống.

Cuối cùng, ông ta cắn lưỡi tự sát.

“Ngươi hút máu đỉa nhiều năm như vậy cuối cùng cũng bị đỉa hút khô, cũng coi như là trừng phạt đúng tội, ác hữu ác báo.”

Phương Tri Hành khinh thường quay mặt đi, lập tức thi triển Súc Cốt thu nhỏ xương cốt tráng kiện trên thân và khôi phục trạng thái bình thường.

Tiếp đó, cậu bưng chiếc chậu chứa đầy những con Đỉa Khát Máu lên, lựa chọn một lúc rồi chọn ra 1 con đỉa con lớn hơn chút cho ra cái bát.

“Hừm, tiếp theo 1 mình ta sẽ nuôi dưỡng mày.”

Phương Tri Hành giơ tay trái lên, dùng bảo đao Đồ Long cắt 1 vết trên đầu ngón tay, nặn ra 1 giọt máu nhỏ vào trong bát, ngâm toàn thân con đỉa con kia.

Cứ vậy, mỗi 1 tiếng cậu cho nó ăn 1 lần.

Dù cậu chỉ dùng máu nóng của mình cho đỉa ăn, mỗi lần nặn ra 50ml máu.

Nhưng lượng máu của cậu rất dồi dào, Huyết Hải Bá Thể không sợ mất máu.

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Sáng sớm hôm sau, Phương Tri Hành mang theo cái bát kia, lặng lẽ rời khỏi trấn Tùng Thủy.

Cậu rong ruổi 2 ngày đường trở về Ích Hương trai.

Lúc này, Đỉa Khát Máu con đã trưởng thành hơn 1 chút, trên thân nó cũng nhô lên 1 bướu thịt.

“Có túi máu rồi nhưng hơi nhỏ.”

Phương Tri Hành thích thú, cứ theo tốc độ này, chưa đầy mấy ngày túi máu sẽ to lên.

Phạch phạch~

Một buổi chiều nọ, một con bồ câu đưa tin đột nhiên bay vào Ích Hương trai, đáp xuống cánh tay Hồng Điệp.

Hồng Điệp gỡ cuộn giấy trên đùi bồ câu xuống, xem một chút rồi đi đến bên cạnh Phương Tri Hành, nhẹ nhàng nói: “Nhiệm vụ mới.”

Phương Tri Hành lập tức nhận lấy cuộn giấy và đọc kỹ.

“Lập tức lên đường đến bến tàu Tây Phong cách thành Tây 180 dặm, phối hợp với Tân Triển Hồng chặn giết môn chủ Hồng Hoa môn và 2 đứa con trai.”

Phương Tri Hành hơi nheo mắt, trầm ngâm nói: “Ồ, lần này đến lượt Hồng Hoa môn rồi?”

Hồng Hoa môn này không hề đơn giản, thế lực rất lớn, có lẽ là thế lực giang hồ lớn nhất do Án Sát ti ở quận Thanh Hà bồi dưỡng.

Theo tình thế này, quận trưởng đại nhân đang có ý định nhổ cỏ tận gốc toàn bộ thế lực giang hồ do Án Sát ti bố trí vào quận Thanh Hà.

Hồng Diệp nhắc: “Thật ra, tổng bộ Hồng Hoa môn đã bị phá hủy vào mấy ngày trước nhưng môn chủ và 2 đứa con trai của hắn thừa cơ trốn thoát, đến hôm nay mới tra ra được tung tích của bọn họ.”

Phương Tri Hành lập tức hiểu rõ, vội chuẩn bị vũ trang, sẵn tiện mang theo Đỉa Khát Máu.

Hồng Diệp tiễn biệt, phát hiện Phương Tri Hành chỉ cầm theo 1 thanh trường đao thì nhắc nhở: “Trai chủ, chẳng phải ngài có 1 thanh trọng đao ư, sao không cầm theo?”

Trọng đao mà cô nói tới chính là bảo đao Đồ Long.

Phương Tri Hành không thay đổi sắc mặt, trả lời: “Thanh trọng đao kia vẫn cần rèn luyện thêm, tạm thời chưa dùng đến.”

Hồng Diệp hiểu ra, hỏi tiếp: “Chó của ngài đâu, sao không thấy dẫn theo? Trước giờ ngài vẫn luôn thích dẫn theo chó đi chấp hành nhiệm vụ mà.”

Phương Tri Hành lắc đầu nói: “Nó cứ hay sủa lung tung, lần trước suýt chút hỏng việc, sau này không thể dẫn theo nó ra ngoài chạy loạn nữa.”

Hồng Diệp đã hiểu, không nhiều lời nữa.

Phương Tri Hành từ mật đạo rời đi, lặng lẽ ra khỏi thành chạy thẳng về phía thành Tây.

Đến khi chạng vạng tối cậu đã kịp đến bến tàu Tây Phong.

Ở đấy, cậu lại gặp được Quỷ Đao Lưng Gù - Tân Triển Hồng và mấy chục người áo đen bịt mặt.

Bọn họ có lẽ đều là nhóm người đã tham gia vào hành động đồ diệt Phi Ưng môn lần trước.

Đám người mai phục ở gần bến tàu Tây Phong, ngưng thần nín thở, yên tĩnh đợi mục tiêu xuất hiện.

Nào ngờ, bọn họ đợi suốt cả đêm cho đến khi trời gần sáng.

Mục tiêu vẫn không hề xuất hiện.

“Mẹ nó, vồ hụt rồi…”

Tân Triển Hồng vô cùng tức giận, xua tay nói: “Chúng ta bị chơi xỏ rồi, tất cả giải tán đi.”

Cậu cũng rời đi.

Nhóm Phương Tri Hành im lặng đến cực điểm, ai đi đường nấy.

Sau khi trở về Ích Hương trai, Phương Tri Hành kiên trì nuôi dưỡng con Đỉa Khát Máu con 3 ngày.

Được tẩm bổ bằng máu người, Đỉa Khát Máu con càng phát triển hơn, nó đã to bằng hạt đậu phộng rồi, túi máu trên người cũng nhô cao giống như hạt lựu óng ánh sáng long lanh.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0