Chương 500: Giết sạch (3)
Chương 500: Giết sạch (3)
Phương Tri Hành nghe được tin này thì cảm thán không thôi.
Nếu cậu không tham gia hành động của đêm qua, chỉ sợ cậu cũng sẽ tin tin tức ở bên ngoài.
Hơn nữa không quan tâm đến việc này, phía bên Ngô Hồng Thu lại đưa thiệp mời đến.
Phương Tri Hành vui vẻ tiến đến.
Lúc vào đêm, cậu và một nữ tử có dáng người đẫy đà bắt đầu linh tu.
Cậu có thể chắc chắn trước đây chưa từng gặp nữ tử này.
2 người họ là lần đầu tiến hành linh tu.
Hơn nữa cô là một nữ nhân rất có kinh nghiệm, hiểu được ít kỹ xảo, tương đối nhiều kiểu.
Phương Tri Hành học được mấy cách chơi mới với cô, sau khi trở về thì có thể thử nghiệm với Hồng Diệp.
Mấy ngày sau không có chuyện gì lớn cả.
Phương Tri Hành sống tương đối nhàn nhã.
Tối hôm đó, cậu lần nữa đi đến phủ đệ Ngô gian tham gia Linh Tu hội.
Đối tượng linh tu lại là nữ tử châu tròn ngọc sáng đó.
2 người họ đã là lần thứ 3.
Lần này nữ nhân không lấy ra khăn tay lụa che mắt của Phương Tri Hành nữa.
Lúc 2 người họ linh tu thì 4 mắt nhìn nhau, đặc biệt tình thú.
2 ngày sau của Linh Tu hội vẫn là cô đến!
Phương Tri Hành cảm giác nữ nhân này không phải là người thường, chắc chắn có thân phận địa vị, dường như muốn chiếm đoạt cậu.
Mấy nữ nhân khác xếp hàng đều không có được sự cưng chiều của Phương Tri Hành.
Nhoáng cái trôi qua nửa tháng.
Cuối cùng phía bên Phong Ngâm các cũng truyền tin tức đến.
Phương Tri Hành tranh thủ thời gian chạy qua đó, gặp lão gia râu bạc.
"<Thi;ên La Thánh Huyết Thư> có công pháp phía sau."
Lão gia xoa 2 tay, đưa ra một tin tức tốt.
Phương Tri Hành không khỏi phấn chấn tinh thần, cậu không nói nhiều mà hào phóng thanh toán tiền.
Lão gia vui mừng quá đỗi, lúc này mới thổ lộ: "Người sáng tạo ra bộ công pháp này là một kỳ tài của La gia, cụ thể không rõ họ tên, nhưng người giang hồ xưng là ‘Thánh Huyết lão tổ’, ông ta từng sáng lập ra một môn pháp giang hồ có tiếng tăm lừng lẫy, gọi là ‘Thánh Huyết môn’."
Lão gia nhắc nhở: "Ví dụ như ngươi muốn tìm công pháp phía sau của <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> sẽ có 2 cách, thứ nhất là La gia, thứ 2 là Thánh Huyết môn."
Phương Tri Hành nhíu mày hỏi: "Thánh Huyết môn ở nơi nào?"
Lão gia buông lỏng tay cười nói: "Môn phái này đã không còn tồn tại, giải thể vào rất nhiều năm trước, chia thành rất nhiều thế lực giang hồ như 'Thánh Huyết giáo', "Huyết Ma tông", 'Huyết Kiếm môn'..."
Sắc mặt của Phương Tri Hành trầm xuống, đây cũng không phải là tin tức tốt gì.
Một môn phái chia năm xẻ bảy, chỉ sợ là võ công trấn pháp cũng rối tung.
Đầu óc của Phương Tri Hành quay nhanh. Đột nhiên hỏi: "Không biết trong Võ Minh có cất chứa công pháp phía sau của <Thi;ên La Thánh Huyết Thư> hay không?"
Lão gia vội vàng nói: "Điều này thì ta không trả lời được, nếu như người muốn biết thì phải đặt đơn khác, lúc ấy ta lại phái người đi điều tra."
Phương Tri Hành suy nghĩ rồi lắc đầu nói: "Không cần đâu."
Cậu nói xong thì xoay người rời đi.
Nhoáng cái lại trôi qua nửa tháng.
Mấy ngày này, Phương Tri Hành ngoại trừ hoàn thành mấy nhiệm vụ đơn giản dễ dàng thì hoạt động chủ yếu là tham gia Linh Tu hội.
Dường như là 2 ngày tham gia một lần.
Hơn nữa, cậu luôn tiến hành linh tu với cùng một nữ nhân.
Trong hơn một tháng này, cơ thể của 2 người họ triền miên, chìm sâu vào hiểu rõ lẫn nhau.
Chỉ thiếu mở miệng nói chuyện với nhau.
Dần dà, 2 người họ đã quen thuộc với đối phương, dường như một động tác nhỏ, đối phương đã hiểu ngay là có ý gì.
Đồng thời, Phương Tri Hành cũng quan sát được tu vi của nữ tử đang nhanh chóng tăng lên.
Có cậu tẩm bổ mỗi ngày, tiềm lực của cô được kích thích cực lớn, tất nhiên tốc độ tu hành cũng tiến triển cực nhanh.
Cô vốn là Đại Mãng cảnh, tin rằng không bao lâu sau thì có thể đột phá đến Nhất Cầm cảnh.
Chạng vạng hôm nay, Ngô Hồng Thu lại tổ chức tiệc rượu.
Tất nhiên là Phương Tri Hành cũng đến tham gia, cậu lại lần nữa gặp Lộc Ngọc.
Lúc này Lộc Ngọc vẫn tiêu sái tùy ý, ôn lương khiêm tốn, hoàn toàn nhìn không ra sự âm tàn và sắc bén của đêm đó.
“Phương trai chủ!”
Lộc Ngọc phát hiện được ánh mắt của Phương Tri Hành thì mỉm cười, gật đầu với cậu rồi bước đến.
Hắn cười hỏi: “Nghe nói ngươi có đến tham gia hội giao lưu Võ Minh?”
Phương Tri Hành lập tức đáp lời: “Lộc công tử đã nhiệt tình mời mấy lần, Phương mỗ sao có thể không biết điều được chứ.”
Lộc Ngọc cười haha: “Cảm giác thế nào?”
Phương Tri Hành khen ngợi từ đáy lòng: “Trong Võ Minh, mọi người đều thẳng thắn giao lưu, nói năng thoải mái, tự do tự tại. Không khí khiến người ta vô cùng thoải mái.”
Lộc Ngọc nghe vậy thì cực kỳ hài lòng. Hắn xích lại gần, thấp giọng nói: “Tiết lộ cho ngươi một tin tức cơ mật. Ngươi đừng truyền ra ngoài.”
Thái độ của Phương Tri Hành trở nên nghiêm nghị hẳn, dựng thẳng lỗ tai.
Lộ Ngọc thần thần bí bí, hạ giọng nói: “Võ Minh chúng ta hao phí 7 năm, bỏ vào không biết bao nhiêu sức người sức của, cuối cùng cũng nghiên cứu ra một loại linh đan diệu dược. Hiệu quả bổ dưỡng gấp mất lần Nhục Đan thượng hạng.”