Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 501 - Chương 501: Bốn Môn Công Pháp.

Chương 501: Bốn môn công pháp. Chương 501: Bốn môn công pháp.

Đầu óc Phương Tri Hành chợt rung lên, trên mặt bày ra vẻ khiếp sợ xen lẫn ngạc nhiên: “Ồ, thật ư?”

Lộc Ngọc gật đầu, hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “Loại linh đan diệu dược này một khi ra mắt, chắc chắn có thể chấn kinh thiên hạ.

Trước mắt, Võ Minh chúng ta dự định sẽ chọn lấy một nhóm thành viên tinh anh để ưu tiên bồi dưỡng. Sẽ cung cấp ổn định cho bọn họ linh đan diệu dược, giúp bọn họ một bước lên trời!

Ôi chao, cơ hội này cực kỳ hiếm có, ngàn năm có một. Nếu ngươi có ý gia nhập, ta có thể giúp ngươi cướp lấy một suất.”

Phương Tri Hành không nói gì.

Giỏi lắm!

Lừa đảo mà còn dám bò lên đầu ông mày lừa.

Xem ra cái tên Lộc Ngọc này là bớ được người nào thì lừa người đấy.

Phương Tri Hành im lặng một lát rồi mỉm cười, nói: “Đa tạ ý tốt của Lộc Ngọc công tử. Tiếc là cách đây không lâu, Phương mỗ đã dùng một loại đan dược khác. Khoảng thời gian này không thể dùng bất kỳ loại đan dược nào nữa.”

Lộc Ngọc nhíu mày, nuối tiếc nói: “Thế thì đánh tiếc quá. Thật ra...”

Hắn còn định nói gì đó nhưng Phương Tri Hành lại không cho cơ hội, ngắt lời: “À đúng rồi! Ta muốn gặp vị đại ca dẫn đầu Giải Ngưu Đao - Lục Tông Cương một lần. Ngài có biết hắn ở đâu không?”

Lộc Ngọc nhắm mắt, im lặng một lát rồi mới mỉm cười trả lời: “Đại ca dẫn đầu là người rất khiêm tốn, thần long thấy đầu không thấy đuôi. Đến ta cũng không biết rõ lắm.”

Phương Tri Hành đã hiểu.

Lộc Ngọc hoặc là thật sự không biết, hoặc là không muốn nói cho cậu biết.

Mặc kệ là như nào, tên tiểu nhân Lộc Ngọc này chẳng có tác dụng mẹ gì.

Phương Tri Hành lười lảm nhảm với con hàng này, nhanh chóng xoay người rời đi.

Cậu đi đến bên cạnh cửa sổ, hóng gió trời.

Bỗng đâu có tiếng nói chuyện phiếm của mấy vị công tử tiểu thư truyền vào tai.

“Nghe nói Thiên Thiên tiểu thư vì có thiên phú xuất chúng nên được gọi đến Tông gia rồi.”

“Cái gì cơ? Thiên Thiên tiểu thư rời khỏi quận Thanh Hà rồi à?”

“Ừ, vừa đi mấy hôm trước. Đi cũng khá kín tiếng, ta cũng là nghe được chuyện này từ chỗ Hồng Thu tiểu thư.”

“Haiz, Thiên Thiên tiểu thư là người lịch sự tao nhã. Quận Thanh Hà không có cô ấy, hứng thú này kia cũng sẽ giảm đi nhiều đây!”

...

Phương Tri Hàng im lặng nghe, rượu trong chén có hơi sóng sánh.

La thị là một trong tứ đại môn phiệt ở Đam Châu. Nhà to sự nghiệp lớn, tộc nhân lên đến ngàn vạn người.

Nghe nói tông tộc La gia chiếm cứ một nơi gọi là Thiên La U Cốc.

Tất cả con cháu, đệ tử của La thị đều muốn đến Thiên La U Cốc để tu hành.

Có điều không phải ai cũng có tư cách tiến đến Thiên La U Cốc giống như thiên đường này để tu luyện.

Mạnh như La Khắc Kỷ mà cũng không có cơ hội.

Nhưng con bé La Thiên Thiên biến thái kia lại nằm ngoài dự liệu của mọi người, nhận được vinh dự kia.

Phương Tri Hành không mấy để tâm, chú ý đến chuyện này.

Thật ra La Thiên Thiên rời khỏi quận Thanh Hà lại là chuyện tốt, dù sao thì Phương Tri Hành cũng không muốn chạm mặt cô, dù trong trường hợp nào cũng thế.

Trong lúc không để ý, tiệc rượu đã đi đến hồi kết.

Ngô Hồng Thu đứng lẫn trong đám người, đột nhiên đưa mắt liếc Phương Tri Hành.

Phương Tri Hành ngầm hiểu, lặng lẽ đi theo một thị nữ, rời khỏi đại sảnh.

Xôn xao ~

Một lát sau, Phương Tri Hành cởi áo nới dây lưng, được hai thị nữ hầu hạ bước vào bể tắm, đắc ý ngâm tắm.

“Người đến rồi.”

Chưa đến nửa tiếng sau, đối tượng linh tu của cậu đã đến.

Phương Tri Hành gật đầu, lập tức ra khỏi bể tắm rồi lau khô cơ thể, đi vào trong màn trướng, nằm trên giường lớn.

Không lâu sau, có nữ tử đeo mặt nạ đỏ xuất hiện bên ngoài màn trướng. Dáng người xinh xắn, da thịt trắng hơn cả tuyết.

Cô không đợi gọi đã vội thò đầu vào, đôi mắt sóng sánh ánh nước nhìn Phương Tri Hành, dáng vẻ cực kỳ tò mò.

“Khụ khụ!”

Lão bà tử ngồi bên cạnh vội vàng quát bảo dừng lại.

Nữ tử mặt nạ đỏ rụt lại, ngoan ngoãn đứng im một bên, lắng nghe lão bà tử dạy bảo.

Phương Tri Hành thấy vậy thì biết ngay nữ tử mặt nạ đỏ này là lần đầu tiến hành linh tu.

Bởi vì nữ tử càng ít kinh nghiệm thì càng bị lão bà tử cẩn thận dạy bảo

Không lâu sau đó, mặt nạ đỏ chui vào màn trướng, ngồi xuống bên cạnh Phương Tri Hành.

“Xin, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Cô gái đột nhiên mở miệng, giọng nói như tiếng hót của chim hoàng oanh rất dễ nghe, lại mang theo 3 phần ngượng ngùng 7 phần hưng phấn.

Phương Tri Hành đưa mắt nhìn lão bà tử, không đáp mà chỉ khẽ gật đầu.

Nào ngờ mặt nạ đỏ lại nói: “Ta nghe một tỷ tỷ nói ngươi là đối tượng linh tu tốt nhất, khí huyết cực kỳ hùng hồn. Mấy tỷ muội linh tu cùng ngươi thiên phú đều được cải thiện, tu vi tiến bộ rất nhanh đó.”

Rốt cuộc lão bà tử cũng không nhịn được nữa, ngắt lời cô: “Cấm không được giao lưu.”

Mặt nạ đỏ ồ lên một tiếng, cười hì hì: “Ngại quá, ta cứ căng thẳng là lại nói nhiều, không dừng miệng được.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0