Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 509 - Chương 509: Thánh Bức (3)

Chương 509: Thánh Bức (3) Chương 509: Thánh Bức (3)

Cứ như vậy, sau khi Ích Hương trai mất đi Mã Tranh Minh lại nghênh đón hai vị khách mới.

Cũng vào ngày hôm nay, phủ đệ của quận trưởng đại nhân giăng đèn kết hoa, tổ chức một bữa việc vui.

Thứ tử của quận trưởng đại nhân La Thản Chi, như ý nguyện lấy được tiểu thư Phùng gia Phùng Giai Dao, thật đáng mừng.

Đương nhiên, Phương Tri Hành không có tư cách đến uống rượu mừng.

Cho dù trên triều đình hay là trong giang hồ, hiện tại Phương Tri Hành chỉ là một nhân vật nhỏ không lên được mặt bàn.

Đảo mắt lại qua mấy ngày.

Sáng hôm nay, bên phía Phong Ngâm các truyền đến tin tức tốt.

“Cuối cùng!”

Phương Tri Hành đã sớm không kịp chờ, nhanh chóng chạy tới Phong Ngâm các.

“Công tử gia, tin vui lớn!”

Lão già râu trắng xoa hai tay, cười nói: “Phong Ngâm các bọn ta đi sớm về tối, lao lực muôn vàn vất vả, cuối cùng giúp ngài tìm được công pháp.”

Ông dựng thẳng hai ngón tay, đắc ý nói: “Hơn nữa, bọn ta một hơi tìm được tung tích của hai môn công pháp.”

Tinh thần Phương Tri Hành chấn động, cậu biết rõ ông già này không thấy thỏ rừng không thả đại bàng, không nói hai lời, lấy ra mấy kim phiếu đưa qua.

Ông già đếm lại, vừa lòng cười nói: “Trước tiên nói một tin tức tốt, Phong Ngâm các ta đã thu nhận một quyển môn công pháp &LTPh;ệ Huyết Kiếm Kinh> này, chỉ cần ngài muốn, giá cả dễ thương lượng.”

Phương Tri Hành hiếu kỳ nói: “Một môn công pháp khác thì sao?”

Ông già liền nói: “Môn công pháp kia là &LTThi;ên La Hóa Huyết Công>, bọn ta tìm được một vị truyền nhân của ‘Thánh Huyết môn’, trong tay người đó có công pháp hoàn chỉnh.”

Phương Tri Hành hít sâu nói: “Tên và địa chỉ?”

Ông lão trả lời: “Người đó tên là Vệ An Phong, tuy gã mang công pháp thượng thừa trên người, cũng không thích luyện võ chỉ thích ủ rượu, trước mắt gã chỉ là một người làm rượu bình thường làm việc ở Nhan thị tửu trang.”

Nhan thị tửu trang?!

Trong lòng Phương Tri Hành lộp bộp, làm sao cũng không ngờ bản thân lại có quan hệ với Nhan thị tửu trang.

Phương Tri Hành chần chờ nói: “Ta nghe nói Nhan thị tửu trang đã bị người ta diệt rồi, hiện tại Vệ An Phong ở đâu?”

Ông già đáp: “Vệ An Phong vẫn đi theo người của Nhan gia, lúc này hắn ở trong Bạch Hạc sơn trang.”

Phương Tri Hành cạn lời.

Trên đời lại có chuyện trùng hợp như vậy hả?

Cậu nhìn thật sâu vào ông già.

Nếu không phải Phong Ngâm các sở hữu danh tiếng mấy trăm năm, thậm chí cậu hoài nghi nơi này có âm mưu.

“Mặc kệ thế nào, trước mua lại &LTPh;ệ Huyết Kiếm Kinh> rồi nói sau.”

Phương Tri Hành hỏi: “Bàn giá đi, ngươi muốn bán &LTPh;ệ Huyết Kiếm Kinh> bao nhiêu?”

Ông già lại xua tay, cười nói: “Đừng nóng vội, &LTPh;ệ Huyết Kiếm Kinh> không ở chỗ ta, ở tổng bộ Phong Ngâm các bọn ta, cần tốn chút thời gian vận chuyển qua đây. Về phần giá à...”

Hai người bắt đầu cò kè mặc cả.

Công phu sư tử ngoạm của ông già muốn một cái giá trên trời.

Phương Tri Hành vẫn mua nổi nhưng cậu sẽ bởi vậy mà táng gia bại sản.

Trong nhất thời không thể thỏa thuận giá cả.

Dường như ông già nhìn ra Phương Tri Hành vô cùng khát vọng lấy được môn công pháp Hoá Yêu cảnh, một dáng vẻ ăn chắc Phương Tri Hành, chết sống không chịu giảm giá.

Phương Tri Hành cũng ngứa mắt, quả quyết từ chối, phất tay áo đi mất.

Sau đó cậu chạy tới Bạch Hạc sơn trang.

Vừa qua buổi trưa, Phương Tri Hành cưỡi ngựa tới ngoài cửa lớn của Bạch Hạc sơn trang.

Về lại chốn cũ, dấu vết chiến đấu đêm đó lờ mờ có thể thấy được.

Dù sao hai Cửu Ngưu cảnh chiến đấu kịch liệt ở đây, phá hoại tạo thành vô cùng to lớn.

Cây cối ngã ngổn ngang, đường xá bị phá hoại, thảm cỏ bị vạ lây...

Phương Tri Hành xoay người xuống ngựa, đi lên trước gõ cửa.

Rất nhanh, một lão bộc mở cửa ra, đánh giá Phương Tri Hành hỏi: “Ngươi là ai?”

Phương Tri Hành trả lời: “Ta là bạn của Vệ An Phong, ta tới thăm bạn.”

“À, ngươi tìm lão Vệ à!”

Lão bộc lộ ra một nụ cười, gật đầu nói: “Ngài chờ một lát, ta đi gọi hắn.”

Phương Tri Hành kiên nhẫn chờ.

Ước chừng sau một ly trà nhỏ, cửa lớn lần nữa mở ra, một người đàn ông trung niên thô lỗ mặc áo xanh đeo tạp dề đi tới.

Tóc của người đàn ông thô lỗ nửa buộc nửa thả, chòm râu lộn xộn, khuôn mặt có vài phần cảm giác tang thương của đại thúc trung niên, trong ánh mắt tràn ngập vẻ u sầu.

Vừa nhìn, toàn thân người này tràn ngập khí tức nghệ thuật dày đặc.

“Ngươi là?”

Vệ An Phong cẩn thận nhìn Phương Tri Hành, gã vốn không quen cậu.

Phương Tri Hành chắp tay nói: “Vệ đại ca, mạo muội rồi, tại hạ Trương Trường Kích, có việc tìm ngài.”

Vệ An Phong kinh ngạc nói: “Ngươi và ta vốn không quen biết, tìm ta có chuyện gì?”

Phương Tri Hành nói thẳng: “Ta nghe nói trong tay Vệ đại ca có một môn công pháp Hoá Yêu cảnh &LTThi;ên La Hóa Huyết Công>, phải không?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Vệ An Phong đột nhiên thay đổi...

"Ai nói cho ngươi biết?"

Sắc mặt Vệ An Phong nhanh chóng trở nên khó coi, trầm giọng hỏi.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0