Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 510 - Chương 510: Hồng Đào

Chương 510: Hồng Đào Chương 510: Hồng Đào

Phương Tri Hành im lặng một chút, đáp: "Trương mỗ thành tâm đến mua &LTThi;ên La Hóa Huyết Công>, mong Vệ đại ca có thể thành toàn."

Vệ An Phong cười lạnh một tiếng, tức giận nói: "Ngươi có biết, ta căn bản không có &LTThi;ên La Hóa Huyết Công> gì đó? Đó chỉ là một tin đồn thôi!"

Phương Tri Hành đột nhiên nheo mắt.

Vệ An Phong buông tay, than thở buồn bực: "Ta không phải người luyện võ cho nên cũng không hứng thú với võ công, nhưng không biết người nào tung tin đồn ta có thần công tuyệt thế gì đó, hại ta liên tục bị quấy rầy."

Gã chỉ vào mũi Phương Tri Hành nói: "Ngươi không phải người đầu tiên đến tìm ta, trước đó có một hán tử giang hồ, tóm lấy ta đánh một trận, ép ta giao &LTThi;ên La Hóa Huyết Công> ra, ta không lấy ra được, gã liền không ngừng đánh ta, suýt chút nữa đánh chết ta."

Phương Tri Hành hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không phải truyền nhân của 'Thánh Huyết môn' à?"

"Ta không phải."

Vệ An Phong lắc đầu, bất lực nói: "Nhưng gia gia ta là truyền nhân của Thánh Huyết môn, chắc là vì lý do này mà ta luôn bị người trong giang hồ quấy rối không ngừng.

À đúng rồi, hai năm trước có người điên khùng tán tận lương tâm đào mộ gia gia ta, cũng chính là để tìm công pháp."

Phương Tri Hành vô cùng cạn lời, cậu tỏ vẻ áy náy nói: "Thật ngại quá, Trương mỗ bị người ta lừa, làm phiền Vệ đại ca rồi."

Thấy vậy, Vệ An Phong bình tĩnh lại, đáp: "Không sao, dù sao ngươi cũng không đánh ta."

"Cáo từ."

Phương Tri Hành chắp tay cáo từ.

Vệ An Phong nhìn cậu rời đi, một lúc lâu sau, gã thở dài một tiếng rồi xoay người đi vào trang viên.

Không lâu sau, gã đi đến phía sau một tòa lầu các, khẽ ho một tiếng.

Chẳng mấy chốc, có người đẩy cửa sổ ra.

Một bóng người lộ ra nơi cửa sổ, tuy dáng người có chút mơ hồ, nhưng lại giống như một đóa hoa quỳnh nở rộ, trắng trong thanh tịnh, rực rỡ chói mắt.

Vệ An Phong ngẩng đầu, thâm tình nhìn bóng dáng mờ ảo trong cửa sổ rồi khẽ nói: "Tiểu thư, vừa rồi lại có một người trong giang hồ đến dò la tung tích của &LTThi;ên La Hóa Huyết Công>."

Chẳng mấy chốc, một giọng nói yêu kiều, làm nũng vang lên từ trong cửa sổ: "Sao huynh lại gọi ta là tiểu thư nữa rồi?"

Vệ An Phong đỏ mặt, nhìn xung quanh, nhỏ giọng kích động gọi: "Hồng Đào."

"Ừm, như vậy mới đúng chứ."

Bóng người trong cửa sổ chính là Nhan Hồng Đào.

Nàng vui vẻ cười nói: "Người ta thích huynh gọi tên của ta mà."

Vệ An Phong càng thêm kích động, vui vẻ nói: "Chỉ cần Hồng Đào vui, vậy thì ta cũng vui."

Nhan Hồng Đào bỗng nhiên lại áy náy nói: "Vệ đại ca vất vả rồi, ôi, chuyện này đều tại ta cả, nếu không phải ta không cẩn thận để lộ thân phận của huynh, sao đám người giang hồ kia có thể tìm được huynh chứ."

Vệ An Phong vội nói: "Không trách muội, dù sao trong tay ta thật sự không có &LTThi;ên La Hóa Huyết Công> mà."

"Đúng vậy."

Nhan Hồng Đào che miệng cười khẽ, bộ dáng vui vẻ không thôi, "Không ai đoán được, huynh đã tặng công pháp tuyệt thế kia cho ta rồi."

Đúng lúc này, trong phòng có người gọi: "Tiểu thư, người đang nói chuyện với ai vậy?"

Nhan Hồng Đào vội nói: "Không có ai, ta đang đọc sách."

Vệ An Phong cúi đầu, một tia hạnh phúc hiện lên trên mặt, gã xoay người rời đi.

Màn đêm nhanh chóng buông xuống.

Gió nhẹ thoảng qua, Bạch Hạc sơn trang vô cùng yên bình.

Người trong trang đã nghỉ ngơi từ sớm, ngủ say giấc.

Bỗng nhiên!

Vụt, một bóng người lướt qua tường, lẻn vào trang viên.

Khoảnh khắc đáp xuống đất, ánh nến từ xa chiếu vào người hắn.

Hắc y bịt mặt, ánh mắt trong veo.

Người thần bước đi không một tiếng động giống như ma quỷ, nhanh chóng đến dưới lầu các.

Chỉ thấy hắn nhón chân, nhẹ nhàng bay lên khỏi mặt đất, đáp xuống cửa sổ.

Hắn mở cửa sổ rồi chui vào trong nhà, lặng lẽ đi đến bên giường.

Bên trong màn, trên giường!

Có một nữ nhân đang nằm.

Không ngoài dự đoán, nữ nhân không đắp chăn, vẫn không mặc gì.

"Hóa ra Nhan Hồng Đào thực sự thích ngủ khỏa thân..."

Trong lòng hắc y nhân vừa buồn cười vừa ngạc nhiên, người đó không phải ai khác, chính là Phương Tri Hành!

Ban ngày, cậu giả vờ rời đi trước mặt Vệ An Phong, sau đó nhanh chóng quay trở lại.

Cậu trèo lên một cây đại thụ, nhìn bao quát toàn bộ Bạch Hạc sơn trang, ánh mắt dõi theo nhất cử nhất động của Vệ An Phong.

Sau đó, cậu vừa khéo nhìn thấy cảnh Vệ An Phong lén lút gặp gỡ Nhan Hồng Đào!

Hay lắm!

Nhan Hồng Đào lợi hại thật, một chân đạp hai thuyền!

Tuy nhiên, nói vậy cũng không hoàn toàn đúng.

Bởi vì Điền Thái Hưng chỉ là người theo đuổi Nhan Hồng Đào, không có nghĩa là Nhan Hồng Đào đã thích Điền Thái Hưng.

Hình như, Nhan Hồng Đào và Vệ An Phong mới là chân ái!

Chuyện này tính là gì, tiểu thư lại phải lòng một tên gia nô?

Phương Tri Hành vén màn lên, cậu nhanh tay lẹ mắt, trèo thẳng lên người Nhan Hồng Đào, dùng hai chân ghì chặt hai cánh tay của cô rồi bịt miệng cô lại.

Nhan Hồng Đào chợt mở bừng mắt.

Trong bóng tối.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0