Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 516 - Chương 516: Biến Đổi Kinh Hoàng

Chương 516: Biến đổi kinh hoàng Chương 516: Biến đổi kinh hoàng

Phương Tri Hành nghe thôi là được, cậu cười cho qua chuyện.

Sáng hôm sau, cậu trở về Ích Hương trai, hỏi: “Hồng Diệp, Sư Diệu Quân thế nào rồi?”

Hồng Diệp đáp: “Ừm, mọi thứ đều bình thường, ngoài ăn uống sinh hoạt thì cô ấy chỉ nói thích đánh đàn, nên ta đã tặng cô ấy một cây đàn cũ.”

Phương Tri Hành liền dặn dò: "Mua một cây đàn tốt cho cô ấy."

Hồng Diệp ngạc nhiên hỏi: "Ngài biết cô ấy là ai rồi à?"

Phương Tri Hành ghé tai thì thầm, Hồng Diệp nghe xong liền nín thở, mắt mở to.

Chiều hôm sau, Hồng Diệp đã mua đàn về.

Đó là một cây đàn Lục Kỳ, toàn thân màu đen xen lẫn ánh xanh lục ẩn hiện, giống như dây leo xanh quấn quanh cây cổ thụ.

Phương Tri Hành đích thân cầm đàn Lục Kỳ giao đến tận tây Sư Diệu Quân.

"Đàn tốt!"

Đôi mắt Sư Diệu Quân sáng lên, vô cùng yêu thích, ngạc nhiên không thôi, chân thành cảm ơn: "Đa tạ Phương trai chủ, ta đàn một khúc cho ngươi nghe nhé?"

Phương Tri Hành vội vàng đáp: "Vô cùng vinh hạnh."

Sư Diệu Quân ngồi xuống, theo đầu ngón tay nhảy múa, tiếng đàn du dương giống như dòng suối trong vắt chảy ra.

Phương Tri Hành im lặng lắng nghe, dần dần chìm đắm.

Nghe hết một khúc nhạc, cậu chợt nhớ đến Tố Nương, cô ấy cũng giỏi chơi đàn.

Hơn nữa lúc hai người chia tay, Tố Nương còn tặng cậu một khúc phổ <Đứt Ruột Gan>.

Nghĩ đến đây, Phương Tri Hành lấy khúc phổ ra đưa cho Sư Diệu Quân.

"Khúc nhạc hay quá!"

Sư Diệu Quân chỉ mới xem lướt qua một lượt, lập tức bị khúc phổ chinh phục hoàn toàn.

Cô kinh ngạc thốt lên: "Người sáng tác khúc nhạc này, tuyệt đối chính là nhân tài."

Trong lòng Phương Tri Hành buồn cười, tiếc rằng nhân tài đó đã biến thành yêu ma, chết không toàn thây rồi.

Lại qua một ngày, ngày ước định tới.

Vào đêm trước, Phương Tri Hành lại tìm đến Bạch Hạc sơn trang, leo lên một cái cây cao nhìn trộm sơn trang lớn như vậy.

Tầm mắt của cậu rơi vào lầu các của Nhan Hồng Đào.

Trên cửa sổ, một sợi dây đỏ bay phất phới.

Ánh mắt Phương Tri Hành sáng lên, khóe miệng không kiềm được cong lên.

Thật tốt quá, Nhan Hồng Đào đồng ý rồi!

Chuyện hòa hợp âm dương giữa hai người bọn họ không dính đến tình yêu nam nữ dính ngấy, chỉ liên quan đến tu hành và trở nên mạnh mẽ.

Hòa hợp âm dương đối với hai người đều là đúng theo yêu cầu.

Vấn đề chỉ nằm ở chỗ chọn ai hòa hợp âm dương với mình mà thôi.

Trong mắt người ngoài, Nhan Hồng Đào chỉ là một nữ tử yếu ớt có nhan sắc quyến rũ.

Không ai biết cô là Nhị Cầm cảnh, không để lộ tài năng.

Rõ ràng cô cũng là một người có bí mật.

Phương Tri Hành lựa chọn cô thuần túy là trùng hợp.

Nhưng Nhan Hồng Đào có thể coi trọng Phương Tri Hành, đương nhiên là bởi vì cậu cũng đủ xuất sắc, thậm chí có thể nói là không có lựa chọn thứ hai.

Sắc trời dần dần tối xuống.

Thân hình Phương Tri Hành thoắt một cái, nhoáng lên đi đến dưới lầu các, nhảy cửa sổ tiến vào.

Trong khuê phòng, ánh sáng mờ tối.

Trong màn che, một bóng dáng yểu điệu đang nằm nghiêng.

Chỉ nhìn đường cong hoàn mỹ nọ là có thể nhận ra cô là ai ngay.

Phương Tri Hành tiến lên, trịnh trọng mở miệng nói: “Cảm ơn cô vì đã chọn ta.”

Nhan Hồng Đào trả lời: “Hiện tại ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là ai rồi chứ.”

Phương Tri Hành ngồi xuống bên giường, giản lược nói: “Nguyên danh của ta là Phương Tri Hành, sau này bị đổi tên thành Phương Mậu Phu, ở trong quận thành.”

Nhan Hồng Đào hỏi: “Sau này, ngươi nguyện ý lấy ta chứ?”

Phương Tri Hành trực tiếp trả lời: “Không đâu, giữa ta và cô tốt nhất không nên có bất kỳ dây dưa nào.”

“Tốt, chính hợp ý của ta!”

Nhan Hồng Đào vén màn che lên.

Phương Tri Hành cởi quần áo ra, chui vào trong màn che.

Niềm vui sướng kỳ diệu kéo dài suốt cả đêm.

[7, thu thập huyết dịch của 1 nữ tử có dị huyết (Đã hoàn thành.)]

Ngày hôm sau, Phương Tri Hành lặng yên rời đi.

Hai người hẹn nhau cứ hai ngày lại tiến hành một lần gặp mặt.

Có Nhan Hồng Đào, Phương Tri Hành tự nhiên chướng mắt nữ tử đeo mặt nạ mà Ngô Hồng Thu giới thiệu.

Nữ nhân đó căn bản là không thể đánh đồng được với Nhan Hồng Đào.

Không có gì thú vị.

Đần độn vô vị.

Vì vậy Phương Tri Hành lấy thân thể không khỏe làm lý do, trực tiếp yêu cầu nghỉ ngơi một tháng.

Đương nhiên bên Ngô Hồng Thu không thể cưỡng cầu, trái lại phái người đưa tới rất nhiều thuốc bổ, căn dặn cậu phải bồi bổ thật tốt.

Nhoáng lên chính là tầm mười ngày trôi qua.

Bạch Mã trang!

Bành Tuyết Dung mang bụng to trở về nhà mẹ một chuyến, gặp được cha mẹ cô, cùng với đệ đệ Bành Hạo Lâm.

“Con gái, chuyện con bảo cha điều tra đã có manh mối rồi.”

Phụ thân cô Bành Viễn Hùng ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc.

Bành Tuyết Dung vuốt nhẹ bụng bầu, hai mắt híp lại nói: “Cha, ngài cứ từ từ nói.”

Bành Viễn Hùng tỉ mỉ nói: “Ngay từ đầu, La gia không đồng ý cho La Thản Chi lấy Phùng Giai Dao làm tiểu thiếp, nguyên nhân là vì tuy Phùng Giai Dao có nhan sắc nhưng thiên phú hơi kém, không thích hợp nối dõi tông đường.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0