Chương 527: Trở mặt (2)
Chương 527: Trở mặt (2)
Lãnh di im lặng lắc đầu, bĩu môi nói: “Đáp án chỉ mình Ngô Hồng Thu biết.”
Đổng Mẫn Châu suy nghĩ một chút rồi đứng lên nói: “Chuẩn bị xe, ta phải vào thành.”
Lãnh di chần chừ 1 lúc, hỏi lại: “Phu nhân muốn đi gặp Ngô Hồng Thu ư?”
Đổng Mẫn Châu gật đầu nói: “Ta phải nắm tình hình để ứng phó bất cứ lúc nào.”
Lãnh di liền nói: “Tuy là nói như thế nhưng kỳ thật phu nhân không liên quan đến chuyện này.
Nếu Phương Mậu Phu thật sự bị kéo vào thì chuyện này cũng chỉ giới hạn ở cá nhân Phương Mậu Phu.
Cho dù Bành gia có 10 lá gan cũng không dám đào sâu hơn.”
Đổng Mẫn Châu gật đầu nói: “Ta hiểu, chính vì ta có thể đứng ngoài cuộc bất cứ lúc nào nên ta mới đến giúp đỡ Ngô Hồng Thu, thuận nước giong thuyền mà thôi.”
Lãnh di giật mình, hỏi tiếp: “Việc này quan trọng, phu nhân không báo cho đại công tử biết ư?”
Đổng Mẫn Châu trầm ngâm nói: “Người sắp xếp Phương Mậu Phu tham gia Linh Tu hội là chủ ý của ta, đại công tử vẫn chưa biết rõ tình hình.”
Lãnh di hiểu ra.
Ngô Hồng Thu và Đổng Mẫn Châu là bạn thân thiết, quan hệ rất tốt, vẫn luôn giúp đỡ lẫn nhau.
Khi đó, Ngô Hồng Thu đến đòi người, Đổng Mẫn Châu không hề suy nghĩ nhiều, vui vẻ đẩy Phương Mậu Phu đi, từ đầu đến cuối đều không thương lượng cùng La Khắc Kỷ.
Không lâu sau, Đổng Mẫn Châu ngồi xe ngựa rời khỏi đại doanh Thủy Sư tiến vào nội thành, đi thẳng đến phủ đệ Ngô gia.
Ngô Hồng Thu lập tức đến gặp Đỗng Mẫn Châu.
“Chuyện này ta đã biết rồi.”
Ngô Hồng Thu lại cực kỳ bình tĩnh, hừ lạnh lùng và nói: “Bành Tuyết Dung tức giận đến mức muốn dùng thủ đoạn bẩn thỉu với Phụng Giai Dao.”
Đổng Mẫn Châu nghiêm túc hỏi: “Phùng Giai Dao, cô ta…”
Ngô Hồng Thu trầm mặc, gật đầu.
Đổng Mẫn Châu lập tức nghẹt thở, một lúc lâu sau cô ta mới ngạc nhiên hỏi: “Trước khi Phùng Giai Dao gả cho La Thản Chi không bị kiểm tra thân thể à?”
“Đương nhiên cô ta đã bị kiểm tra.”
Ngô Hồng Thu khẽ nhếch khóe miệng: “Chỉ có điều, bọn ta có cách để cô ta thông qua kiểm tra, trong mắt bất cứ ai cô ta vẫn luôn có tấm thân trong sạch.”
Đổng Mẫn Châu lập tức yên tâm, vội nói: “Chỉ cần lúc đấy Phùng Giai Dao trong sạch thì ai cũng không thể bôi nhọ sự trong sạch của cô ta được.”
Ngô Hồng Thu rất tán đồng, cười nói: “Đây cũng là lý do Bành gia muốn bắt sống Phương Mậu Phu, bọn họ muốn lấy khẩu cung của hắn.”
Đổng Mẫn Châu hỏi tiếp: “Chắc hẳn Phương Mậu Phu cũng không biết hắn đã ngủ với Phùng Giai Dao?”
“Đương nhiên.”
Ngô Hồng Thu gật đầu nói: “Có điều, chỉ cần Phương Mậu Phu rơi vào trong tay Bành gia thì khẩu cung gì cũng có thể tạo ra được.
Thậm chí, Bành gia không cần khẩu cung, chỉ cần thông qua Phương Mậu Phu chứng thực Linh Tu hội thật sự tồn tại thì có thể gây nên sóng to gió lớn.”
Đổng Mẫn Châu không khỏi hỏi: “Vậy chuyện này nên xử lý thế nào? Ngươi có cách ngăn Bành Viễn Hùng không?”
Ngô Hồng Thu bình thản như thường, cẩn thận giảng giải: “Hai cha con Bành Viễn Hùng và Bành Tuyết Dung chắc chắn sẽ bám riết chuyện này không buông và sẽ khiến sự việc trở nên tồi tệ hơn, không ai trong chúng ta có thể trấn áp bọn họ được.”
Đổng Mẫn Châu hỏi: “Nếu ta để La Khắc Kỷ ra tay thì sao?”
Ngô Hồng Thu lắc đầu, nói: “Nếu ngươi là La Khắc Kỷ và biết được thuộc hạ của mình cắm sừng La Thản Chi thì ngươi sẽ làm gì?”
Đổng Mẫn Châu căng thẳng, thở dài: “Việc này dính dáng đến tôn nghiêm của La gia môn phiệt, nhất định phải xử lý thận trọng.”
Ngô Hồng Thu gật đầu nói: “Ta đã nghĩ đến 1 cách, ngươi nghe thử rồi tham mưu giúp ta.”
Đổng Mẫn Châu lập tức ngồi nghiêm chỉnh.
Ngô Hồng Thu chậm rãi nói: “Bành gia muốn đào chuyện xấu nhưng lại không nghĩ bản thân Bành gia cũng có chuyện xấu ư?
Ta đã báo cho phụ thân biết để ông ấy đi thu thập chuyện xấu của Bành gia.
Phía Đổng gia cũng có thể giúp sức tìm thêm chút chuyện xấu của Bành gia.
Sau đấy, chúng ta giao những chuyện xấu của Bành gia cho Phùng gia để Phùng gia ra mặt đàm phán với Bành gia.
Sau khi đàm phán xong xuôi, mọi người lại tiếp tục sống cuộc sống tốt lành.
Đàm phán không ổn thì cá chết lưới rách, tập hợp tam phương thế lực Ngô gia, Đổng gia và Hắc Hổ môn cùng giải quyết Bạch Mã trang cũng không phải việc gì khó.”
Đổng Mẫn Châu ngẫm nghĩ, phân tích: “Ta lo lắng Bành gia sẽ trực tiếp để lộ chuyện Linh Tu hội cho La Thản Chi và quận trưởng đại nhân, với mạng lưới điều tra rộng khắp của La gia, một khi quận trưởng đại nhân bắt đầu điều tra thì…”
Ngô Hồng Thu hít thật sâu, trầm ngâm nói: “Ừm, việc này cũng phải phòng bị đầy đủ. Trước khi trời tối ta sẽ xử lý sạch sẽ chứng cứ bên này, phía ngươi cũng phải giải quyết gọn gàng.”
Đổng Mẫu Châu cau mày nói: “Ý ngươi là…”
Ngô Hồng Thu đề nghị: “Phương Mậu Phu đã bị bại lộ, ngươi phải làm cho hắn biến mất.”
Đổng Mẫn Châu cau mày nói: “Hắn vừa bại lộ liền bốc hơi khỏi nhân gian, không phải càng làm cho người ta có cớ để nghi ngờ hắn có vấn đề ư?”