Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 529 - Chương 529: Tránh Né

Chương 529: Tránh né Chương 529: Tránh né

Phương Tri Hành móc ra 1 xấp kim phiếu nhét vào tay của cô ta, không nói thêm gì, nhanh chóng xoay người rời đi.

Tế Cẩu đi theo cậu.

Một người một chó bước vào mật đạo, không lâu sau đã đi đến nhà dân ở con phố đối diện Ích Hương trai.

Bên trong gian phòng có 1 cái tay nải.

Phương Tri Hành thi triển Súc Cốt thay đổi dáng người và dung mạo đáng kể, sau đó nhanh chóng thay bộ quần áo cũ rách.

Tế Cẩu ngồi trước mặt cậu.

Phương Tri Hành nhìn nó, hỏi: “Sẵn sàng chưa?”

Tế Cẩu hít thật sâu, nói: “Rồi, mày nhanh ra tay đi.”

Phương Tri Hành rút đao ra khỏi vỏ, chém 1 nhát cắt đứt 1 lỗ tai của Tế Cẩu.

Trước khi Tế Cẩu cảm thấy đau đớn thì cậu đập 1 chưởng trên đầu Tế Cẩu.

Bùm~

Toàn thân Tế Cẩu nổ tung và hóa thành 1 đám sương mù máu bị gió thổi bay lên trên trời, khuếch tán vào ánh chiều tà.

Phương Tri Hành mở túi giấy dầu ra, bỏ lỗ tai chó vào, bọc lại và nhét vào trong ngực.

Sau đó, cậu đeo tay nải lên vai, băng qua đường phố ngõ hẻm, lẫn vào trong dòng người, lặng lẽ rời khỏi thành, càng đi càng xa.

Sắc trời dần tối đen.

Một đám người áo trắng hùng hổ chạy tới bao vây dinh thự Ích Hương trai.

Người cầm đầu chính là Cố Kính Chương - nghĩa tử của Thẩm Ngọc đường.

Bọn họ không chút khách khí đá văng cánh cổng và xông vào.

Hồng Diệp và đám người Uyên Ương Song Sát không hề chống cự, đưa tay chịu trói.

Bạch y nhân tra xét Ích Hương trai một lần.

Cố Kính Chương chau mày, kéo Hồng Diệp qua đến quát hỏi: “Phương Mậu Phu đâu?”

Hồng Diệp đáp: “Lúc chạng vạng trai chủ đột nhiên ra ngoài, đi đâu thì nô tỳ cũng không rõ.”

Cố Kính Chương cười lạnh ha ha hai tiếng nói: “Hừ, hay là hắn còn muốn cùng chúng ta chơi trốn tìm à?”

Hồng Diệp cúi đầu không nói, biểu cảm chết lặng.

Cố Kính Chương lại hỏi: “Hắn có cưỡi ngựa không?”

Hồng Diệp lắc đầu nói: “Không có.”

Cố Kính Chương trầm giọng nói: “Xem như hắn thông minh, ấn móng của mỗi một con ngựa đều độc đáo. À đúng rồi, con ác lang mà hắn nuôi đâu?”

Hồng Diệp đáp: “Dẫn đi rồi.”

Tinh thần Cố Kính Chương chấn động, cười lạnh nói: “Tốt lắm, hắn dẫn theo một con dị thú lớn như vậy, rất dễ dàng tìm được.”

Nói xong câu đó, Cố Kính Chương không để ý cô nữa, gã vẫy tay.

Lập tức, một con chó ba đầu cao hơn 2m, rất nhanh chạy tới, xông vào phòng ngủ của Phương Tri Hành ngửi đi ngửi lại.

Rất nhanh, chó 3 đầu chạy ra, cái mũi dán xuống đất, bắt đầu truy tung mùi.

Không lâu sau, chó 3 đầu phát hiện mật đạo kia.

Một đám bạch y nhân nhanh chóng chui vào mật đạo, đi tới nhà dân ở phố đối diện.

Sau đó, bọn họ lại dọc theo con đường tiếp tục đuổi theo.

Cùng lúc đó, Thẩm gia vận dụng tất cả tai mắt và con đường tin tức, truy tra tung tích của một người một thú.

...

Màn đêm vừa buông xuống.

Phương Tri Hành đi vào trong rừng cây, từ trong ngực lấy ra bao giấy dầu, ném lên mặt đất.

Chỉ một thoáng!

Bao giấy dầu bị rách nát, Tế Cẩu nhảy ra.

“Đm, tao chết thời gian dài như vậy, vậy mà còn có thể sống lại, thật là một kỳ tích.”

Tế Cẩu run lông trên người, liên tục khoe khoang.

Trước đó nó và Phương Tri Hành từng làm thí nghiệm phát hiện sau khi nó chết, có thể lập tức đầy máu sống lại nhưng cũng có thể cách một khoảng thời gian rồi mới sống lại.

Trải qua thí nghiệm, nó chết trong vòng 2 tiếng cũng có thể tự do sống lại, không có bất kỳ vấn đề nào.

Nhưng mà, thời gian tử vong vượt qua 2 tiếng, Tế Cẩu “cảm giác” bản thân có thể không sống lại được, thuần túy là trực giác, có nguy hiểm nên nó không tiếp tục thử nữa.

“Đi thôi!”

Phương Tri Hành không có bất kỳ trì hoãn, phát lực chạy như điên.

Bốn chân Tế Cẩu cũng chạy như điên, toàn lực đuổi theo miễn cưỡng có thể đuổi kịp Phương Tri Hành.

Một người một chó rất nhanh đi tới hồ Bạch Hạc.

Tế Cẩu kêu lên: “Nhan Hồng Đào ở đây nhỉ, đm mày không mau chóng chạy khỏi quận Thanh Hà, còn có tâm tư chơi nữ nhân?”

Phương Tri Hành trả lời: “Điều kiện thứ 7 còn chưa hoàn thành, chờ tao hoàn thành rồi đi không muộn.”

Tế Cẩu cạn lời nói: “Mày sẽ không sợ người của Thẩm gia tìm được mày hả?”

Phương Tri Hành cười lạnh nói: “Không dễ dàng như vậy, tao ở trong thành đi dạo một vòng lớn mới ra khỏi thành sau đó lại ngồi thuyền đi đường thuỷ, tới hạ du cách trăm dặm lại chạy về sau, trong khoảng thời gian ngắn Thẩm gia không truy tung được tao.”

Tế Cẩu cạn lời, nó biết hiện tại trong lòng Phương Tri Hành toàn là chữ sắc, không khuyên được.

Phương Tri Hành dặn dò nói: “Mày tìm một chỗ trốn đi, đừng bại lộ.”

Tế Cẩu liền nói: “Mày yên tâm, trong lòng tao có tính toán.”

Phương Tri Hành không hề vô nghĩa, lao về phía Bạch Hạc sơn trang, trèo tường vào, rất nhanh tiến vào trong khuê phòng của Nhan Hồng Đào.

Nhan Hồng Đào đang nằm trên giường thì ngồi dậy, kinh ngạc nói: “Hôm nay sao ngươi đến muộn thế?”

Phương Tri Hành hơi im lặng rồi nói như thật: “Trước đó ta luôn dốc sức vì La gia, nhưng bởi vì một chuyện, ta bị La gia vứt bỏ. Trước mắt ta trở thành hung thủ sát hại Thẩm Chí Việt, đang bị Thẩm gia đuổi giết.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0