Chương 541: Xúc tu
Chương 541: Xúc tu
Nhưng sắc trời ngày càng sáng khiến Phương Tri Hành nhìn thấy được cây đại thụ, nhìn thấy dây thừng rơi trên mặt đất.
Trong nháy mắt, cảm giác thực tế siết chặt lấy cậu!
Phương Tri Hành dùng sức lắc đầu để cho bản thân tỉnh táo hơn.
Sau đó cậu lần nữa tìm kiếm trấn Linh Tuyền.
Nhưng mặc cho cậu mở to mắt nhìn, cũng không tìm thấy chút dấu vết nào.
Trấn Linh Tuyền cứ như chưa từng xuất hiện.
Nhưng!
[8, Thu thập hoa Thiên La: 12 bông, thu thập cỏ Hóa Huyết: 36 cây (Đã hoàn thành.)]
[9, Qua đêm ở Cấm Khu cấp 4: 1 lần (Đã hoàn thành.)]
[Thiên La Hóa Huyết Công tầng thứ nhất. Đã hoàn thành điều kiện max cấp, có thăng cấp hay không?]
Phương Tri Hành ngưng mắt nhìn về giao diện hệ thống.
Nếu không có hệ thống thì cậu hoàn toàn không cách nào phán đoán chuyện xảy ra đêm qua là thật hay là giả.
"Không phải là ảo giác, toàn là thật!"
Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, quả thật hoang mang, có chút nghĩ không ra.
La Thiên Thiên, cậu, còn có Vương đại gia….
Chẳng lẽ bất kể là ai, chỉ cần qua đêm ở bên trong Cấm Khu đều sẽ trải qua chuyện tương tự?
Nếu là như thế thì dường như cũng không nguy hiểm gì cả.
Hơn nữa Phương Tri Hành còn đạt được thu hoạch không tưởng.
Nhưng tại sao mọi người đều cho rằng qua đêm trong Cấm Khu là cửu tử nhất sinh, hết sức nguy hiểm chứ?
Sắc trời dần sáng.
Từng đội ngũ săn bắn tràn mạnh vào Cấm Khu, bọn họ hoặc là ngáp dài, hoặc là nhiệt tình tăng vọt.
Phương Tri Hành lấy lại tinh thần, cậu không nghĩ ngợi nhiều nữa, sau đó quay về khách điếm.
Cậu dặn dò tiểu nhị khách điếm chuẩn bị nước tắm.
Chưa đến nửa tiếng, tiểu nhị khách điếm đã chuẩn bị bồn tắm.
Phương Tri Hành đóng kín cửa sổ, cởi y phục ra rồi bước vào bồn tắm ngâm mình.
Toàn thân nhanh chóng buông lỏng.
Tâm trạng của cậu cũng thật sự bình tĩnh lại.
"Đến đây đi!"
Tinh thần của Phương Tri Hành cố định, chợt tập trung tinh thần, ý niệm trong đầu chớp động.
"Thăng cấp!"
Đột nhiên ký ức và cảm ngộ tu luyện Thiên La Hóa Huyết Công khổng lồ tràn mạnh vào trong đầu của Phương Tri Hành như nước vỡ đê.
Phương Tri Hành cảm giác thấy đầu óc căng lên đau nhức, vô số tế bào não phát triển kịch liệt, nhanh chóng hấp thu những ký ức và cảm ngộ.
Thời gian dần qua, cậu tiến vào trong mộng cảnh tuyệt không thể tả.
Ở trong mộng, Phương Tri Hành nhìn thấy Nhan Hồng Đào xinh đẹp động lòng người, dáng vẻ thướt tha mềm mại.
Cơ thể khiêu gợi của Nhan Hồng Đào khiến người ta hít thở không thông, trên bụng của cô hiện lên một vật tổ huyết vụ vô cùng huyền ảo, không thể đo lường được.
Vật tổ huyết vụ không ngừng phóng lớn, dần tràn ngập toàn bộ tầm mắt của Phương Tri Hành.
Hình như cậu đặt mình ở bên trong huyết vụ nồng đậm.
Huyết vụ cuồn cuộn không ngớt, cứ như nước biển quanh quẩn ở xung quanh cậu.
"Vù vù!"
Phương Tri Hành đột nhiên nghe thấy một âm thanh hùng vĩ truyền đến từ nơi vô cùng xa xôi, linh hoạt kỳ ảo mà thần bí, không cách nào nói rõ được.
"Soạt soạt soạt!"
Dần dà, âm thanh đó càng ngày càng gần.
Như vô số con tằm ăn lá dâu, lại như tiếng khàn giọng nói nhỏ không thể diễn tả nào đó.
Phương Tri Hành chỉ nghe âm thanh đã cảm thấy tâm trạng vô cùng áp lực, cơ thể ngày càng nặng, cứ như bị một ngọn núi lớn đè lên vai.
Đột nhiên!
Ở phía xa, ở nơi rất rất xa!
Cứ như đang ở ngoài mấy trăm vạn năm ánh sáng!
Một quái vật khổng lồ nổi lên như ẩn như hiện.
Quá lớn!
Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, vẫn không cách nào nhìn rõ toàn cảnh.
Huyết vụ xung quanh ngày càng đậm, áp lực đè lên người cậu cũng càng lớn.
Phương Tri Hành trừng to mắt, cơ thể thẳng cứng, đội trời đạp đất, ngưng mắt liếc nhìn quái vật khổng lồ.
Cậu nhìn thấy huyết vụ cuồn cuộn kịch liệt, trong sương mù hiện ra một xúc tu đỏ như máu.
Xúc tu chậm rãi giơ lên!
Phương Tri Hành ngẩng cao đầu, bản thân cậu cứ như hạt bụi không thể thấy ở trước mặt xúc tu, nhỏ bé như cấp độ vi mô.
Xúc tu đè ép xuống từng chút một.
Phương Tri Hành cảm giác sức ép trên người càng lớn hơn, đầu gối bị đè đến cong từng tí.
Cậu hít thở sâu, chịu đựng, tỉ mỉ nhìn xúc tu, quan sát mỗi một chi tiết nhỏ trên xúc tu.
Trực giác nói cho cậu biết chuyện này rất quan trọng!
Càng nhìn kỹ thì càng có lợi cho bản thân!
Xúc tu lại đè xuống dưới một đoạn!
Phương Tri Hành chỉ cảm thấy toàn thân muốn rã rời, cậu thở sâu, chợt thi triển kỹ năng bộc phát.
"Huyết Võng!"
Trong nháy mắt, cơ thể cậu tăng vọt cao đến 3 mét, như một người khổng lồ.
Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, xúc tu dường như dính sát đỉnh đầu của cậu.
Cậu nhìn thấy càng nhiều chi tiết hơn.
Sau đó xúc tu đập xuống ầm ầm.
Toàn thân của Phương Tri Hành tan rã như miếng đậu hũ, bị đè ép, nghiền nát không chút nể tình!
"A!"
Phương Tri Hành quát lớn, đột nhiên tỉnh táo lại.
Cậu vẫn nằm trong bồn tắm, còn tắm nước ấm nữa.
Phương Tri Hành vội vàng nhìn lại thân thể, vẫn may, không có bất kỳ dấu hiệu bị thương, cũng không có cảm giác khó chịu nào.