Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 540 - Chương 540: Qua Đêm (3)

Chương 540: Qua đêm (3) Chương 540: Qua đêm (3)

"Không nhận ra thì thôi, ta không mua nữa."

Phương Tri Hành thu hồi kim phiếu rồi hỏi chủ quán: "Ai là cao thủ đệ nhất trên trấn Linh Tuyền?"

Chủ quán giơ ngón tay cái lên nói: "Đương nhiên là Thịnh đại gia Thịnh Bảo Toàn rồi."

Phương Tri Hành hiểu rõ, nhanh chóng hỏi địa chỉ của Thịnh Bảo Toàn rồi chạy qua đó.

Một lát sau, cậu đến bên ngoài cổng của căn nhà cao cấp lớn nhất trên trấn, vừa nhìn, cổng lớn đã bị khóa ở bên ngoài.

"Có lẽ Thịnh Bảo Toàn cũng tham gia hội chùa đêm nay."

Phương Tri Hành nhanh chóng bừng tỉnh, lại trở về con phố náo nhiệt.

Cậu bước đi thong dong ở trên đường, quan sát mỗi một người đi đường, mỗi một loại hàng hóa trên quầy hàng.

Sau đó đột nhiên nghe thấy một mùi dược liệu nồng nặc, cậu ngẩng đầu nhìn thấy có một cửa tiệm thảo dược ở bên đường tên là “Lục Vị Cư”.

Phương Tri Hành hơi suy nghĩ rồi đi vào tiệm bán thuốc.

Trong cửa tiệm chỉ có một ông lão, tuổi tác không còn nhỏ, khoảng hơn 60 tuổi, trên mặt đầy nếp nhăn, vóc người vừa gầy lại cao, đầu đội chiếc mũ dưa hấu có kiểu dáng giống triều đại nhà Thanh.

Ông lão cầm chổi lông gà trong tay, đang quét quầy hàng thì chợt thấy Phương Tri Hành bước chân vào cửa, cười hỏi: "Khách nhân, ngài mua gì vậy, có phương thuốc không?"

Phương Tri Hành tùy ý hỏi: "Có cỏ Hóa Huyết không?"

"Có chứ!"

Nào ngờ ông lão gật đầu không chần chờ, vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Ngài muốn bao nhiêu?"

Phương Tri Hành trả lời: "15 cây."

Ông lão xoay người đi về phía sau, mở một ngăn tủ ra rồi lấy thảo dược đã được phơi khô ở bên trong.

Ông quay lại, đặt trên bàn, hỏi: "Còn muốn mua dược liệu khác không?"

Phương Tri Hành không trả lời, cậu vươn tay cầm 15 cây dược liệu.

Đột nhiên!

Giao diện hệ thống lấp lóe ánh sáng!

[Thu thập cỏ Hóa Huyết: 36 cây (Đã chuẩn bị, có hoàn thành hay không?)]

Ừng ực!

Phương Tri Hành không khỏi nuốt nước bọt.

Chuyện xảy ra lúc này đã vượt ra khỏi nhận thức của cậu.

Trái tim của Phương Tri Hành không khỏi đập nhanh hơn, da đầu cũng tê dại, cậu đáp lại: "Có hoa Thiên La không?"

"Có, muốn bao nhiêu?" Ông lão cười khách sáo, nở nụ cười chân thành.

Phương Tri Hành vội vàng nói: "Cho ta 12 bông là được."

"Ừm, xin đợi một lúc." Ông lão lần nữa xoay người đi về phía ngăn tủ ở phía sau.

Lần này ông phí chút thời gian, rồi cũng tìm được một ngăn tủ sau đó mở ra, lấy ra từng bông hoa khô.

"12 bông hoa Thiên La, ngài đếm xem." Ông lão cười ha hả hỏi.

Phương Tri Hành nâng những bông hoa lên.

[Thu thập hoa Thiên La: 12 bông (Đã chuẩn bị, có hoàn thành hay không?)]

Xác nhận!

Cỏ Hóa Huyết và hoa Thiên La đều là thứ thật sự tồn tại.

Quá chân thực, thậm chí còn được hệ thống nhận định!

Tâm trạng của Phương Tri Hành kích động, cậu hỏi: "Tổng cộng bao nhiêu tiền?"

"Không đắt, bây giờ đang có lễ hội, ngài đưa con số này là được."

Ông lão giơ tay phải lên đưa ra một thế tay.

Phương Tri Hành hơi im lặng rồi rút bảo đao cấp 2 bên hông xuống, đặt ở trên bàn, nói: “Trên người ta không mang theo tiền, thế chấp thanh bảo đao này lại, ông thấy được không?”

Ông lão nhìn kỹ bảo đao cấp 2, khen ngợi: "Đúng là đao tốt, như vậy đi, đợi ngài có tiền thì hẵng quay lại chuộc đồ, thấy thế nào?"

Phương Tri Hành hơi suy nghĩ, đáp lại: "Ta chưa chắc sẽ quay về chuộc đồ, ông có thể tùy ý xử trí bảo đao này."

Ông lão nghe vậy thì vui mừng quá đỗi nói: "Vậy thì tốt, ngài không cảm thấy lỗ là được."

"Không lỗ!"

Phương Tri Hành cũng rất vui vẻ, cảm thấy mọi thứ cứ như mộng cảnh ly kỳ.

Cậu nhét 2 loại dược liệu vào trong lòng, bước nhanh ra khỏi tiệm dược liệu, sau đó tinh thần khẽ động.

Chỉ một thoáng!

2 loại dược liệu hoá thành bụi phấn.

Phương Tri Hành vỗ ngực, thổi phồng tro tàn phiêu tán trong không khí.

Cậu lại tiếp tục dạo phố, bất giác đi đến cuối con phố.

Phương Tri Hành ngẩng đầu nhìn về nơi xa, ngoài trấn đen kịt một màu, không nhìn thấy gì cả.

Cậu vẫn không dừng bước mà tiếp tục đi về phía trước.

Đột nhiên bên đường có một tảng đá lớn hấp dẫn sự chú ý của cậu.

Phương Tri Hành xoay người đi đến phía trước tảng đá, mơ hồ nhìn thấy trên tảng đá có khắc một hàng chữ hơi mơ hồ.

Cậu bốc một nắm bùn bôi lên trên tảng đá, lại thổi một hơi.

Mấy chữ đó chốc lát trở nên rõ ràng hơn.

Viết: La Thiên Thiên đã đến đây du ngoạn!

"Đù!"

Phương Tri Hành lùi lại mấy bước, biểu cảm trên mặt rất đặc sắc.

Tuyệt đối không ngờ La Thiên Thiên cũng đến trấn Linh Tuyền.

"Rốt cuộc có chuyện gì vậy? Xuyên qua không gian và thời gian à?"

Phương Tri Hành cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cậu đứng trước tảng đá, dâng lên nỗi lòng.

Không biết qua bao lâu, Phương Tri Hành cảm thấy tia sáng xung quanh dần trở nên ảm đạm.

Cậu ngẩng đầu nhìn quanh, trấn Linh Tuyền đã biến mất tắm, tảng đá lớn cũng biến mất theo.

Phía xa xa chân trời hiện lên một vòng trắng bạc.

“Trời sáng rồi?”

Phương Tri Hành giật mình, trong lúc nhất thời không phân rõ được hiện thực và ảo giác.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0