Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 545 - Chương 545: Trốn Truy Sát (2)

Chương 545: Trốn truy sát (2) Chương 545: Trốn truy sát (2)

Sau khi quan sát rõ ràng, Phương Tri Hành ngồi xuống, móc 1 tấm địa đồ từ trong ngực mở ra.

“Quận Thanh Hà lấy đường thủy làm chủ đạo, tao muốn rời khỏi nơi này bằng đường thủy rất khó mà đi đường bộ thì càng khó hơn.”

Vừa nghĩ đến đây, Phương Tri Hành lập tức nhận ra cậu nhất định phải vượt qua cửa ải này.

“Tế Cẩu.”

Phương Tri Hành truyền âm.

Tế Cẩu thò cái đầu chó dữ tợn ra hỏi: “Cái giề?”

Phương Tri Hành tỉ mỉ nói: “Chút nữa phải vượt cửa ải, chuẩn bị chiến đấu.”

Tế Cẩu nhìn về phía trước, mắt chó trợn tròn, căng thẳng nói: “Nếu vượt cửa ải thì hơi khó đấy.”

Nó lanh mắt nhìn những chiếc thuyền con đang qua lại, nghĩ kế: “Hay là chúng ta lén lẻn vào 1 chiếc thuyền buôn lớn, có lẽ có thể đánh lừa qua ải trót lọt?”

Phương Tri Hành trợn trắng mắt, không hề khách khí nói: “Bây giờ mày cao gần 2 mét rồi, lẻn vào kiểu gì? Hay là để tao giết mày thêm lần nữa?”

Tế Cẩu vội nói: “Đừng mà, cảm giác bị giết rất khó chịu, tao đã bị ám ảnh tâm lý rồi.

Hơn nữa, cửa ải đằng trước nhất định vẫn còn, cũng không biết là có bao nhiêu cái, không thể cứ gặp cửa ải là lại giết tao, đây không phải kế lâu dài.”

Phương Tri Hành cũng nghĩ vậy, gật đầu nói: “Cho nên, việc giết mày chỉ là kế hoạch dự bị, không phải là lựa chọn đầu tiên của tao.”

Tế Cẩu thở phào nhẹ nhõm, nó sợ Phương Tri Hành không nói không rằng mà tiễn nó về chầu ông bà nữa thì nguy.

Nó vội vàng nghĩ kế khác: “Ban đêm phòng giữ lỏng lẻo, chi bằng chúng ta đợi trời tối rồi lặng lẽ đi qua.”

Phương Tri Hành trả lời: “Tao chưa quen đường sông, đường sông nơi này rộng hơn ngàn mét, sóng cao cuồn cuộn, sau khi trời tối, tao không hề biết nên chèo theo hướng nào.”

“Cũng đúng…”

Tế Cẩu hiểu ra, trước đó Phương Tri Hành có thể nhẹ nhàng né tránh điều tra, nguyên nhân quan trọng nhất chính là cậu quen thuộc địa hình.

Cậu quá quen thuộc địa hình từ quận thành đến Bạch Hạc sơn trang rồi qua Cấm Khu Phong Lôi, nhắm mắt cũng có thể đến được.

Nhưng sau khi rời khỏi quận thành, toàn bộ đường sống và ưu thế đều không còn sót lại gì.

Tế Cẩu không khỏi thở dài: “Được rồi, bà nó, mạnh mẽ xông qua đi.”

Phương Tri Hành chèo thuyền thẳng về phía trước, tiến vào khu cửa ải kiểm tra, từng chiếc thuyền lớn thuyền nhỏ xếp thành hàng tiếp nhận kiểm tra.

Xếp trước chiếc thuyền có mái che là 1 chiếc thuyền lớn.

Cậu nhìn thấy một vài thủy vận binh mặc quan phục lên thuyền và kiểm tra từ trong khoang thuyền ra đến bên ngoài.

Chiếc thuyền lớn này hẳn là thuyền vận chuyển lương thực từ nơi khác đến quận thành, sau khi bốc dỡ hàng thì đang trên đường trở về điểm xuất phát.

Thuyền trống không.

Không có gì để kiểm tra cả.

Mấy tên thủy vận binh tùy tiện nhìn sơ một lúc rồi xuống thuyền.

Rất nhanh, thuyền lớn được cho lưu thông.

Tiếp đó, Phương Tri Hành chèo thuyền tiến về phía trước đậu lại và tiếp nhận kiểm tra.

Một thủy vận binh đi tới, quát lên: “Ngươi muốn đi đâu? Trình lệnh bài thân phận ra đây.”

Phương Tri Hành vừa móc lệnh bài thân phận ra vừa cười giả lả: “Đại gia, tiểu nhân đi đánh cá.”

Thủy vận binh tiếp nhận lệnh bài thân phận, vừa nhìn trên đó viết 3 chữ “Phương Tri Hành”, hộ tịch thuộc huyện Khánh Lâm.

“Hở, người ở huyện Khánh Lâm sao lại chạy đến nơi này đánh cá?”

Thủy vận binh trừng mắt nhìn, mặt mũi đầy sự nghi ngờ nhưng 1 giây sau, hắn đột nhiên nhìn thấy bên dưới lệnh bài thân phận còn có 1 tờ kim phiếu.

Thủy vận binh co rút con ngươi lại, ngẩng đầu nhìn chằm chằm Phương Tri Hành.

“Quan gia, tôi kính biếu ngài, xin hãy giơ cao đánh khẽ.” Phương Tri Hành thành khẩn nói.

Thủy vận binh nhìn trái ngó phải, lặng lẽ cất kim phiếu, hô to: “Đã kiểm tra xong, cho qua đi.”

Lời này vừa nói ra!

Tế Cẩu mừng rơn, truyền âm: “Ai dô, đúng là có tiền có thể sai khiến quỷ thần, sao mày không làm từ sớm hả, làm tao lo lắng cuống cuồng.”

Phương Tri Hành nhanh chóng ngồi xuống và chèo thuyền đi lên phía trước.

Thủy vận binh lùi ra sau mấy bước, đưa mắt nhìn thuyền có mái che tiến về trước vài mét, đột nhiên lấy hơi la thật lớn: “Trên chiếc thuyền kia có tội phạm truy nã!”

Keng keng keng~

Có người gõ đồng la, tiếng chiêng gõ gấp rút nhanh chóng vang khắp cửa ải.

“Đệt mợ nó!”

Tế Cẩu thò đầu ra, sủa gâu gâu về phía thủy vận binh kia, răng nanh nhe ra hết cỡ, hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.

Trong khoảnh khắc!

Vút!

Một mũi tên bắn lén bay ra, trúng ngay ngực của thủy vận binh kia.

“Á~”

Thủy vận binh phát ra tiếng kêu thảm thiết, ôm ngực, ánh mắt đầy vẻ khó tin, biểu cảm đau đớn ngửa mặt lên trời ngã ngửa ra sau.

“Đáng đời!”

Tế Cẩu quay đầu, nhìn thấy Phương Tri Hành liên tục kéo cung bắn tên.

Trên cửa ải, từng tên thủy vận binh lần lượt nhảy xuống.

Phương Tri Hành bắn liên tiếp hơn 30 mũi tên về phía sau, trên cửa ải đã không còn bóng người nào nữa.

Những thủ vệ kia hoặc bị bắn chết hoặc là trốn đi rồi.

Phương Tri Hành ngồi xuống, bất ngờ phát lực chèo thuyền.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0