Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 558 - Chương 558: Kinh Hãi (2)

Chương 558: Kinh hãi (2) Chương 558: Kinh hãi (2)

Tào bang chưởng quản mười tám con đường thủy, bất luận gió thổi cỏ lay nào cũng đều không trốn thoát nổi ánh mắt của bọn họ.

Mà Phương Tri Hành là chạy trốn từ đường thủy, đương nhiên bị người Tào bang nhìn chằm chằm mọi lúc mọi nơi.

“Kỳ quái, tại sao đến bây giờ người của Thẩm gia vẫn chưa chặn giết hắn ra được vậy?”

La Khắc Kỷ lẩm bẩm một tiếng, nghi ngờ nói: “Theo lý thuyết, Cố Kính Chương đích thân ra tay, không nên chứ!”

Tuy nói như vậy... nhưng hắn cũng chỉ là tùy ý quan tâm việc này một chút mà thôi.

Đối với hắn, Phương Tri Hành đã bị từ bỏ từ lâu, không quan trọng gì cả, không đáng để quan tâm.

Nếu không phải trước đây Đổng Mẫn Châu cố ý nhắc nhở, chỉ sợ hắn đã sớm quên mất cái người tên Phương Tri Hành này rồi.

“Mà thôi, người của Thẩm gia sớm muộn gì cũng sẽ xử lý sạch Phương Tri Hành thôi.”

La Khắc Kỷ thu hồi ánh mắt, không để ý nữa không hỏi.

Một đêm trôi qua rất nhanh.

Tới sáng ngày hôm sau, cơ sở ngầm của Tào bang lại dùng bồ câu đưa tin.

“Phương Mậu Phu đến bến đò Thanh Thạch ăn điểm tâm, đột nhiên bị sáu nhân sĩ giang hồ tập kích. Hắn giết chết sáu người kia rồi mới ăn cơm tiếp, sau khi ăn xong nghênh ngang rời đi.”

Hai mắt La Khắc Kỷ khẽ híp lại, ha ha cười nói: “Hay lắm, hắn lại thảnh thơi quá cơ.”

Đảo mắt tới chạng vạng.

“Phương Mậu Phu mạnh mẽ xông qua vịnh Cửu Đạo, ba trăm thủ vệ không ai có thể địch.”

La Khắc Kỷ giật mình, lại xem xét bản đồ trên tường, ngón tay chậm rãi gõ trên bàn.

“Trạm kế tiếp chính là bến đò Lô Vĩ...”

Trên mặt La Khắc Kỷ hiện lên vẻ hứng thú.

Lúc này hắn đã suy đoán ra con đường chạy trốn của Phương Tri Hành.

“Đi đường thủy đến bến đò Lô Vĩ trước, lại tiến vào huyện Khánh Phong...”

La Khắc Kỷ ý thức được, hẳn là chẳng mấy chốc Phương Tri Hành sẽ rời khỏi đường sông, từ đường bộ tiến vào huyện Khánh Phong cách quận thành gần nhất.

Một khi Phương Tri Hành chạy đến huyện Khánh Phong, muốn tìm được và giết chết cậu ta sẽ rất khó khăn.

Bởi vì năm trước huyện Khánh Phong từng bị đại nghịch Tham Lang công chiếm, thế lực địa phương bị phá hủy hầu như không còn gì, chưa hoàn thành xây dựng lại.

Huyện Khánh Phong lúc này có ít ỏi thế lực triều đình, giống như một vùng hoang vu.

Chỉ cần Phương Tri Hành đi ngang qua huyện Khánh Phong là cậu ta có thể chạy ra quận Thanh Hà.

“Đám phế vật Thẩm gia kia, rốt cuộc đang làm cái gì thế?” La Khắc Kỷ có chút buồn bực.

...

Cùng lúc này! Lãnh di đi tới trước mặt Đổng Mẫn Châu, đưa lên khăn tay.

Lúc này, Đổng Mẫn Châu mới vừa luyện công xong, cả người đổ mồ hôi nhễ nhại, nhận khăn tay lau mặt.

Lãnh di hơi im lặng, nói khẽ: “Phu nhân, tình huống có điểm gì đó không đúng.”

Đổng Mẫn Châu sửng sốt một chút, kinh ngạc hỏi: “Tình huống không đúng như thế nào?”

Lãnh di trả lời: “Hành tung của Phương Mậu Phu đã bại lộ sắp hai ngày rồi nhưng cho tới bây giờ, Thẩm gia còn chưa thả ra tin hắn ta bị giết.

Mặt khác, ta vừa nghe được, phát hiện một chuyện kỳ lạ. Từ trên xuống dưới Thẩm gia đang vận dụng tất cả con đường tin tức, dốc hết sức lực tìm kiếm tung tích của Cố Kính Chương.”

Đổng Mẫn Châu chớp mắt, kinh ngạc hỏi: Có ý gì cơ, Cố Kính Chương mất tích á?”

Lãnh di gật đầu, trả lời: “Nói xác thực là giữa Thẩm gia và Cố Kính Chương đột nhiên mất liên lạc. Lúc này không có ai biết Cố Kính Chương ở nơi nào, sống không thấy người chết không thấy xác.”

Đổng Mẫn Châu cau mày thật chặt, kinh nghi nói: “Cố Kính Chương là đuổi theo giết Phương Mậu Phu đúng không, người ở bên ngoài, truy kích xung quanh, không liên lạc được, không phải rất bình thường à?”

Lãnh di vội vã đáp lại: “Vấn đề là, hành tung của Phương Mậu Phu đã được xác định. Hắn ta dọc theo đường thủy xuôi nam, cũng sắp đến bến đò Lô Vĩ rồi, trên đường nhiều lần bị nhân sĩ giang hồ các nơi chặn đánh, nhưng mãi mà không nhìn thấy bóng dáng của Cố Kính Chương đâu. Theo lý thuyết, Cố Kính Chương đã sớm nên đuổi kịp Phương Mậu Phu rồi mới đúng.”

Hơi thở Đổng Mẫn Châu chợt khựng lại, rốt cuộc ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

Cố Kính Chương, vô cùng có khả năng đã xảy ra chuyện!

“Lãnh di, người thấy thế nào về chuyện nào?” Đổng Mẫn Châu không nhịn được hỏi.

Lãnh di đáp: “Suy đoán của ta là Cố Kính Chương đã sớm đuổi kịp Phương Mậu Phu, nhưng gã không những không bắt được Phương Mậu Phu, trái lại còn chết oan chết uổng nữa.”

Rõ ràng Đổng Mẫn Châu cũng nghĩ đến loại khả năng này, cả kinh nói: “Phương Mậu Phu sẽ không có thực lực đó đâu nhỉ, Cố Kính Chương chính là Cửu Ngưu cảnh thứ thiệt đấy?”

“Ừm!”

Lãnh di quả quyết nói: “Cho nên, nhất định có một phương thế lực khác xuất thủ. Bọn họ giết chết Cố Kính Chương, bảo vệ Phương Mậu Phu.”

Đổng Mẫn Châu không khỏi đứng lên, cả kinh nói: “Có phải là Bành gia không?”

“Không giống!”

Lãnh di lắc đầu nói: “Bành gia đúng là muốn Phương Mậu Phu sống, để hắn ta làm chứng mình từng ngủ với Phùng Giai Dao. Nhưng Phương Mậu Phu vẫn còn đang xuôi nam, không rơi vào trong tay Bành gia.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0