Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 612 - Chương 612: Phán Quan (2)

Chương 612: Phán quan (2) Chương 612: Phán quan (2)

Thương pháp và kiếm pháp không có sức hấp dẫn với người chơi đùa cùng đại đao.

Ba môn võ công còn lại trông cũng tạm, hình như có thể luyện thử xem.

Có điều, Phương Tri Hành vẫn còn 1 nỗi lo.

Đấy chính là rốt cuộc võ giả có thể cùng lúc tu luyện nhiều môn công pháp Hóa Yêu cảnh hay không?

Sau khi ngươi Hóa yêu thành 1 loại hình thái thì còn có thể Hóa Yêu thành loại hình thái thứ 2 không?

Suy cho cùng, con người không phải là cục slime, không cách nào tùy ý nhào nặn thân thể mình biến thành bất kỳ loại hình thái nào.

“Hừm, cứ để đấy đã, đợi ta thăng cấp lên Cửu Ngưu cảnh trung kỳ rồi tính tiếp.”

Phương Tri Hành suy ngẫm 1 hồi, cẩn thận cất lại 5 môn công pháp.

Nhoáng cái đã đến buổi trưa.

Trong phòng, hơi nước bốc lên trắng xóa, tiếng nước chảy róc rách.

Phương Tri Hành ngồi trong bồn tắm, thoải mái ngâm mình tắm rửa.

Bên kia còn có 1 cái bồn tắm lớn hơn.

Mỹ nữ mặt trái xoan và mỹ nữ má phúng phính cũng đang tắm rửa.

Lúc này, Phương Tri Hành đã biết tên của bọn họ, tất cả đều lấy họ “Hồng”.

Như mỹ nữ mặt trái xoan tên gọi Hồng Nhiễm.

Bốn vị mỹ nữ còn lại là Hồng Lộ, Hồng Mi, Hồng Ly, Hồng Sa.

Hôm nay, Phương Tri Hành lật thẻ bài của Hồng Nhiễm và Hồng Mi chuẩn bị cùng 2 người họ Âm Dương Hòa Hợp.

Ba người Hồng Lộ thì ở bên cạnh quan sát học tập.

Không bao lâu, Phương Tri Hành bước ra khỏi bồn tắm.

Vài tiếng răng rắc phát ra~

Thân hình của cậu bành trướng, cao lớn đến 2 mét, cơ bắp khắp người cuồn cuộn, tản mát ra khí tức giống đực khó nói nên lời, huyết khí phương cương.

Đây là sau khi Phương Tri Hành điều chỉnh Huyết Võng để thân thể duy trì ở trạng thái huyết khí thịnh vượng nhất, khiến Âm Dương Hòa Hợp đạt hiệu quả tốt nhất.

Hồng Nhiễm ngượng ngùng khi nhìn thấy thân thể khôi ngô của Phương Tri Hành, cô không khỏi nín thở, sau đó hô hấp trở nên nặng nề, nhịp tim như tê dại, gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười bẽn lẽn như thể đang say.

Hồng Mi càng ngại ngùng, trong trái tim như thể có con hươu nhỏ nhảy loạn xạ.

Khuôn mặt hồng hào của cô càng trở nên dễ thương hơn vì thẹn thùng, tựa như nụ hoa chớm nở mang hương vị đặc trưng.

Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng.

Phương Tri Hành thoải mái nằm trên giường.

Hồng Nhiễm và Hồng Mi nhìn nhau, muốn cười nhưng lại ngượng ngùng,

Hai người bọn họ không trì hoãn quá lâu, đi đến bên giường.

Hồng Nhiễm can đảm hơn, cô nhớ lại phương pháp tu luyện của sư phụ Hồng Cẩm đạo cô và bắt đầu luyện thử trên thân thể cường tráng, rất nhanh cô đã tìm được thủ thuật.

Hồng Mi học theo Hồng Nhiễm, sau khi thử đi thử lại mấy lần thì cảm xúc của cô cũng nhanh chóng thăng hoa.

Dù gì cũng có kinh nghiệm lão luyện rồi nên Phương Tri Hành để yên cho bọn họ tự giải trí trước, sau khi chơi đùa một lúc thì mới đưa ra vài lời khuyên.

Chưa đến nửa tiếng sau, Hồng Nhiễm và Hồng Mi đã nắm giữ được tinh túy từ trong thực tiễn, dần dần đã quen với việc này.





Trước khi kịp nhận ra thì nửa tháng đã trôi qua.

Trưa hôm nay, cổng Nam quận thành Hạ Hà.

Một đám nha dịch bỗng phi ngựa vào đường lớn, đuổi hết những người không có phận sự.

Chẳng bao lâu, đội nghi trượng cũng chạy tới xếp hàng 2 bên cổng Nam, mỗi người cầm 1 tấm bảng, hình như đang chào đón sự xuất hiện của 1 nhân vật lớn nào đấy.

Một lát sau, La Lập Phu mặc quan phục, dẫn theo đám người La Hưng Lượng và La Đình Ngôn, vẻ mặt nghiêm túc đi đến cổng Nam.

Bọn họ đứng ở cổng thành đợi khoảng nửa tiếng.

Đột nhiên, từ xa xuất hiện 1 bóng trắng trên đường quan, vô cùng cao lớn và hùng tráng.

Rõ ràng là 1 con bò trắng!

Thoạt nhìn con bò trắng này có vẻ cao hơn 100 mét, vai ngang với trời cao giống như 1 ngọn núi chuyển động, uy vũ bá khí, không ai bì nổi, tạo cho người ta có cảm giác áp bức từ 1 loại quái vật khổng lồ.

Thế nhưng, khi con bò trắng gần đến gần cổng Nam thì thân thể nó càng lúc càng nhỏ lại.

Đến khi con bò trắng đi đến trước mặt đám người La Lập Phu thì nó đã biến thành 1 con bò vàng nhỏ bình thường.

Nhưng đám người La Lập Phu không dám khinh suất, ai nấy đều cúi đầu, không dám thở mạnh, mặt lộ vẻ tôn kính, đồng thanh: “Cung nghênh phán quan đại nhân Giám Thiên ti.”

Ngồi trên con bò trắng là 1 bóng hình xinh đẹp, mặc áo Thái Cực Huyền 2 màu đen trắng, trên đầu đội 1 chiếc mũ sờn rách rộng vành.

Cô chậm rãi đưa đôi bàn tay trắng nõn lên, cởi mũ rồi ném xuống ven đường.

“Miễn lễ.”

Cô mở miệng, từ giọng nói không nghe ra được bất kỳ tâm tình gì, chỉ có thể đoán rằng đấy là 1 nữ nhân.

“Ủa, nữ nhân ư?”

Đa số các phán quan của Giám Thiên ti đều là nam nhân, rất ít người là nữ nhân.

La Lập Phu kinh ngạc, không ngờ lần này Giám Thiên ti lại phái đến 1 nữ phán quan xử lý chuyện “dị đoan”.

Ông thẳng lưng, nhịn không được ngẩng đầu liếc nhìn nữ phán quan.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0