Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 622 - Chương 622: Xung Phong Liều Chết

Chương 622: Xung phong liều chết Chương 622: Xung phong liều chết

Đêm dần khuya.

Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, tính toán thời gian, sắp đến rạng sáng rồi.

"Chúng ta đi thôi!"

Cậu bật dậy khỏi ghế, đi ra ngoài cửa.

5 người đẹp nhắm mắt theo đuôi.

Hồng Ly đột nhiên nghiêng mắt nhìn qua căn phòng cách vách, mở miệng hỏi: "Chủ nhân, xử lý 2 quý công tử đấy thế nào?"

Phương Tri Hành đáp lại: "Đợi đến khi đại quân vào thành sẽ cứu bọn họ."

Hồng Ly gật đầu, tỏ ý biết rồi.

Hồng Nhiễm khẽ cười nói: "Quản bọn họ làm cái gì, chúng ta làm việc của chúng ta thôi."

Phương Tri Hành gật đầu cười rồi dẫn theo 5 người đẹp bước ra khỏi căn nhà dân.

Đoàn người sờ màn đêm để đi đường.

Phương Tri Hành đã sớm dò được đường chạy thoát, quen cửa quen nẻo dẫn đường ở phía trước.

5 người đẹp nắm tay nhau đi theo phía sau cậu, một tấc cũng không rời.

Khoảng 10 phút sau, bọn họ đã đến tường thành phía tây.

Phương Tri Hành điểm mũi chân, nhẹ nhàng nhảy lên trên tường thành, bao quát ngoài thành một lượt.

Sau đó cậu nhảy trở lại, giang 2 cánh tay ra.

Hồng Nhiễm hiểu ý, chủ động ôm lấy Phương Tri Hành.

Hồng Sa cũng muốn ôm, lại bị Hồng Ly dùng cánh tay gạt ra, đoạt trước.

Phương Tri Hành cười đắc ý, ôm lấy Hồng Nhiễm và Hồng Ly bay lên trời, trực tiếp lướt qua tường thành rồi đáp xuống bên ngoài.

Sau đó cậu lần nữa nhảy lên, lướt qua tường thành, đáp xuống trong bức tường.

Hồng Mi và Hồng Sa dâng ngay cái ôm đến.

Chỉ còn lại Hồng Lộ là có động tác chậm nửa nhịp, cô bĩu môi, vẻ mặt đầy ấm ức.

Phương Tri Hành cười ha ha, nhẹ nhàng nắm lấy quai hàm của Hồng Lộ, tỏ vẻ an ủi.

Sau đó cậu ôm lấy Hồng Mi và Hồng Sa vượt qua tường thành, rồi đặt bọn họ xuống.

Liên tục vận chuyển 4 người không tốn sức chút nào.

Phương Tri Hành dừng lại, nhìn quanh 4 phía, sau khi xác nhận an toàn, lúc này mới lần nữa nhảy vào bên trong bức tường.

Hồng Lộ giương mắt, đã không chờ đợi được nữa, cô vội vàng dâng cái ôm đến.

Phương Tri Hành cười ôm lấy cô, bế công chúa.

Cậu đang muốn nhảy lên thì reng reng reng!

Bất ngờ, nơi nào đó truyền đến tiếng chuông lay động, lao xao.

Phương Tri Hành giật mình, cậu nhìn quanh mình, nghiêng tai lắng nghe.

Hồng Lộ đột nhiên mở miệng nói: "Hình như là chuông của Hồng Ly."

"Hồng Ly?"

Phương Tri Hành chớp mắt, nhíu mày, cậu chẳng bao giờ chú ý đến trên người của Hồng Ly có chuông.

Trong khoảng thời gian sống chung, cậu chưa nghe qua tiếng chuông.

Hồng Lộ vội vàng nói: "Chuông của Hồng Ly được chế tạo riêng, cô ta muốn chuông reo thì chuông mới reo, không muốn nó reo thì lắc thế nào cũng không reo lên được."

Phương Tri Hành hiểu rõ, cậu kinh ngạc nói: "Lẽ nào Hồng Ly bọn họ gặp phải nguy hiểm?"

Cậu nghĩ đến đây thì không dám nán lại nữa, mà lướt thân kéo thẳng lên.

Dù cậu nóng ruột nhưng cũng không trực tiếp lướt qua tường thành, mà là đáp lên trên tường thành, cẩn thận quan sát bên ngoài.

Đôi mắt màu đỏ máu quét xuống phía dưới tường thành.

Nhưng vừa nhìn!

Trong lòng của Phương Tri Hành hơi hồi hộp, chỗ mà cậu đặt 4 người Hồng Nhiễm dưới tường thành, lúc này chỉ có 2 bóng dáng nằm trên mặt đất, trên người còn chảy máu.

Đồng Tử Xích Huyết của Phương Tri Hành chỉ có thể nhìn được khí huyết Lang Yên, không rõ cụ thể là ai.

Cậu nhảy ngay xuống, định thần nhìn lại, Hồng Nhiễm và Hồng Sa đã ngã trên mặt đất.

Lồng ngực của Hồng Nhiễm đỏ ngầu, máu chảy như suối.

Cô đang che ngực lại, mặt không còn chút máu, miệng càng không ngừng nôn ra máu.

Hồng Sa thì thảm hại hơn, bị người ta cắt cổ, sắp không sống nổi nữa.

Hô hấp của Phương Tri Hành ngừng lại, cậu nhanh chóng ôm lấy Hồng Nhiễm hỏi: "Là ai làm hại ngươi?"

"Chậc… hức…"

Hồng Nhiễm không thể nói chuyện, cô hộc ra máu, chật vật giơ tay lên chỉ về một phương hướng.

Sau đó tay cô không còn sức hạ xuống, ngã vào trong lòng của Phương Tri Hành, nhắm mắt lại.

Phương Tri Hành hít một hơi khí lạnh, lạnh lùng nhìn về phía mà Hồng Nhiễm chỉ.

Có 4 bóng dáng bước ra phía sau một cái cây lớn.

Phương Tri Hành liếc mắt đã nhận ra bọn họ, đó là là La Lập Phu, Tùy Giới Phúc, Hồng Ly và Hồng Mi.

Lúc này Hồng Ly vênh váo tự đắc, cười giễu.

Hồng Mi thì cúi đầu, trên mặt đầy vẻ xấu hổ.

Phương Tri Hành buông Hồng Nhiễm xuống, sợ hãi trên mặt cậu đã biến mất tăm, bình tĩnh nhìn lấy 4 người La Lập Phu, thản nhiên mở miệng nói: "Quận trưởng đại nhân, bọn họ đầu nhập ngài từ lúc nào vậy?"

La Lập Phu cười gằn nói: "Ngay từ lúc đầu bọn họ đã là người của ta, ta cho bọn họ tự do, tiền tài, công pháp, thì bọn họ tất nhiên phải quy thuận ta."

Phương Tri Hành không có bất kỳ bất ngờ nào cả, cậu gật đầu nói: "Ta từng nghĩ có thể bọn họ đã sớm bị ngài mua chuộc, nếu đã như vậy, tại sao Hồng Nhiễm và Hồng Sa phải chết chứ?"

Không đợi La Lập Phu trả lời, Hồng Ly đã giành trả lời trước: "2 bọn họ chết chưa hết tội, chết đáng đời, vậy mà lại động chân tình với ngươi, muốn khăng khăng đi theo ngươi, còn khuyên ta và Hồng Mi cùng nhau phản bội.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0