Chương 693 - Cực hạn (2)
Chỉ vì ngươi có chút thiên phú tu hành, được lão tông chủ sủng ái, nhưng không ai ngờ được ngươi lại rắp tâm hại người, thừa dịp lão tông chủ thần chí không rõ mà đầu độc lão tông chủ truyền vị cho ngươi.”
Phụ nhân áo tím càng nói càng tức giận, nét mặt như phủ lên một tầng sương lạnh, phẫn hận không thôi, trầm giọng nói: “Đại vị tông chủ, ngay cả Đoạn Thành Hồng ta còn không dám vọng tưởng, một tiện tỳ như ngươi dựa vào cái gì mà có thể đột nhiên cưỡi lên trên đầu của ta chỉ sau một đêm chứ?”
Sắc mặt Ninh Nguyệt Tố không đổi, chậm rãi nói: “Đoạn Thành Hồng, nói ra thì chắc ngươi không tin, sở dĩ lão tông chủ truyền vị cho ta, không chỉ bởi vì lão nhân gia ngài ấy vô cùng sủng ái ta, càng bởi vì ngài ấy nghĩ, toàn bộ đám ngươi và Trang Đạo Nga đều là một đám ngu xuẩn, vì tư lợi, khó làm được việc lớn.”
“Tốt tốt tốt!”
Đoạn Thành Hồng cười lạnh liên tục, vẻ mặt đầy sát ý, giơ song chưởng lên lạnh giọng nói: “Ta không giết được ngươi, nhưng ngươi cũng đừng mơ tưởng đi ngang qua ta được.”
Ninh Nguyệt Tố thở dài, bình tĩnh lấy Sát Âm Chùy ra.
Ù!
Sát Âm Chùy chấn động kịch liệt, hàn quang phóng lên.
Nó lơ lửng trong lòng bàn tay Ninh Nguyệt Tố, xoay tròn không ngừng.
“Ủa, Sát Âm Chùy sao lại ở trong tay ngươi?”
Đoạn Thành Hồng ngẩn người, đột nhiên trợn tròn mắt.
“Ngươi đoán xem?”
Ninh Nguyệt Tố cười giả dối, hung hãn sử dụng Sát Âm Chùy.
Hô ~
Chỉ một thoáng, Sát Âm Chùy lao phụt ra, cuốn theo tuyết bay đầy trời, hóa thành một cơn lốc bắn nhanh đến.
Đoạn Thành Hồng ngớ người ra kinh hãi gần chết, Sát Âm Chùy nhanh chóng như lôi, bà ta căn bản không thể trốn tránh nổi.
Trong lúc vội vã bà ta dốc hết toàn bộ sức lực, ngưng tụ Sát Âm chi lực trong lòng bàn tay và bắn ra.
Sát Âm Chùy vừa bay tới, trong nháy mắt đã tách ra chưởng lực của Đoạn Thành Hồng, bẻ gãy nghiền nát, thế không thể đỡ.
Nháy mắt sau!
Sát Âm Chùy nhập vào lồng ngực khô đét của Đoạn Thành Hồng, xuyên thủng qua, mang theo một luồng máu nóng ngưng kết thành băng ở giữa không trung.
Đám người Vương Kim Hùng đứng sau lưng Đoạn Thành Hồng hoàn toàn không kịp phản ứng, bị hàn khí của Sát Âm Chùy quét trúng.
Cả đám nhất thời đông thành khắc băng, biểu cảm trên mặt trông rất sống động.
Rầm!
Đoạn Thành Hồng ngửa mặt ngã xuống, cơ thể đông lại thành băng đá nhất thời bể tung tóa, rơi vung vãi khắp đầy đất.
Ù ù ~
Ngay sau đó một cơn gió lạnh thổi tới, mấy người Vương Kim Hùng cũng lay động ngã xuống, bể thành bột băng, chết không toàn thây.
Phương Tri Hành chẳng thèm ngó tới, chỉ nhìn chằm chằm Ninh Nguyệt Tố.
Trước đó cậu đã sớm suy đoán thân phận của Ninh Nguyệt Tố là tông chủ Cực Âm tông, chỉ có điều cô vẫn luôn không nói rõ.
Cho đến giờ phút này, xác nhận, thật đúng là tông chủ!
Ninh Nguyệt Tố thu hồi Sát Âm Chùy, trong mắt cũng hiện lên một vòng sầu bi nhàn nhạt.
Cực Âm tông trải qua lần phản loạn này cũng tổn thương nguyên khí nặng nề, không lấy được chỗ tốt nào.
Ngộ nhỡ thế lực đối địch nhận thấy Cực Âm tông trở nên yếu đi, chỉ sợ sẽ lại nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ.
Phương Tri Hành nhìn mặt đoán ý, cười nói: “Không cần lo lắng, cô chẳng mấy chốc sẽ đột phá đến Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong thôi, ta cũng sẽ đồng tâm hiệp lực cùng cô.”
“Ừ!” Ninh Nguyệt Tố gật đầu, tâm trạng nhất thời thoải mái hơn rất nhiều.
Hai người cứu ra Đồng Nam, đi ra Cấm Khu Cực Âm.
Lúc này, Phạm Chính Luân ở bên phía Đỗ Đạo Anh trưởng lão mơ hồ có chút nóng nảy.
Phương Tri Hành đã nói cậu chỉ cần tu hành ở Âm Sát Chi Địa ba ngày là được.
Mắt thấy ngày thứ tư sắp tới rồi mà cậu vẫn còn chưa trở về.
“Chẳng lẽ xảy ra tình huống gì rồi?”
Phạm Chính Luân nổi lên lòng nghi ngờ, nhưng nghĩ lại.
Lấy chiến lực đáng sợ đó của Phương Tri Hành, ai có thể làm gì được cậu chứ?
Cùng lúc đó, Đỗ Đạo Anh cũng nổi lên lòng nghi ngờ.
Tối hôm qua Đồng Nam đã đi nghênh đón Phương Tri Hành rồi, cũng một ngày một đêm không về.
Không lâu, Đỗ Đạo Anh phái người đi vào Cấm Khu Cực Âm tra xét, kết quả người được phái đi rất nhanh đã trở về.
Nói cho bà biết, Đoạn Thành Hồng trưởng lão nhận mệnh lệnh của tông chủ, tạm thời phong tỏa cửa vào, bất luận kẻ nào cũng không được ra vào Cấm Khu.
“Tại sao tông chủ phải phong tỏa Cấm Khu chứ?”
Đỗ Đạo Anh trăm mối vẫn không có cách giải, cố tình tông chủ bế quan tu luyện ngay trong Cấm Khu, bà không thể đi vào hỏi rõ ràng được.
Vừa đúng lúc này, ba bóng người dắt tay nhau tiến đến.
Đỗ Đạo Anh và Phạm Chính Luân tập trung nhìn vào, không khỏi ngạc nhiên vô cùng.
Phương Tri Hành, Ninh Nguyệt Tố, còn có Đồng Nam cùng đi trở về.
Đồng Nam phải nói là thảm cực, bị đánh thành đầu heo.
Đỗ Đạo Anh và Phạm Chính Luân đưa mắt nhìn nhau, chớp mắt, ngạc nhiên hỏi: “Tông chủ, đây, đây là có chuyện gì?”
Ninh Nguyệt Tố thở dài, kể lại câu chuyện.
Đám người Đỗ Đạo Anh nghe mà sắc mặt cứ thay đổi, kinh tâm động phách.