Chương 697 - Cố nhân (3)
Chương 697: Cố nhân (3)
Phạm Chính Luân hít một hơi thật dài rồi nói: "Nếu ti thủ đại nhân đã biết rõ chân tướng thì cần gì phải đến hỏi lão hủ?"
Cơ Tương Quân cười nói: "Ta chỉ biết đám người Công Tây Hùng lặng lẽ tiến vào Cấm Khu Cực m, sau đó không ra ngoài nữa. Bên trong đấy cụ thể xảy ra chuyện gì thì ta vốn không rõ."
Phạm Chính Luân hiểu rõ, ông ta suy nghĩ, chung quy không dám nói dối Nghi Vệ Tư, nên cẩn thận: "Công Tây Hùng cấu kết với Trang Đạo Nga, có ý đồ mưu hại Ninh Nguyệt Tố, lại bị giết ngược, cả đám chết hết."
Cơ Tương Quân nhíu mày, có vẻ kinh ngạc nói: "Ta hiểu rõ Công Tây Hùng, thực lực của gã cũng rõ như ban ngày. Trong Cực m tông, ai có thể giết được gã?"
Phạm Chính Luân khựng lại, rồi trả lời: "Ta không tận mắt nhìn thấy chuyện đã trải qua, nhưng theo ta được biết, đám người Công Tây Hùng bị Ninh Nguyệt Tố và Phương Tri Hành lợi dụng hoàn cảnh đặc thù của Cấm Khu Cực m lật bàn giết chết."
Đôi mắt của Cơ Tương Quân sáng ngời, tặc lưỡi nói: "Ồ, xem ra tình báo không sai, Phương Tri Hành cũng có tham gia."
Phạm Chính Luân vội vàng nói: "Hắn chỉ là bất ngờ bị cuốn vào thôi."
Cơ Tương Quân cười ha ha: "Đâu ra nhiều bất ngờ như vậy, Phương Tri Hành giết Du Bất Thọ trước, lại giết Công Tây Hùng, đây không phải là việc mà người thường có thể làm được."
Cô ngưng mắt nhìn Phạm Chính Luân thật sâu, nghiêm túc nói: "Phạm tông chủ, nếu một người có hào quang đang thịnh thì không che giấu được đâu!"
Phạm Chính Luân hít một hơi khí lạnh, cạn lời.
Cũng đúng, tài năng mà Phương Tri Hành bộc lộ quá huênh hoang rồi.
Những nhân vật lớn lại chẳng phải là mờ mắt, không thể không chú ý được sự tồn tại của Phương Tri Hành.
Cơ Tương Quân cười nói: "Phạm tông chủ, xin nói cho ta về tất cả liên quan đến Phương Tri Hành."
Khóe miệng của Phạm Chính Luân nứt toác, vẻ mặt nghiêm lại: "Thật sự không dám giấu giếm, ta cũng không hiểu hắn cho lắm."
Sau đó, ông ta nói ra quan hệ giữa tổ sư gia và kỳ nhân đó cùng với Phương Tri Hành.
Cuối cùng tổng kết: "Tóm lại hắn là truyền nhân của kỳ nhân đấy, toàn thân lộ ra vẻ thần bí, còn về lai lịch thì ta không truy hỏi nhiều."
Sau khi nghe xong, Cơ Tương Quân không khỏi nghiêng đầu, chìm vào suy tư.
Sau một lúc lâu, cô lần nữa mở miệng nói: "Thị tộc Công Tây là hào môn đứng đầu của tứ đại môn phiệt, tinh nhuệ toàn tộc đột nhiên gặp bất trắc, nằm ngoài dự liệu của mọi người, một khi tin tức truyền ra ngoài, tất nhiên sẽ gây ra rung động không nhỏ.
Theo lý, thực lực xưng tôn, ai diệt thị tộc Công Tây thì người đấy có tư cách thay thế.
Nhưng Vương gia kiên quyết không ủng hộ một người mà không ai hiểu thay thế thị tộc Công Tây."
Phạm Chính Luân quả quyết nói: "Phương Tri Hành không có ý thay thế thị tộc Công Tây, hắn chỉ muốn cầu yên ổn mà thôi."
Cơ Tương Quân hừ lên, rồi trầm giọng nói: "Tuy nói như vậy, nhưng thực lực của Phương Tri Hành mạnh như vậy, phất tay cũng có thể diệt hết một môn phiệt, cao thủ như vậy đâu thể cam tâm cả đời ấm ức dưới người ta?"
Đầu óc và cơ thể của Phạm Chính Luân chấn động nói: "Ý của ti thủ là?"
Cơ Tương Quân vội vàng nói: "Vương gia sẽ không bỏ mặc Phương Tri Hành làm bậy, hôm nay diệt một môn phái, ngày mai tàn sát một môn phiệt, vậy mà được à? Hắn phải bị quản chế."
Phạm Chính Luân không kìm được mà hỏi: "Cô muốn quản chế hắn như thế nào?"
Cơ Tương Quân đã sớm có chuẩn bị, cô trực tiếp trả lời: "Ta vẫn chưa gặp Phương Tri Hành nên không hiểu rõ lai lịch của hắn.
Như vậy đi, ông hãy mời người của thập đại môn phái đến Lục Hư tông làm khách, để Phương Tri Hành và cao thủ của các đại môn phái so chiêu, thấy thế nào?"
"... Được!"
Phạm Chính Luân không dám không nghe theo, ông ta gật đầu đáp ứng, hỏi: "Lúc nào?"
Cơ Tương Quân nói lại: "Ta cho ông 3 ngày chuẩn bị, đủ chứ?"
Phạm Chính Luân thở dài.
Lục Hư tông một lòng muốn ở ẩn, nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, sốt ruột quá đi!
Phạm Chính Luân tiễn Cơ Tương Quân đi, rồi gọi chư vị trưởng lão đến nghị sự.
Sau đó mọi người phân tán ra ngoài, tiến đến các đại môn phái đưa thiệp mời.
Phạm Chính Luân không ngừng nghỉ, đích thân tiến đến Cực m tông.
Ông ta nhanh chóng gặp được Phương Tri Hành.
"Ồ, La Khắc Kỷ đến tìm ta..."
Phương Tri Hành nghe xong Phạm Chính Luân nói thì cười ha ha, trên mặt hiện lên vẻ cân nhắc.
La Khắc Kỷ từng xem cậu là tay sai, tùy ý ép buộc, thoả thích nghiền ép.
Nhưng sau khi Phương Tri Hành trở thành phiền phức, La Khắc Kỷ đã vứt bỏ cậu không chút do dự.
"10 năm không gặp, La Khắc Kỷ cũng lăn lộn thành nhân vật lớn rồi."
Trên mặt của Phương Tri Hành hiện lên vẻ chờ mong vô tận.
Lúc này, cậu rất mong chờ gặp lại La Khắc Kỷ, xem trên mặt của La Khắc Kỷ sẽ hiện ra biểu cảm gì.
Phạm Chính Luân thận trọng nói: "Nghi Vệ Tư trực tiếp ra lệnh, không ai có thể chống cự. Ngài phải tiếp nhân khiêu chiến của cao thủ thập đại môn phái, hơn nữa nhất định là đánh luân phiên, ổn không?"