Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 697 - Chương 698 - Khiếp Sợ

Chương 698 - Khiếp sợ
Chương 698 - Khiếp sợ

Chương 698: Khiếp sợ

Phương Tri Hành không chần chờ, cười nói: "Chuyện này muốn trốn cũng không trốn được, nên đến thì sẽ đến, vậy hãy để bão tố mãnh liệt thêm chút đi."

2 người họ nhanh chóng quay về Lục Hư tông.

Bất giác đã trôi qua 3 ngày.

Sáng hôm nay, trên đường đến Lục Hư tông, người người nhốn nháo.

Đây là lần đầu Lục Hư cung mời cửu đại môn phái đến làm khách.

Không, có lẽ là bát đại môn phái, Phong Hải môn chỉ còn danh, chứ không tồn tại nữa.

Phía sau có Nghi Vệ Tư trợ giúp.

Vì vậy, tin tức này được lan nhanh, thu hút rất nhiều nhân sĩ giang hồ đến góp vui.

Ngoại trừ rất nhiều người đến từ mấy tiểu môn phái, tiểu môn phiệt, ngay cả tứ đại môn phiệt cũng phái người đến đây xem chiến.

Trong lúc nhất thời, khách khứa bạn bè ngồi đầy Lục Hư cung, náo nhiệt chưa từng có.

Thậm chí, còn rầm rộ mấy trăm năm khó gặp.

Vì thế, trên dưới Lục Hư tông rất bận rộn.

Bọn họ dựng một đài xem chiến khổng lồ đủ cho mấy nghìn người xem.

Bên ngoài chiêng trống vang trời, trong phòng lại là một mảng yên bình.

Phạm Chính Luân đang nghiêm túc giới thiệu:

"Phong Hải môn đã toang rồi, Cực m tông đứng về phía chúng ta, áp lực của ngài chủ yếu đến từ 7 nhà khác, là Phi Hoàng môn, Vân Thủy tông, Diệu m các, Mặc Kiếm môn, Thanh Lương Tự..."

Lão nhân gia kiểm tra lại cao thủ của các đại môn phái một lượt.

Phương Tri Hành yên tĩnh lắng nghe, sắc mặt bình tĩnh.

Không bao lâu sau, có người báo lại: "Ti thủ đại nhân đến rồi."

Phạm Chính Luân và Phương Tri Hành đứng dậy đón chào.

Cơ Tương Quân chầm chậm đi tới, ánh mắt nhìn lên trên người Phương Tri Hành, không ngừng quan sát, cười nói: "Quả nhiên là nhân tài, chắc là thực lực của ngươi sâu không lường được."

Phương Tri Hành chắp tay nói: "Ti thủ đại nhân quá khen, ta có thể giết chết Du Bất Thọ là nhờ Phạm tông chủ chặn gã lại. Còn về Công Tây Hùng, ta có thể giết chết gã hoàn toàn là may mắn."

Cơ Tương Quân không cho là đúng, cười nói: "Vận may cũng là một phần của thực lực."

Phương Tri Hành vội vàng hỏi: "Xin hỏi ti thủ, đao kiếm không có mắt, tỷ thí hôm nay là đến chết mới dừng à?"

"Đương nhiên là không phải."

Cơ Tương Quân trực tiếp lắc đầu: "Ta nghe nói hình thái hóa yêu của ngươi khát máu như điên, giết người càng nhiều thì càng mạnh, cho nên ngươi có thể phát huy thỏa thích, chẳng lo sợ cái quái gì cả."

Trong lòng Phương Tri Hành hiểu rõ, biểu cảm hơi phức tạp.

Cơ Tương Quân chỉ là vì thử nội tình của cậu nên cho thập đại môn phái tụ tập lại đây, chém giết trước mặt mọi người.

Đây chính là quyền uy của thượng vị giả!

Người ở tầng dưới cùng hoàn toàn không có lựa chọn, chỉ có thể mặc cho bọn họ đùa bỡn.

Phạm Chính Luân bên cạnh có vẻ mặt ưu sầu, không khỏi thấp giọng nhắc nhở: "Ngài cố gắng khắc chế chút, có thể không giết thì cố gắng không giết, không nhất thiết phải vì chuyện này mà kết thù với người khác."

"Hiểu rồi."

Phương Tri Hành gật đầu, chỉ cần kẻ không lộ ra sát ý thì cậu sẽ không giết người lung tung.

Đương nhiên!

Ví dụ Cơ Tương Quân âm thầm thao tác, ép cao thủ của 8 môn phái ra đòn hiểm với cậu, vậy chỉ sợ là cậu không còn lựa chọn nào khác.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Bất giác sắp đến buổi trưa.

Phạm Chính Luân dẫn theo Phương Tri Hành đến trường diễn võ.

Chỉ một thoáng, vô số ánh mắt trên đài dự lễ đều đồng loạt nhìn về phía Phương Tri Hành.

Tiếng nghị luận vù vù vang lên như mưa rơi trên lá chuối, không dứt bên tai.

"Nhìn đi, hắn chính là Phương Tri Hành đúng không?"

"Trẻ thật!"

"Thật hay giả vậy, chính là hắn giết Du Bất Thọ và Công Tây Hùng à?"

"Hừ, cũng chỉ có vậy thôi, ta còn cho rằng hắn mọc ra 3 đầu 6 tay, thật sự không biết là Công Tây Hùng chết trong tay hắn thế nào."

"Khá lắm, thằng nhãi đấy quá cuồng vọng, vậy mà lại có ý đồ dùng sức một mình khiêu chiến 8 môn phái khác, thật sự xem người ta là ăn chay à?"

"Hắn liên tiếp giết Du Bất Thọ và Công Tây Hùng, có lẽ đã sớm tung bay rồi, cảm thấy thiên hạ này không còn anh hùng khác nữa."

...

Trong một mảng xôn xao, Phạm Chính Luân giậm chận tại chỗ, áp tay.

Khán đài cấp tốc an tĩnh lại.

"Hoan nghênh các vị..."

Phạm Chính Luân nói một tràn toàn lời khách sáo trước, sau đó lại điểm danh giới thiệu đám khách quý.

Cơ Tương Quân có thân phận tôn quý nhất nên không cần nói nhiều.

La gia có La Khắc Kỷ và Đổng Mẫn Châu đến.

Lư gia có Lư Huyền Tích đến.

Vinh gia có một tiểu thư trẻ tuổi đến, Phí gia có một công tử trẻ tuổi đến.

Sau đó là môn chủ Quan Chiếu Hoa của Phi Hoàng môn, tông chủ Chung Ly Vãn Phong của Vân Thủy tông...

Từng nhân vật nổi tiếng quyền quý, hào kiệt nhân gian, hôm nay đều ùn ùn kéo đến, tụ họp ở giữa, tình cảnh xa hoa hùng vĩ vượt quá tưởng tượng.

Phạm Chính Luân giới thiệu xong bằng một hơi rồi tuyên bố: "Thời gian không còn sớm nữa, mời Phương Tri Hành khách khanh xuất hiện."

Bóng dáng của Phương Tri Hành nhoáng lên, xuất hiện ở giữa đài diễn võ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0