Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 717 - Chương 718 - Đói Khát

Chương 718 - Đói khát
Chương 718 - Đói khát

Trong lòng Phương Tri Hành hơi sốt ruột, chung quanh khắp nơi đều là huyết thi, cậu chỉ có thể liên tục chém giết, không dừng được, căn bản không có thời gian tìm kiếm đường ra.

Theo thể năng từng chút tiêu hao đi xuống.

“Tăng lên!”

Phương Tri Hành cắn răng, dùng cơ hội cuối cùng.

Ngọc Lân Phá trực tiếp tăng lên tới tầng thứ 4 viên mãn.

Vù vù!

Toàn thân Phương Tri Hành mọc ra một tầng ngọc lân dày.

Cậu ngừng lại.

Huyết thi tiến lên vây công, liên tiếp công kích đánh vào trên người cậu.

Nhưng mà, Phương Tri Hành sừng sững không ngã, chịu đựng tất cả công kích, hơn nữa tạo thành thương tổn phản chấn.

Cậu liếc nhìn Ninh Nguyệt Tố, cô quá mệt mỏi, nhất thời không khôi phục lại được.

“Làm sao đây?”

Cảm xúc của Phương Tri Hành hỗn loạn, nhìn thật sâu vào đài đá kia, ánh mắt lấp loé không ngừng.

Hồi lâu sau, cậu ngẩng đầu giống như hạ quyết tâm nào đó.

10 xúc tu huyết sắc đồng loạt chấn động, bùng nổ kình lực giống như thủy triều đánh sâu vào.

Ầm ầm ầm ~

Thân thể của huyết thi xung quanh theo đó vặn vẹo, bên ngoài thân phồng lên từng bao máu, cứ vậy mà toàn thân bộc phát!

Thân hình Phương Tri Hành nhoáng lên, đi tới bên cạnh đài đá.

Cậu mở miệng nói: “Nguyệt Tố, ta sắp không chống đỡ nổi rồi.”

Thật ra Ninh Nguyệt Tố còn lo lắng hơn cậu, tưởng tượng đến hình ảnh sư tổ chết thảm, trong lòng nhất thời hơi tuyệt vọng.

Nhưng Phương Tri Hành bỗng nhiên nói: “Có cách đáng để thử một lần.”

Ninh Nguyệt Tố chấn động tinh thần, liền nói: “Cách gì?”

Phương Tri Hành trả lời: “Chắc chắn đài đá này có công năng tái tạo nào đó, có thể giúp người ta xảy ra lột xác.”

Ninh Nguyệt Tố chớp mắt nhìn phương hướng 3 tượng đá kia, như có suy nghĩ.

Rất nhanh, cô gật đầu nói: “Chúng ta đã cùng đường, không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể lấy thân thử nghiệm.”

Cô hỏi: “Ta làm trước, làm thế nào?”

Phương Tri Hành trả lời: “Cô nằm xuống trước.”, sau đó thân hình cậu nhoáng lên, nhanh chóng xử lý sạch huyết thi chung quanh.

Cậu đi vòng trở về, đến phía trước đài đá, trầm ngâm nói: “Nếu suy đoán của ta không sai, đài đá này có thể biến người thành dáng vẻ của 3 tượng đá kia mà cô thích hợp biến thành máy móc hoặc Thiên Nhân, hơn nữa độ phù hợp của Thiên Nhân cao nhất.”

Ninh Nguyệt Tố liền nói: “Được, ta đương nhiên muốn trở thành Thiên Nhân.”

Phương Tri Hành nâng tay lên, đặt lên nút Thiên Nhân, hơi chần chờ, cuối cùng vẫn ấn xuống.

Ông ~

Đài đá chấn động, nâng lên cao hơn 1m.

Ngay sau đó, đài đá ổn định lại.

Lượng lớn niêm dịch thẩm thấu ra từ trong đài đá, tụ lại, bao trùm trên người Ninh Nguyệt Tố.

Rất nhanh, toàn thân Ninh Nguyệt Tố bị bao trùm trong niêm dịch, thành một cái kén tằm.

Tình cảnh này...

Phương Tri Hành đột nhiên nghĩ tới Thiên Hoàng, lúc gã sống lại cũng bị niêm dịch dạng kén tằm cùng loại bao lấy.

Ngay sau đó, đài đá chợt sáng rực phát ra một chùm tia sáng, giống như xuyên qua trời đất.

Kén tằm hình người của Ninh Nguyệt Tố tắm trong chùm tia sáng.

Không bao lâu, chùm tia sáng chợt tán loạn...

Ầm ~

Cùng với chùm tia sáng chợt tán loạn, tiếng nổ rung trời chuyển đất, một vòng tròn sóng xung kích khuếch tán ra.

Phương Tri Hành như gặp phải đòn nghiêm trọng, chỉ cảm thấy ngực truyền đến đau nhức, cả người bay ngược ra ngoài, oẹ một cái há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Đùng!

Phía sau lưng cậu đụng vào vách tường lại bắn trở về, tiếp theo gục đầu, nằm rạp trên mặt đất.

“Oa ~”

Phương Tri Hành ngẩng đầu, lại phun ra một miệng đầy máu.

Cảm giác đau đớn bén nhọn lan khắp toàn thân!

Ù tai hoa mắt, đau đầu muốn nứt ra, máu thịt toàn thân giống như kiệt sức.

Cậu cắn răng nhịn xuống, gian nan cuộn hai chân, quỳ trên mặt đất.

Ngẩng đầu nhìn lại, dư quang tiêu tan, trên không đài đá không còn gì.

Kén tằm hình người không thấy đâu!

Ninh Nguyệt Tố biến mất rồi!

Trong lòng Phương Tri Hành lộp bộp, trong đầu hiện lên một suy nghĩ đáng sợ.

Chẳng lẽ chuyển biến thất bại?

Tiềm chất Thiên Nhân của Ninh Nguyệt Tố là ưu tú.

Theo lý thuyết, xác xuất để cô lột xác thành Thiên Nhân thành công hẳn là rất cao mới đúng.

Không kịp tự hỏi nhiều hơn, một chút dư quang cuối cùng lấp lóe biến mất.

Bóng tôi vô cùng vô tận giống như thủy triều vọt tới, nuốt sống cả đại điện.

Phương Tri Hành nháy mắt rơi vào trong một mảnh tối đen.

Cậu nhanh chóng vươn tay sờ bọc hành lý bên hông, tìm cây thổi lửa.

Lại đột nhiên phát hiện, trên người mình nào còn quần áo.

Đều bị sóng xung kích vừa rồi hủy diệt.

Cậu hiện tại trần như nhộng, trơn bóng, không có cái gì.

Nhưng mà cậu biết, những huyết thi đó vẫn ở đây, không bị sóng xung kích vừa rồi giết chết.

Còn nữa, mặc dù huyết thi bị phá hủy, chúng nó rất nhanh sẽ sống lại.

Phương Tri Hành nghiêng tai lắng nghe, muốn thông qua nghe để phân biệt xác định vị trí của huyết thi.

Vừa nghe thì hay rồi, một mảnh tĩnh mịch, không nghe thấy gì cả. Ngay cả tiếng tim đập của bản thân cậu cũng không nghe được.

Lòng Phương Tri Hành kêu một tiếng không ổn, sờ hai lỗ tai, nhất thời phát hiện lỗ tai đang ào ào đổ máu.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0