Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 750 - Chương 751 - Quy Tắc (3)

Chương 751 - Quy tắc (3)
Chương 751 - Quy tắc (3)

Bà cụ do dự, rồi chần chờ nói: "Ta phải đi hỏi thôn trưởng đã."

Vừa dứt lời, lại có người mở cửa.

Bà cụ vội vàng ngoắc tay nói: "Thôn trưởng, có người ngoài đến thôn của chúng ta."

Không bao lâu sau, một ông già mặt đầy nếp nhăn, khoác áo khoác, chống gậy đi đến, bên cạnh còn có mấy thanh niên trẻ tuổi.

Ồng già nhìn chằm chằm Phương Tri Hành, tầm mắt nhìn về phía bảo đao trên tay cậu, đồng tử co rút kịch liệt.

Ông già nhướng mày, vẫy tay nói: "Người xứ khác, đến phòng ta ngồi đi."

Phương Tri Hành vội vàng nói: "Đa tạ thôn trưởng."

Cậu và Tế Cẩu đi theo ông già, tiến vào một căn nhà tranh rồi ngồi xuống.

Phương Tri Hành nhìn quanh trong phòng, phát hiện đồ dùng trong nhà và đồ dùng sinh hoạt toàn là chế tạo thuần thủ công, ngay cả bát ăn cơm cũng là bát gỗ, không có đồ sứ.

Thôn trưởng trầm ngâm một lúc, mở miệng nói: "Ngươi là nhân sĩ Đam Châu?"

Vừa hỏi lời này!

Phương Tri Hành đã phấn chấn, vội vàng nói: "Ông cũng vậy à?"

Nhưng thôn trưởng không trả lời mà hỏi lại: "Đam Châu vẫn do tứ đại môn phiệt thống trị à?"

Phương Tri Hành hơi im lặng, gật đầu nói: "Đúng vậy."

Thôn trưởng thở dài, chậm rãi nói: "Rất nhiều năm trước, tổ tiên của ta cũng là nhân sĩ Đam Châu, bị La gia bắt lấy, đã trở thành nô lệ.

Sau đấy, La gia đã ném đám người tổ tiên vào Cấm Khu cấp 5 này, yêu cầu bọn họ thăm dò nơi đây, ai có thể sống sót ra ngoài thì người đấy có được phần thưởng phong phú.

Tổ tiên nhà ta nhanh chóng thích ứng được với hoàn cảnh của nơi này, nhưng không rời đi, hắn lựa chọn ở lại, hơn nữa còn sinh sống đầy đủ ở nơi này."

Phương Tri Hành không khỏi líu lưỡi, ngạc nhiên nói: "Người ngoài có thể ở lâu dài bên trong Cấm Khu cấp 5 à?"

"Hừ, sao không thể chứ?"

Thôn trưởng cười ha ha nói: "Tổ tiên cho rằng nơi này có thể tránh thoát sự thống trị tàn khốc của tứ đại môn phiệt, là thế giới thần tiên."

Phương Tri Hành nghiêm nghị, chắp tay nói: "Thôn trưởng, xin nói đôi chút quy tắc của nơi này?"

Thôn trưởng trả lời: "Cái gọi là quy tắc, không phải là bọn ta lập ra mà lúc bắt đầu đã tồn tại. Ví dụ bậc thang đá ở lối vào của thôn này là do tổ tiên ta dựng ra.

Sau khi bậc thang đá xuất hiện thì quy tắc 'Không thể quay đầu' cũng xuất hiện theo, không có bất kỳ đạo lý đáng nói nào cả."

"Còn có cây cầu gỗ, phải bước chân phải mới an toàn thông hành được."

"Con sông nhỏ cũng có quy tắc, nếu như lội qua sông, tuyệt đối không thể cởi y phục."

"Ồ, chiếc giếng cũ đấy, lúc múc nước, tuyệt đối không thể nhìn vào trong giếng."

Thôn trưởng nói liên miên.

Phương Tri Hành và Tế Cẩu liếc nhìn nhau, kinh ngạc nói: "Ví dụ quy tắc tự nhiên xuất hiện, vậy sao các người biết được?"

Thôn trưởng cười khổ nói: "Đương nhiên là lấy mạng đi dò xét, nếm thử từng lần, luôn có thể mò ra quy tắc ở bên trong."

Trong lòng của Phương Tri Hành chấn động.

Cừ thật!

Đúng là liều mạng!

Tổ tiên của thôn trưởng cũng là người tàn nhẫn, thà rằng liều mạng ở nơi này cũng không muốn ra ngoài tiếp tục bị tứ đại môn phiệt ức hiếp.

Phương Tri Hành suy nghĩ, dò hỏi: "Cấm Khu cấp 5 lớn chừng nào?"

Thôn trưởng lắc đầu nói: "Không biết, đời đời bọn ta đều ở trong thôn, không dám ra ngoài, bởi vì ngươi không biết ngọn núi ở phương xa ấy có quy tắc gì, mảng rừng cây ấy lại có quy tắc gì, quá nguy hiểm!"

Phương Tri Hành không kìm được mà hỏi: "Quy tắc đều áp dụng cho tất cả mọi người à? Ví dụ cường giả Bách Ngưu cảnh vi phạm quy tắc cũng bị quy tắc giết chết ư?"

Thôn trưởng buông lỏng tay nói: "Ta không nói chuẩn xác được, nhưng luôn có người không tin tà."

Phương Tri Hành hỏi: "Những năm gần đây, ngoại trừ ta, ông còn gặp người khác xứ nào không?"

Thôn trưởng gật đầu, nói: "Trước đây có một môn nhân Lục Hư tông đến đây, nhưng người đấy là một tên ương ngạnh, không nghe khuyên bảo, phá hỏng quy tắc rất nhanh, chết rồi."

Phương Tri Hành gật đầu, lúc này Tế Cẩu truyền âm đến bảo cậu dò hỏi rời đi thế nào.

"Thôn trưởng, ông biết cách rời khỏi Cấm Khu cấp 5 này không?"

"Ừm!" Thôn trưởng vội vàng nói: "Đợi đến khi núi lửa dừng phun trào, bụi mù đều tản đi, các ngươi quay lại chỗ đã tiến vào thì có thể trở về."

Ông nhắc nhở: "Tuyệt đối đừng bỏ lỡ, nếu như bỏ lỡ, ngươi sẽ phải đợi lần sau núi lửa phun trào, nhưng ngươi ở nơi này, hoàn toàn không biết được lần sau núi lửa sẽ phun trào khi nào."

Trong lòng Phương Tri Hành sáng tỏ, lần nữa thỉnh giáo: "Ta nghe nói nơi này có một tấm bia đá thần kỳ, bôi máu tươi lên trên thì sẽ hiện ra chữ, ông có nghe nói không?"

"Tấm bia đá…"

Thôn trưởng suy nghĩ rồi đột nhiên vỗ đùi nói: "Đúng là có một tấm bia đá ở ngay phía sau thôn của bọn ta."

Phương Tri Hành nói: "Làm phiền thôn trưởng dẫn ta qua đấy."

Thôn trưởng chợt do dự, rất lâu sau vẫn không mở miệng.

Phương Tri Hành thấy thế thì ánh mắt sáng lên, thận trọng nói: "Thôn trưởng, ta đi nhầm đến nơi này, trên người không mang theo đồ tốt gì cả, không biết nên báo đáp ông thế nào?"
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0