Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 756 - Chương 757 - Thần Thông (2)

Chương 757 - Thần thông (2)
Chương 757 - Thần thông (2)

“Tải ra rồi, nhanh đấy chứ!”

Đáy mắt Phương Tri Hành sáng ngời sau đó cậu gặp phải đề khó.

“Cỏ Ma Huyết và Kim Tủy Dịch là cái gì?”

Lại một lần chạm tới điểm mù kiến thức.

Nhưng Tế Cẩu đột nhiên nói: “Tao chưa nghe nói về cỏ Ma Huyết nhưng tao biết Kim Tủy Dịch, thứ này có trong vương phủ.”

Ánh mắt Phương Tri Hành chợt lóe, nghiền ngẫm nói: “Tính ra, 7 năm nay, có phải mày luôn ở trong vương phủ ăn uống no đủ không?”

Tế Cẩu nâng đầu chó kiêu ngạo lên, lặng lẽ cười nói: “Hết cách rồi, ai kêu tao mạng tốt chứ? Lúc tao gặp nguy hiểm, được quận chúa nhặt về, cái này gọi là đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời.”

Phương Tri Hành bật cười, hỏi: “Kim Tủy Dịch là cái gì?”

Tế Cẩu liền nói: “Có lẽ là một loại vật đại bổ, vào hôm sinh nhật quận chúa từng thu được một phần hạ lễ, chính là một lọ Kim Tủy Dịch.”

Phương Tri Hành hơi im lặng, chậm rãi nói: “Ừm, chúng ta không cần tiếp tục ở Cấm Khu Chước Viêm nữa cứ đi ra ngoài trước đi.”

Tế Cẩu hưng phấn nói: “Đi đâu? Chỉ sợ vị lão tổ Thiên Nhân của La gia đang nghĩ cách giết chết mày đó.”

Tâm thần Phương Tri Hành khẽ động, nhíu mày nói: “Mày không cảm thấy kỳ quái à?”

Tế Cẩu chớp mắt nói: “Kỳ quái gì?”

Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Với bối cảnh của La gia, đại trưởng lão bị tao bắt sống, Thiên Nhân lão tổ cũng chịu thiệt thòi trong tay tao, tại sao đến bây giờ bọn họ còn chưa báo thù tao?”

Tế Cẩu nhất thời phản ứng lại.

Cũng phải, hôm nay sắp trôi qua, sao La gia không có bất kỳ động tĩnh nào?

Một người một chó đi ra khỏi hang động, nhanh chóng rời khỏi Cấm Khu Chước Viêm, trở về Lục Hư cung.

Phạm Chính Luân lập tức lên nghênh đón, cung kính nói: “Cung nghênh tổ sư thúc, ngài có thể thản nhiên rời khỏi Cấm Khu, chứng tỏ phiền phức trên thân thể ngài đã hoàn toàn giải quyết đúng không?”

Phương Tri Hành gật đầu, mỉm cười nói: “Nhờ hồng phúc của ông.”

Phạm Chính Luân thở phào, vẻ mặt phức tạp cảm khái nói: “Tổ sư thúc cát nhân cát tướng, gặp nạn hóa bình an, bước vào Bách Ngưu cảnh trong tầm tay.”

Bách Ngưu cảnh, đây là mục tiêu mà cuộc đời này của ông xa không với tới.

Không, ông quá già rồi, đã sớm không hy vọng.

Lại nhìn Phương Tri Hành tuổi còn trẻ, tiền đồ vô hạn, thật khiến người ta hâm mộ.

Trong nhất thời, tâm trạng Phạm Chính Luân ngũ vị tạp trần.

Đương nhiên, ông ta vẫn không biết Phương Tri Hành đã đột phá đến Bách Ngưu cảnh.

“Chuyện tương lai, ai biết được.”

Phương Tri Hành cũng không nhắc tới chuyện này, chỉ để lại một câu, trịnh trọng nói: “Lão tông chủ, giúp ta điều tra tung tích của hai loại kỳ trân dị bảo.”

“Ngài cứ việc dặn dò!”

Phạm Chính Luân đương nhiên cúi đầu nghe lệnh, cẩn thận phụng mệnh.

...

Thiên La U Cốc!

Mọi người đều biết, đại bản doanh của La gia ở trong Thiên La U Cốc.

Nhưng không ai biết Thiên La U Cốc cụ thể ở đâu.

Sáng sớm hôm nay, La gia đột nhiên nhận được một lá thư bắt cóc.

“Cái gì, đại trưởng lão bị người ta bắt cóc rồi?”

Ở La gia, trưởng lão La Trung Húc địa vị gần với La Hưng Hổ, nhanh chóng triệu tập một đám trưởng lão, truyền thư bắt cóc cho mọi người đọc.

“Đại Nghịch Tham Lang bắt sống đại trưởng lão, yêu cầu chúng ta phóng thích một vài tù nhân phản tặc, cũng trả số tiền chuộc khổng lồ, bằng không sẽ giết con tin.”

La Trung Húc không thể tin nổi, kinh ngạc nói: “Ta nhận ra bút tích này, là đại trưởng lão tự tay viết, xem ra ông ta thật sự bị lừa, bị Đại Nghịch Tham Lang bắt cóc.”

Các trưởng lão đều bị khiếp sợ, đây chính là chuyện chưa từng có, quả thực là vô cùng nhục nhã.

Đường đường đại trưởng lão gia tộc của 4 đại môn phiệt lại rơi vào tay phản tặc, truyền ra uy vọng của La gia thế tất xuống dốc không phanh, mất mặt chết mất.

“Đây không phải là chuyện nhỏ, ta phải đi đến Thiên La U Cốc bẩm báo chuyện này cho các tổ tông!”

Sau khi thương nghị xong, La Trung Húc tự mình đi đến Thiên La U Cốc.

Ông ở La gia thân phận tôn quý, một đường thông suốt tiến vào Thiên La U Cốc.

Mới vừa đi vào, mùi máu tươi nồng nặc lập tức xông vào mũi.

Đồng tử La Trung Húc co rụt dữ dội, người trực tiếp choáng váng.

Thiên La U Cốc vô cùng xinh đẹp giống như tiên cảnh, mây mù bốc lên, chim hót hoa thơm.

Mùi máu tươi ở đâu ra?

La Trung Húc ngẩng đầu nhìn phía tổ đình, ngạc nhiên phát hiện quần thể kiến trúc rộng lớn kia lúc này lại biến thành một đống phế tích.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

La Trung Húc vô cùng hoảng sợ, luống cuống, dùng tiếng nói run rẩy hô: “Có ai không?”

Ông đi về phía trước, nhìn quanh, một bóng ma cũng không nhìn thấy.

Xung quanh im lặng như chết, ngay cả tiếng chim kêu cũng không có.

Giống như tất cả sinh linh trong Thiên La U Cốc nội đều chết hết.

Một lát sau, La Trung Húc đi tới trước phế tích.

Quần thể kiến trúc sụp đổ hết, không có một bức tường nào còn đứng thẳng.

Dường như nơi này từng bùng nổ một trận đại chiến kinh thiên, hủy diệt mọi thứ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0