Chương 776 - Oan Tâm (2)
Bỗng nhiên, Tế Cẩu quát to, truyền âm tới trong đầu.
“??”
Tâm thần Phương Tri Hành rét lạnh, thân hình loé lên, nhanh chóng xông về phía Tế Cẩu.
Trải qua trận chém giết vừa rồi, Phương Tri Hành và Tế Cẩu cách nhau khoảng 7 – 8 dặm.
“Mau tới, tao không chống đỡ nổi nữa!”
Tiếng gào của Tế Cẩu càng ngày càng gấp, rõ ràng là gặp nguy cơ sinh tử.
Phương Tri Hành toàn lực tiến lên, ánh mắt bỗng nhiên chợt lóe.
Chỉ nhìn thấy một quái vật lớn đang triền đấu với một bóng dáng.
Bóng dáng kia đúng là Lư Hướng Hùng!
Chó má, ông ta rõ ràng bị Phương Tri Hành chém một đao, Phong Huyết xâm nhập trong cơ thể, không ngờ nhanh như vậy đã phục hồi như cũ?
Mà quái vật lớn kia đương nhiên chính là Tế Cẩu.
[Số mạng còn lại: 9]
Tế Cẩu đầu tiên là bị cơ giáp đánh lén, đã chết một lần.
Đang lúc giả chết, Lư Hướng Hùng đột nhiên hiện thân, muốn bắt Quân Dao đi.
Tế Cẩu nhất thời không giả vờ nổi nữa, trực tiếp tiêu hao hết 10 mạng chó, sức mạnh lập tức tăng vọt, sau đó liều chết ẩu đả với Lư Hướng Hùng.
Cách đó không xa, kiếm quang lấp lánh!
Quân Dao thi triển Đại Tự Tại Kiếm Quyết đang chém giết với một nam tử hồng bào khác.
Nói là chém giết, thật ra là bị trêu chọc.
Bởi vì thực lực của nam tử hồng bào cực kỳ mạnh mẽ, hai tay chắp sau lưng, ung dung tự tại, bình tĩnh.
Mặc cho Quân Dao thi triển kiếm pháp tinh diệu tuyệt luân như thế nào, mặc cho kiếm khí như cầu vòng, trước sau vẫn không chạm được góc áo của nam tử hồng bào.
Thực lực chênh lệch quá lớn!
Nhìn kỹ sẽ phát hiện, kiểu dáng quần áo mà nam tử hồng bào mặc cực kỳ giống trang phục thái giám của Thân Như Huân.
“Người này có thể đến từ Vương phủ...”
Trong thần hồn cảm ứng của Phương Tri Hành, thực lực của nam tử hồng bào sâu không lường được, tuyệt đối đạt tới Bách Ngưu cảnh.
Lại không biết hắn là Cơ Thể Thành Thánh hay là Thiên Nhân Hóa Thân?
“Hai Bách Ngưu cảnh...”
Sắc mặt Phương Tri Hành hơi trầm xuống, tâm trí nhanh chóng xoay chuyển.
Cậu hít sâu một hơi, cầm đao nhằm về phía...
Lư Hướng Hùng!
“Ha ha, mày đã tới!”
Tế Cẩu không khỏi vui mừng quá đỗi.
Vừa thấy Phương Tri Hành xông thẳng về phía bên mình, mà không phải thấy sắc quên bạn, lựa chọn đi giúp Quân Dao.
Trong lòng Tế Cẩu ít nhiều vẫn hơi cảm động!
Tên Phương Tri Hành này đúng là bạn chí cốt!
Chung quy trong lòng thằng nhãi này có ta, có lương tâm!
Đồng thời, Lư Hướng Hùng cũng phát giác Phương Tri Hành đang nhanh chóng tiếp cận.
“Ồ, nhanh như vậy đã tới rồi?”
Sắc mặt Lư Hướng Hùng vô cùng u ám, không ngờ 4 cơ giáp cũng không thể làm tổn thương mảy may tới Phương Tri Hành.
“Hừ, cơ giáp quả nhiên khó mà trọng dụng.”
Trong ánh mắt Lư Hướng Hùng hiện lên vẻ khinh thường.
Nhưng mà, gã cũng chưa bao giờ trông cậy vào 4 cơ giáp kia có thể xử lý Phương Tri Hành.
“Đánh thắng 4 cơ giáp, nhất định mệt muốn chết rồi đúng không?”
Lư Hướng Hùng liếm môi, lộ ra một ý cười dữ tợn.
Hai mắt Phương Tri Hành híp lại, hiếu kỳ nói: “Thương thế của ông đã khỏi rồi?”
Lư Hướng Hùng sờ ngực, trầm giọng nói: “Một đao đó của ngươi quả thật rất lợi hại, chẳng những tổn thương ta còn có tà huyết xâm nhập trong cơ thể ta.
Cũng may, ta lấy được sự cứu trợ của đại tổng quản, tinh lọc tà huyết của ngươi.”
“Đại tổng quản?”
Phương Tri Hành liếc nhìn nam tử hồng bào, tỉnh ngộ nói: “Thì ra ông ta là đại tổng quản của Vương phủ, nếu ta nhớ không lầm, ông ta tên Khâu Vô Lương, đúng không?”
“Chính là Khâu công công.”
Lư Hướng Hùng ha ha cười, giễu cợt nói: “Con nuôi của ông ta Thân Như Huân mất tích, nghe nói việc này có liên quan tới ngươi, hừ hừ, các ngươi coi như là oan gia ngõ hẹp!”
Trong lòng Phương Tri Hành hiểu rõ, không khỏi cảm thán nói: “Không hổ là Vương phủ, nhân tài xuất hiện lớp lớp, ngay cả một thái giám cũng sở hữu tu vi Bách Ngưu cảnh.”
Lư Hướng Hùng hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Vô nghĩa, làm sao nô tài bên cạnh Sắc An Vương có thể là người thường được?”
Tuy rằng ngoài miệng ông ta nói chuyện, trên tay vẫn không ngừng tiến công, toàn lực áp chế Tế Cẩu.
“Đại ca, mày đừng nói chuyện phiếm nữa, mau tới cứu tao đi!”
Tế Cẩu đau khổ chống đỡ, sắp khóc tới nơi rồi.
Giây tiếp theo, Phương Tri Hành xông về trước, giơ Vạn Nhân đao lên, thẳng tắp tận trời.
Lư Hướng Hùng ấn tượng khắc sâu đối với một đao này, không khỏi hết sức chăm chú.
Chỉ thấy ông ta hít sâu, thân hình theo đó bành trướng một vòng, điều động cương lực bàng bạc ngưng tụ trên quyền bên phải.
Nhưng ông ta bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
Chỉ thấy một đao của Phương Tri Hành chém xuống nhưng không phải bên phía ông ta.
“Mày?!”
Tế Cẩu bất ngờ, cả người cứng còng tại chỗ, trơ mắt nhìn Vạn Nhân đao chém xuống.
Xì xì ~
Một cái đầu chó to lăn lông lốc trên mặt đất.
Máu ào ào phun ra.
Đao cương khủng bố nhấc lên cơn lốc, bụi mù cuồn cuộn, che mất tầm mắt.
“Tế Cẩu, mượn 5 cái mạng của mày dùng nhé!”