Chương 784 - Hàn băng (3)
[2, Chiến thắng hoặc giết chết ít nhất 1 vị Thiên Nhân Hóa Thân (đã hoàn thành)]
“Thế này có tính là mình đã giết chết Ô Nguyên Băng rồi không?”
Phương Tri Hành nghĩ đến.
Tạm thời cậu vẫn không cách nào xác định được điểm này.
Dù sao, Thiên Hoàng và Thiên Ẩn từng nói với cậu rằng chỉ có Thiên Nhân mới có thể giết chết 1 Thiên Nhân khác.
Bất kể như thế nào, Ô Nguyên Băng đã không thể dây dưa với bọn họ nữa rồi.
“Đi!”
Phương Tri Hành hô hào rồi nhảy vào trong dòng sông đang hòa tan.
Không bao lâu, cậu chui xuống đáy sông và nhìn thấy 1 vùng ánh sáng.
Soạt~
Hai người 1 chó ngoi lên khỏi mặt nước.
Phương Tri Hành bơi vào bờ, quan sát xung quanh rồi lấy tấm địa đồ ra nhìn, rất nhanh đã xác định được vị trí đại khái của bọn họ.
Tế Cẩu rũ bỏ nước trên người, sợ hãi nói: “Thật may vì Ô Nguyên Băng không ghê gớm lắm.”
Phương Tri Hành cười khổ, lắc đầu nói: “Không phải hắn ta yếu mà là quá bất cẩn, khinh định là tối kỵ!”
Tế Cẩu nghĩ lại thì thấy cũng đúng, Ô Nguyên Băng rõ ràng có được thiên thời địa lợi, mà lại khoe khoang huyễn kỹ nhiều lần, khiến Phương Tri Hành tiên hạ thủ vi cường.
Đương nhiên!
Điều quan trọng nhất là thật ra ngay từ đầu Ô Nguyên Băng không có ý định giết Phương Tri Hành.
Suy cho cùng, Sắc An Vương đã nói thả Phương Tri Hành rời khỏi Đam Châu.
Cho nên hắn ta mới ôm tâm thái mèo vờn chuột…
Hai người 1 chó không dừng lại quá lâu, bọn họ chỉ chỉnh trang lại sơ sơ rồi lên đường.
Tế Cẩu chủ động làm phương tiện giao thông, cõng Phương Tri Hành và Quân Dao trèo non lội suối, băng rừng vượt biển.
Bóng đêm bao trùm, bầu trời đầy sao!
Bọn họ chạy đến gần nửa đêm mới dừng lại.
Tìm 1 cái sơn động và chui vào nghỉ ngơi.
Phương Tri Hành hơi mệt mỏi, vừa ngả đầu đã ngủ mất.
Không biết trôi qua bao lâu, Quân Dao đột nhiên đánh thức cậu.
“Sao vậy?”
Phương Tri Hành ngồi dậy, trong thần hồn cảm ứng xung quanh không có nguy hiểm gì.
Quân Dao cúi đầu nhắc nhở: “Phương đại ca, chiếc nhẫn của huynh đang phát sáng kìa.”
Phương Tri Hành khẽ giật mình, lúc đó mới phát hiện chiếc nhẫn đen mà Thiên Ẩn đưa cho cậu đang phát ra 1 vệt sáng.
Cậu giơ tay lên, chùm sáng lập tức chiếu lên trên vách tường.
“Đi về phía tây nam, cách ngươi khoảng 27 dặm có 1 Cấm Khu cấp 5, hãy nhanh chóng tiến về thanh lý côn trùng có hại.”
“Nhiệm vụ này không thể từ chối, nếu không sữ nhận trừng phạt.”
Phương Tri Hành cạn lời, hàng mày bất giác nhíu lại thành 1 cục.
Tế Cẩu đưa đầu nhìn qua, tặc lưỡi nói: “Vãi…”
Quân Dao không rõ lắm, tò mò hỏi: “Đây là cái gì?”
Phương Tri Hành giải thích sơ: ‘Chiếc nhẫn này thuộc về 1 thế lực thần bí, họ ban bố 1 nhiệm vụ cho ta.”
Tế Cẩu hỏi: “Mày có đi không?”
Phương Tri Hành cân nhắc 1 lúc, gật đầu nói: “Đi, Thiên Ẩn nói rất rõ ràng, chiếc nhẫn sẽ căn cứ theo thực lực cá nhân của tao để tiến hành tuyên bố nhiệm vụ, chứng tỏ nguy hiểm trong đó có thể kiểm soát được.”
Tế Cẩu liền nói: “Lỡ như Thiên Ẩn nói láo thì sao?”
Phương Tri Hành trả lời: “Nếu Thiên Ẩn muốn hại tao thì sẽ không chờ đến bây giờ và cũng sẽ không quanh co lòng vòng như thế.”
Tế Cẩu nghĩ lại thì thấy cũng đúng, đáp lại: “Điều kiện 3 yêu cầu mày chém đứt đầu 10 loại sinh vật cấp 5. Hừm, dù sao sớm muộn gì mày cũng phải xông xáo vào Cấm Khu cấp 5, chi bằng bây giờ đi cũng được.”
Phương Tri Hành cũng nghĩ như vậy, thở dài: “So với việc tiến vào 1 Cấm Khu cấp 5 không biết nguy hiểm thế nào, chi bằng đi vào nơi có thể kiểm soát sự nguy hiểm…”
Hai người 1 chó ra khỏi sơn động, đi gấp trong đêm tối.
Không bao lâu sau, bọn họ đã đến nơi cách 27 dặm về phía tây nam.
Nơi đó là 1 vùng núi hoang dã xa ngút ngàn dặm, không có người ở.
“ Ngươi cách lối vào còn khoảng 16 mét, 15 mét…”
Phương Tri Hành tiến lên phía trước xem xét, trên mặt đất phía trước đột ngột xuất hiện 1 cái huyệt động, bên trong tối đen như mực, sâu không thấy đáy.
Bên cạnh có có 1 bia đá được dựng thẳng, viết 3 chữ “Vô Để Động”.
Tấm bia đá lốm đốm, chữ viết mơ hồ không rõ, tràn đầy vết tích ăn mòn theo năm tháng.
Chiếc nhẫn đen hiện lên 1 dòng chữ:
“Hãy đợi đồng bạn đến.”
Phương Tri Hành sửng sốt, mẹ nó, còn có đồng bạn nữa à?
Cậu tranh thủ ra hiệu cho Quân Dao: “Muội trốn trước đi.”
Quân Dao liền nói: “Được!”
Tế Cẩu không nói nhiều lời, tạo ra 1 Ảnh Phân Thân cõng Quân Dao chạy đi.
Quân Dao không chỉ 1 lần thấy Tế Cẩu có thể tạo ra thân thể khác giống bản thể như đúc.
Cô chỉ cho rằng đây là thần thông đặc thù của dị thú cấp 5 nên không kinh ngạc mấy.
Phương Tri Hành khoanh chân ngồi xuống, súc dưỡng tinh thần.
Thời gian chưa đến 1 nén nhang…
Vù~
Gió bỗng nhiên thổi mạnh làm cát đất nổi lên đầy trời.
Phương Tri Hành khẽ nheo mắt, liền thấy 1 bóng người xuất hiện bên cạnh hang không đáy.
Đối phương là 1 người đeo mặt nạ, mái tóc hoa râm bù xù, tay chống quải trượng.