Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 816 - Chương 817: Trảm Rắn

Chương 817: Trảm rắn Chương 817: Trảm rắnChương 817: Trảm rắn

Huyết Liên có thể phản chấn, thật bất ngời

Vậy thì...

Đợt thứ 3I

Đợt thứ 4I

4 đòn Mãng Hoàng Quyền, 4 lần phản chấn!

Cơ Khoan Kỷ bị đánh đến trợn trắng mắt, miệng phun ra máu, vảy rắn rơi xuống, cứ như là trời mưa vậy. Phương Tri Hành cười lạnh nói: “Không ngờ đến đúng không, Huyết Liên nở ra tương đương với một tấm chắn phòng ngự, chỉ cần ngươi không thể đánh vỡ nó bằng một hơi thì phải chịu đựng tổn thương do lực phản chấn.”

“Ngươi...” Toàn thân của Cơ Khoan Kỷ khó chịu, tinh thần tan rã.

Nhân lúc này, Bạo Quân đè đầu của hắn ta lại, nện mạnh xuống mặt đất. Vút!

Tứ Trảo Đằng Xà ngã xuống, đầu rớt xuống như diều bị đứt dây.

Âm!

Mặt đất chấn động kịch liệt!

Đầu rắn nện mạnh xuống mặt bùn! Tay trái của Bạo Quân ấn lên đầu rắn, tay phải nắm chặt lấy cổ, bẻ mạnh lui sau.

Ào ào àol Vảy rắn bay ngược rai

Nơi bàn tay lớn chạm đến, vảy rắn đầu bị lột sạch, máu thịt xoay tròn, máu me đầm đìa.

Phương Tri Hành siết chặt Vạn Nhân đao đâm thẳng về phía trước. Phụt!

Ngực mở bụng bể!

Rút đao ra, tay phải của Bạo Quân cắm vào vết thương, móc ra nội tạng dưới một trảo.

“A a al”

Cơ Khoan Kỷ kêu thảm, đau đớn, giãy giụa điên cuồng.

Phương Tri Hành ra tay vô tình, hai tay chà xát ngưng tụ ra một giọt máu, trực tiếp nhét vào trong bụng của hắn ta.

Đùng!

Giọt máu nổ tung raI

Tứ Trảo Đằng Xà lập tức bị nổ thành 2 đoạn trước sau, phần bụng ở giữa hóa thành sương máu sần sệt. “Giết!”

Sat ý của Phương Tri Hành tùy ý, vung đao lên cuồng chém, đầu tiên là bầm nát đuôi rắn.

Sau đó lại băm đầu rắn.

Rất nhanh, trên đất máu thịt be bét. Chỉ còn lại tay trái của Bạo Quân ấn lên đầu rắn.

Bạo Quân buông lỏng tay raI Dường như đồng thời, Phương Tri Hành xuyên một đao qua đầu rắn, hung hăng giãy dụa, giơ lên cao. Đầu rắn lộn ngược lại, cắm ngược trên lưỡi đao cực lớn!

“Phương... Tri... Hành...”

Cơ Khoan Kỷ phát ra tiếng một cách khó khăn: “Đừng, đừng mài” Phương Tri Hành cười giễu nói: “Sao vậy, đã đến nước này, ngươi vân muốn xin tha?”

Cơ Khoan Kỷ găn từng chữ nói: “Ta là mãng long, người giết rồng chắc chắn sẽ bị thiên hạ tru sát!” Phương Tri Hành chẳng thèm ngó tới, cậu cười khẩy nói: “Mãng long chóa gì, chẳng qua chỉ là một con trùng dài, giết thì giết thôi!”

Soạt soạt soạtl

Vạn Nhân đao rạch qua lại mấy cái. Đầu rắn lập tức rải rác, rơi lả tả trên mặt đất.

“Thul”

Phương Tri Hành không chút chần chờ, bàn tay to lướt qua máu thịt trên mặt đất.

Lập tức, tất cả máu thịt héo rũ khô quắt, hóa thành tro bụi tản đi.

[1, Chiến thắng hoặc giết chết 10 Cơ Thể Thành Thánh trở lên (3/10)]

[7, Dùng tư thế Bạo Quân trấn áp huyết mạch Hoàng tộc: 1 lần (Đã hoàn thành.)] “Ồ, điều kiện thứ 7 hoàn thành rồi!” Trong lòng của Phương Tri Hành lập tức vui mừng.

Tuy Cơ Khoan Kỷ chỉ là con nối dõi của vương gia, nhưng cũng là chỉ nhánh huyết mạch Hoàng tộc hàng thật giá thật.

Cậu nhanh chóng ngắm nhìn 4 phía, đồng thời thần hồn cảm ứng một lượt.

Xác nhận không ai nhìn lén... Phương Tri Hành cấp tốc quét dọn chiến trường.

Chỗ mạnh nhất của Cơ Khoan Kỷ chính là bản thân hắn ta, cho nên hắn ta không dựa vào binh khí và ngoại vật, trên thân cũng không có bảo bối tốt gì cả.

Khâu Vô Lương có thanh “Quỳ Hoa Kiếm”, là bảo kiếm trung phẩm cấp 4, cùng với một chiếc túi đựng không ít bình lọ ở bên trong.

Cái thước màu trắng của ông lão áo xanh cũng là bảo vật cấp 4.

Nữ tử váy trắng thì không để lại gì cả.

Một mình Phương Tri Hành thu hết.. Dường như đồng thời, đột nhiên có một bóng đen chui ra, không phải Tế Cẩu thì còn là ai.

[Số mạng còn lại: 11]

“Đù, bộ này...”

Tế Cẩu quả thật là phiền muộn đến cực điểm, khó chịu muốn chết, mất mạng còn mất mặt.

Phương Tri Hành không nói thêm gì, dù sao Tế Cấu đã liều 11 cái mạng cũng xem là gắng sức.

Cậu xoay người cười lên trên lưng của Tế Cẩu.

“ĐII”

Một người một chó chạy đi như điên.

Khoảng một nén nhang sau, hai người họ quay về bên cạnh Quân Dao.

Phương Tri Hành không nói cho Quân Dao biết chuyện cậu giết Cơ Khoan Kỷ.

Chỉ nói với cô là trạm kế tiếp sẽ tiến đến Đại Châu, lập tức đi ngay. Quân Dao một lòng đi theo Phương Tri Hành nên đương nhiên là không có bất kỳ dị nghị nào với việc này cả. Sau đó Phương Tri Hành giơ tay trái lên, quát lên với chiếc nhân: “Phàn lão ca, rảnh không?”

Không bao lâu sau, chiếc nhẫn truyền ra âm thanh của Phàn Thu Lai: “Trương lão đệ, ta nghe nè.” Phương Tri Hành vội vàng nói: “Ta và Nghiêm Cảnh Phong định cùng nhau đến Đại Châu làm ăn...”

Cậu nói tỉ mỉ chủ ý của “thương nhân trung gian”.

“Thế nào, huynh có hứng thú tham gia không, 3 chúng ta cùng nhau đi làm?” Phương Tri Hành phát ra lời mời. Phàn Thu Lai chìm vào im lặng, một lát sau, ông ta mở miệng nói: “Không giấu gì lão đệ, trước đây ta có quen một người, hắn cũng muốn làm thương nhân trung gian giống đệ, ta cũng ủng hộ hắn nên giao bảo vật trong tay cho hắn xử lý.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0