Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 821 - Chương 822: Ngũ Hành (3)

Chương 822: Ngũ Hành (3) Chương 822: Ngũ Hành (3)Chương 822: Ngũ Hành (3)

“Cái gì?

Mã Tông Thản trừng to mắt, khó tin, phất tay nói: “Sao có thể, ngươi xem binh khí cấp 5 là gì, tùy ý là có thể thấy được à? Đừng nói là cấp 5, cho dù là cấp 4, ngay cả 1 món quận thành Đại Sơn ta cũng không có.” Ngọc Linh Mẫu Tôn nhìn chằm chằm Mã Tông Thản, chậm rãi nói: “Ngài cảm thấy nhãn lực của ta không đủ à?”

“Chậc...”

Mã Tông Thản cạn lời, nghĩ lại thì thấy cũng đúng.

Ví dụ Ngọc Linh Mẫu Tôn muốn gạt ông ta, nói là binh khí cấp 4 là được, hoàn toàn không cần nói là cấp 5. Lẽ nào thật sự có binh khí cấp 5? Mã Tông Thản ngạc nhiên nghi ngờ, tim đập rộn lên, hít một hơi thật dài: “Người đấy là ai?”

Ngọc Linh Mẫu Tôn vội vàng nói: “Ta lo lắng đánh rắn động cỏ nên không đến gần nhìn kỹ, chỉ vội vàng liếc nhìn qua, là một người trẻ tuổi lạ lâm.”

Mã Tông Thản trầm ngâm nói: “Ngươi có ý kiến gì không?”

Ngọc Linh Mẫu Tôn vội vàng nói: “Binh khí cấp 5 đủ để trấn giữ một châu, thậm chí bị bắt cất vào quốc khố, trọng bảo như vậy không thể tùy ý lấy ra khoe khoang được. Người có tư cách cầm binh khí cấp 5, chúng ta nhìn thấy đều phải quỳ xuống.

Nhưng người trẻ tuổi xa lạ không chỉ công khai lấy ra ngoài, còn đùa giỡn ở ngoài thành.

Bởi vậy không khó đoán ra người đó có thể là gặp may, trong lúc vô tình đạt được món thần binh cấp 5, thậm chí có khả năng không biết bản thân đạt được binh khí cấp mấy.”

Mã Tông Thản nghe xong lời này, hô hấp không khỏi vù vù, vẻ tham lam trong mắt không cách nào ức chế, nhấếch miệng cười nói: “Nếu thật sự như lời ngươi nói, vậy 2 chúng ta tuyệt đối là vận may đến rồi.”

Ngọc Linh Mẫu Tôn gật đầu nói: “Ngài và ta liên thủ đoạt trọng bảo, thấy thế nào?”

Mã Tông Thản vội vàng nói: “Được, ta sẽ lập tức triệu hoán cao thủ Cửu Ngưu canh trong thành, nói gì cũng phải giữ lại người đấy.” Ngọc Linh Mẫu Tôn cười hài lòng: “Trời sắp tối rồi, chỉ cần ngài trì hoãn đến khi trời tối thì ta có thể ra tay giúp ngài.”

Mã Tông Thản cười ha ha: “Người trẻ tuổi đấy có thể chỉ là một thanh niên sức trâu, hoàn toàn không cần ngươi ra tay.”

Nói làm là làm!

Mã Tông Thản thân là quận trưởng đại nhân, có quyền thế ngập trời ở trong quận Đại Sơn, ra lệnh một tiếng, không ai dám không theo. Ào ào ào!

Chưa đến nửa tiếng đồng hồ, lang ky và cự binh chen chúc đến, từng đoàn bao vây chặt lấy khách điếm Phi Vân. Mã Tông Thản đích thân dẫn 7 cao thủ Cửu Ngưu cảnh, dùng danh nghĩa vây bắt tín đồ tà giáo, huy động nhân lực.

Bên trong khách điếm!

Quân Dao nghe thấy động tĩnh, đi đến căn phòng của Phương Tri Hành, mở miệng nói: “Phương đại ca, bên ngoài sao vậy?”

Phương Tri Hành nhíu mày, chậm rãi nói: “Nghe bọn họ kêu la om sòm, hình như là đang bắt tà giáo đồ.” Quân Dao “Ồ“ lên, cảm thấy chuyện này không liên quan đến bọn họ. BichI

Đột nhiên có người đạp cửa ra. Quân Dao xoay người, nhìn thấy có một nhóm gồm 7 8 cự binh xông vào phòng.

Bọn họ cao 3m, cúi đầu bước vào cửa, vô cùng ngang ngực, hùng hổ. “Chậc, nữ tử này đẹp quá!”

Một đám cự binh vừa nhìn thấy Quân Dao thì mắt đều thẳng băng, bọn họ chưa từng thấy nữ tử xinh đẹp như vậy.

Không cần giao lưu, bọn họ đã ăn ý kêu lên: “Mau xuất ra lệnh bài thân phận, mở hành lý, bọn ta muốn lục soát.”

Quân Dao rất ghê tởm ánh mắt của nhóm cự binh đó, cô nhìn về phía Phương Tri Hành.

Lúc này, Phương Tri Hành phóng ra thần hồn cảm ứng, khóe miệng hơi vềnh lên hiện ra nụ cười giễu. “Hây, bây giờ sắc trời đã tối, ta vốn định sáng mai rời đi, không ngờ lại xảy ra chuyện.”

Phương Tri Hành than khẽ, cậu ngồi bất động, mở miệng nói: “Giết hết đi.”

“Gâu!”

Tế Cẩu chuồn ra ngoài, vóc người đột nhiên tăng vọt, biến thành Liệp Lang Hồng Nha, cái miệng lớn dính máu, răng nanh lộ hất ra ngoài. Một cự binh ngấng đầu lên thì thấy con cự lang còn cao hơn cả hắn đột nhiên cắn tới!

Phụt!

Một cái đầu bị cắn rơi xuống, máu chảy như suối. "8A?"

Một đám cự binh kinh ngạc, vẫn chưa kịp làm gì cả.

Kiếm quang chợt lóe!

Đầu của bọn họ đều chuyển nhà, lăn cuồn cuộn.

Quân Dao ra tay.

Chỉ tế ra một kiếm đã chém giết đám cự binh.

“Giết, giết người rồi!”

Binh lính ngoài cửa sợ hãi, đầu lùi về phía sau.

Nhưng sau nháy mắt, một bóng hình xinh đẹp mạnh mẽ phóng lớn trong đồng tử đang chấn động của bọn họ.

Quân Dao vung kiếm giết người, máu tươi 3 thước, một bước giết 10 người, giống như thái rau vậy. Đám binh lính không chịu nổi một kích, binh bại như núi đổ.

Từ Tâm kiếm!

Đại Tự Tại Kiếm Quyết!

Quân Dao giết điên rồi, người kiếm hợp nhất, kiếm khí như cầu vồng. Vù vù vùi

Máu thịt bay tứ tung!

Mũi kiếm trong không khí cắt thành từng đường cong tao nhã, tràn ngập sức mạnh và mỹ cảm.

Mỗi một lần vung kiếm, phát ra tiếng phá gió bén nhọn giống như mưa rầền gió dữ, không thể ngăn cản.

Cô một mình một kiếm quét ngang ra bên ngoài giống như thác nước trong khe núi, lao ra không nghỉ, khí thế bàng bạc.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0