Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 820 - Chương 821: Ngũ Hành (2)

Chương 821: Ngũ Hành (2) Chương 821: Ngũ Hành (2)Chương 821: Ngũ Hành (2)

Thương nghị ổn thỏa thì phân công nhau hành động.

Nghiêm Cảnh Phong và Phàn Thu Lai không tiện lộ diện nên bọn họ tiềm hành một cách khiêm tốn. Mà Phương Tri Hành thì mang bức thư giới thiệu của Nghiêm Cảnh Phong tiến đến núi Hạc Minh. Chẳng qua là cậu không vội, đợi thêm một ngày.

[2, Dùng máu tươi của bản thân ngâm thân đao 3 ngày trở lên (Đã hoàn thành.)]

[Vạn Nhân đao cấp 5. Đã hoàn thành điều kiện max cấp, có thăng cấp hay không?]

Phương Tri Hành không khỏi phấn chấn tỉnh thần, không chút chần chờ. “Thăng cấp!”

Ý niệm trong đầu chớp động, Phương Tri Hành cảm thấy hoa mắt, bảo vật Ngũ Hành chợt biến mất tăm.

Vạn Nhân đao đột nhiên tăng vọt, thân đao màu bạc biến thành 5 màu hôn hợp, sặc sỡ đẹp đề, xa hoa. Phương Tri Hành cầm chuôi đao, cảm giác được Vạn Nhân đao đã trở nên nặng trịch.

Cậu giơ cao đại đao lên vung mấy lần, chỉ vung nhẹ, đất trời đã đổi màu, gió rống sấm kêu, hổ gầm rồng ngâm, thanh thế cực kỳ to lớn. Trong lúc nhất thời, bách tính trong quận thành hãi hùng khiếp vía một cách khó hiểu, gia cầm bị kinh sợ, trực tiếp chết bất đắc kỳ tử.

“Bảo đao thượng phẩm cấp 5I” Phương Tri Hành cười thoả mãn, cậu đứng dậy rời khỏi khách điếm, nhanh chóng đi đến vùng đất hoang dã bên ngoài quận thành.

Cậu rót sức mạnh vào trong thân đao.

Chỉ một thoáng, Vạn Nhân đao bắn ra thần quang 5 màu, ánh sáng trăm trượng, thần thánh uy nghiêm. Bên ngoài thần quang 5 màu còn có từng tia Lôi Hồ méo mó quanh quấn.

“Thì ra là thết”

Phương Tri Hành cảm nhận được thay đổi của Vạn Nhân đao, trong lòng nhanh chóng tỉnh ngộ ra. Lúc này, Vạn Nhân đao đã không giống như xưa, nó như bị nhập ma, gia trì sức mạnh có thuộc tính Ngũ Hành.

Có nghĩa là lúc Phương Tri Hành thi triển Phong Huyết Đao Cương, trên thực tế là phát ra Phong Huyết Đao Cương Ngũ Hành!

Vẫn chưa dừng lại!

Trong Ngũ Hành tương sinh tương khắc, có thể chuyển hóa cho nhau. Ngũ Hành Chỉ Lực có thể cùng nhau phát ra, cũng có thể đơn độc phát ra.

Ngoài ra, trong bảo vật Ngũ Hành mà Phương Tri Hành sử dụng có Thiên Lôi trúc, cự xà lôi sừng, ẩn chứa sức mạnh có thuộc tính Lôi. Ngũ Hành hóa lôi!

Cho nên Vạn Nhân đao cũng có thể phóng ra Lôi Đình Chi Lực.

“Lần này thì đỉnh rồi, có Ngũ Hành Vạn Nhân đao ở trong tay, chuyển Ngũ Hành và Lôi Đình, Thiên Nhân cũng không làm gì được ta rồi!” Tâm trạng của Phương Tri Hành trong nháy mắt vô cùng sung sướng.

Cậu còn muốn đùa giỡn thêm, chỉ tiếc, uy lực của Ngũ Hành Vạn Nhân đao rất lớn, lực phá hoại vô cùng khiếp người.

Phương Tri Hành toàn lực ra tay, chém ra một đao, có khả năng diệt sạch toàn bộ người và vật trong phạm vi 30 dặm. “Bỏ đi, sau này có cơ hội, tiến vào Cấm Khu rồi chơi tiếp.”

Phương Tri Hành thu hồi Ngũ Hành Vạn Nhân đao, quay trở lại.

Cùng lúc này!

Bên trong quận thành Đại Sơn có một giáo đường với quy mô to lớn tên là “Linh Mẫu giáo”, có đến mấy vạn tín đồ.

Giáo chủ mà các tín đồ thờ phụng là một thần minh lợi hại, Ngọc Linh Mẫu Tôn!

Nắm giữ sinh dục, tài vận, phúc vận...

Lúc này, Ngọc Linh Mẫu Tôn đột nhiên bị một luồng khí tức khiếp người làm cho tỉnh giấc. “Đây là?”

Ngọc Linh Mẫu Tôn chợt đứng dậy, nhìn ra một nơi nào đó ở ngoài thành, thầm nói: “Giữa ban ngày ban mặt, bảo quang ngút trời, chẳng lẽ đó là một món binh khí cấp BỊ”

Binh khí có thể khiến cho thiên địa biến sắc, cấp 4 không làm được, phẩm giai nhất định phải đạt đến cấp 5I

“Cho dù là Ngũ Hành tông và Xích Minh Vương cũng không lẫy ra được 2 món binh khí cấp 5.”

Ánh mắt của Ngọc Linh Mẫu Tôn nóng rực, trên mặt hiện lên vẻ tham lam lớn lao.

Ẳ phi thân lên, cơ thể cứ như hư thực, xuyên qua mái vòm, bước ra phía ngoài.

Ánh sáng mặt trời chiếu lên trên người ả khiến ả hơi khó chịu. Nhưng ả mở chiếc ô màu đỏ chặn tất cả tia sáng lại.

Ngọc Linh Mẫu Tôn ngưng mắt nhìn ra ngoài thành thì thấy một vòng linh quang từ xa đến gần, nhanh chóng lẻn vào trong thành, dừng lại trong một khách điếm.

Ẳ nhớ kỹ vị trí, rồi xoay người bay về phía phủ quận trưởng.

Không bao lầu sau...

Ngọc Linh Mẫu Tôn phi xuống, dừng bên ngoài một cung điện.

Trong điện có tiếng cười đùa của nam tử và nữ tử. Một đám mỹ nhân trần truồng, hoặc là đường cong thướt tha, hoặc là thân thể đẫy đà, đang hầu hạ một nam tử trung niên có vóc người khôi ngô vui đùa.

Người này là quận trưởng đại nhân Mã Tông Thản.

“Đại nhân!”

Hai chân của Ngọc Linh Mẫu Tôn vắt lên, kêu gọi tùy ý.

Mã Tông Thản biến sắc, lập tức mặc y phục, giải tán đám mỹ nhân, đáp lại: “Vào đi.”

Ngọc Linh Mẫu Tôn bay về phía trước, trực tiếp xuyên qua cửa điện rồi đóng lại.

Mã Tông Thản ngồi trên ghế, người đầy mùi rượu, mở miệng hỏi: “Chuyện gì khiến cho ngươi đến tìm ta giữa ban ngày ban mặt vậy?” Ngọc Linh Mẫu Tôn vội vàng nói: “Ta phát hiện một người lẫn vào trong quận thành, tìm nơi dừng chân ở 'khách điếm Phi Vân', trên người có mang bảo vật, có khả năng là binh khí cấp 5.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0