Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 819 - Chương 820: Ngũ Hành

Chương 820: Ngũ Hành Chương 820: Ngũ HànhChương 820: Ngũ Hành

“Khí vận?”

Phương Tri Hành cẩn thận lắng nghe, rồi tặc lưỡi nói: “Khí vận trên người cũng có thể bị tước đoạt à?” “Có thể chứ!”

Phàn Thu Lai xen miệng vào giải thích: “Đệ có thể hiểu khí vận của con người là huyết dịch, Dương Thần cướp đoạt khí vận giống với hút máu.”

Nghiêm Cảnh Phong vuốt cằm nói: “Mắt thường không thể thấy khí vận, nhưng Dương Thần có pháp nhãn, có thể nhìn thấy được, chạm vào được, còn có thể luyện hóa, chiết xuất, dung nhập vào bản thân.”

Phương Tri Hành hiểu ra, chợt tinh thần khẽ động, kinh ngạc nói: “Khắp nơi ở Đại Châu đầu tà giáo, lẽ nào người tu hành ở chỗ của các người thăng cấp đến Bách Ngưu cảnh rất dễ?”

Nghiêm Cảnh Phong buông lỏng tay nói: “Hây, Đam Châu là môn phiệt thống trị tất cả, tài nguyên dường như bị môn phiệt độc quyền, người thường đâu có cơ hội thăng cấp. Nhưng Đại Châu ta thì lại khác, Đạo môn cởi mở với bên ngoài, chỉ cần thiên phú của huynh đủ tốt thì có hy vọng thu hoạch được tài nguyên từ Đạo môn.

Môn phiệt ít người, toàn là đi tuyến đường tinh anh, mà tín đồ Đạo môn rộng khắp, đi con đường chúng sinh.”

Phương Tri Hành đã hiểu, cậu gật đầu nói: “Đam Châu sẽ không cho người thường cơ hội, Đại Châu thì cho cơ hội, phải xem ngươi có tác dụng hay không.”

Cậu không kìm được mà hỏi: “Nói như vậy, Đại Châu cường thịnh hơn Đam Châu đúng không?”

Phàn Thu Lai cười nói: “Đam Châu nhiều núi nhiều nước, địa thế phức tạp, mà Đại Châu lại có địa thế bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, nhân số gấp đôi Đam Châu, cao thủ nhiều hơn cũng là điều bình thường.” Nghiêm Cảnh Phong nghe vậy, càng nghiêm cẩn hơn đáp lại: “Cao thủ mãi mãi khan hiếm, Bách Ngưu cảnh không phải là củ cải trắng. Chỉ có thể nói như vậy, người tu hành của Đại Châu quả thật nhiều hơn Đam Châu, võ đức dư thừa.” Phương Tri Hành hiểu rõ, cậu tò mò nói: “Ở Đại Châu Đạo môn hưng thịnh, chẳng phải là nói Cơ Thể Thành Thánh nhiều nhất, Thiên Nhân và cơ giáp tương đối ít à?” Nghiêm Cảnh Phong gật đầu nói: “Quả thực như vậy, Cơ Thể Thành Thánh chiếm 5 6 phần.”

Gã dừng lại rồi bổ sung: “Mặt khác, Đại Châu có rất nhiều Cơ Thể Thành Thánh quỷ dị khó lường, tuy thực lực khiếp người nhưng bọn họ thật ra chỉ là Ẩm Thần, không phải là Dương Thần.”

Phương Tri Hành trừng mắt nhìn, kinh ngạc nói: “Ấm Thần là gì?” Nghiêm Cảnh Phong vội vàng nói: “Đạo môn tu Âm Thần trước, lại lột xác thành Dương Thần, nhưng rất nhiều người không cách nào hoàn thành lột xác, bị ép dừng lại ở cảnh giới Âm Thần.

Thời gian lâu dần, cơ thể của bọn họ hoặc là chết già tự nhiên, hoặc là bị giết chết, sau đó không thể không dùng Âm Thần sống trên thế gian. Bọn họ e ngại ánh sáng mặt trời, am hiểu cô đọng quỷ vật, triệu hoán tai hoạ, đoạt xá người khác... nói chung là mặc kệ chuyện đời.

Rất nhiều đại lão phía sau tà giáo, 8 9 phần chính là Ẩm Thần nào đó đang gieo họa cho nhân gian.” Phương Tri Hành đã hiểu, cậu tấm tắc mấy tiếng, cảm khái nói: “Đại Châu cũng có chỗ đặc sắc của riêng mình.”

Nghiêm Cảnh Phong không khỏi bật cười ha ha: “Nói chung tình hình đại khái chính là như vậy, Ngũ Hành tông và Xích Minh Vương ở trên đỉnh, phía dưới có lượng lớn tà giáo phái chiếm giữ, trái lại là rất loạn.” Phương Tri Hành hỏi: “Tiếp theo chúng ta đi đâu?”

Nghiêm Cảnh Phong vội vàng nói: “Huynh muốn công khai lộ diện làm ăn, tất nhiên là cần một thân phận vang dội.”

Phương Tri Hành nhấch mày nói: “Thân phận thường là người khác cho ư.”

Nghiêm Cảnh Phong cười nói: “Sư phụ ta ẩn cư ở 'núi Hạc Minh', sư phụ của ông ấy tức là sư tổ của ta chính là trưởng lão của “Thanh Long Phong” Ngũ Hành tông.”

Gã nói tỉ mỉ: “Nghiêm túc mà nói, ta chỉ là đệ tử ngoại môn của Ngũ Hành tông, chính là môn nhân được môn nhân chính thức của Ngũ Hành tông tự thu nhận đồ đệ, tự bồi dưỡng ra ở bên ngoài tông môn. Đệ tử ngoại môn có thể tiến đến Ngũ Hành tông, sau khi thông qua mấy khảo nghiệm có thể thăng cấp thành môn nhân chính thức.” Phương Tri Hành vừa nghe đã hiểu chuyện này.

Đệ tử ngoại môn không có biên chế, môn nhân chính thức hưởng thụ ngũ hiểm nhất kim.

*Ngũ hiểm nhất kim: là một loại bảo đảm đãi ngộ, mục đích duy trì ổn định được chất lượng và số lượng. “Sư phụ ta là môn nhân chính thức của Ngũ Hành tông, hơn nữa ông ấy có tư cách nhận đồ đệ, cho nên...” Nghiêm Cảnh Phong tiếp tục nói: “Chỉ cần huynh không ngại làm đệ tử trên danh nghĩa của sư phụ ta, bảo sư phụ ta viết thư cho Ngũ Hành tông thì có thể làm được thân phận môn nhân chính thức của Ngũ Hành tông.”

Gã cười nói: “Có được thân phận này, làm việc ở Đại Châu sẽ tiện hơn nhiều.”

“Ngũ Hành tông...”

Phương Tri Hành hiểu rõ, liếc mắt nhìn điều kiện 3 trên giao diện hệ thống.

Nhớ Nghiêm Cảnh Phong từng nhắc đến, Ngũ Hành tông có “quả Ngũ Hành Âm Dương”.

Phương Tri Hành hơi im lặng, gật đầu nói: “Ta không thành vấn đề, chỉ cần sư phụ huynh không chê là được.”

Nghiêm Cảnh Phong vội vàng nói: “Sư phụ ta chỉ là Cửu Ngưu cảnh, ông ấy sẽ cam tâm tình nguyện giúp một tay.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0