Chương 824: Linh Mẫu (2)
Chương 824: Linh Mẫu (2)Chương 824: Linh Mẫu (2)
Quân Dao miễn cưỡng ổn định thân hình, tay cầm kiếm run nhè nhẹ, hổ khẩu truyền đến một trận đau đớn bén nhọn.
Cô ngẩng đầu, chăm chú nhìn Ngọc Linh Mẫu Tôn đứng lơ lửng giữa không trung, đồng tử không khỏi co rút lại.
“Biết bay?”
Quân Dao khiếp sợ không thôi, cô cũng từng gặp không ít hình thái hóa yêu biết bay, nhưng chưa bao giờ gặp người có thể chân đạp hư không, lơ lửng bất động.
Hơn nữa, chưởng lực vừa rồi đánh ra khiến người ta sợ hãi.
“Bách Ngưu cảnh!”
Quân Dao hít ngược một luồng khí lạnh. Ngọc Linh Mẫu Tôn quan sát mọi người, mở miệng nói: “Thanh kiếm trong tay cô ta là cấp 4, người thanh niên giữ trọng bảo đó còn trốn trong phòng.”
Mã Tông Thản gật đầu, việc đã đến nước này, ông ta cũng lười giả vờ, lạnh lùng nói: “Ra tay đi, xảy ra chuyện ta chịu trách nhiệm.”
Ngọc Linh Mẫu Tôn lập tức từ trên trời giáng xuống, bay thẳng tới Quân Dao, phía sau hiện lên 4 Quỷ Thủ giương nanh múa vuốt.
Quân Dao trận địa sẵn sàng đón quân địch, nhưng mắt cô hoa lên, cổ tay phải của cô bị một Quỷ Thủ bắt lấy, cổ cũng bị một Quỷ Thủ khác bóp chặt.
Chỉ trong nháy mắt, Quân Dao đã bị bắt, nhấc lên.
Ngọc Linh Mẫu Tôn hỏi: “Ngươi là ai, bảo kiếm cấp 4 trong tay ở đâu ra?” Quân Dao nghiến chặt răng, ra sức phản kháng, đáng tiếc Cửu Ngưu cảnh đỉnh phong như cô vốn không phản kháng được sự áp bách của Bách Ngưu cảnh.
VùI
Bỗng nhiên, ánh sáng hiện rai
Bốn Quỷ Thủ đều bị đứt tận gốc! Ngọc Linh Mẫu Tôn kêu lên đau đớn, hoảng sợ lui lại.
Ả hoàn toàn không phát hiện công kích đến từ đâu.
“Làm sao vậy?” Ngoài cửa, Mã Tông Thản không nhìn thấy rõ ràng xảy ra chuyện gì, chỉ nhìn thấy Ngọc Linh Mẫu Tôn đột nhiên lui về giống như bị hoảng sợ.
Ngay sau đó, Quân Dao đáp trên mặt đất.
Gần như đồng thời, bên cạnh cô xuất hiện một người một chó. “Phương đại cai”
Quân Dao thở phào, sắc mặt nhanh chóng dịu đi.
Phương Tri Hành hiện thân, chậm rãi đi ra.
Trong nháy mắt, ánh mắt Ngọc Linh Mẫu Tôn và đám người Mã Tông Thản đồng loạt nhìn qua. Phương Tri Hành nhìn quét mọi người cười khẽ, cảm thán nói: “Đại Châu quả nhiên là nhân kiệt địa linh, tàng long ngọa hổ. Một quận nho nhỏ lại có cao thủ Bách Ngưu cảnh định cư.”
Ở Đam Châu, nơi giống như quận Thanh Hà, quận Hạ Hà, tu vi của người mạnh nhất chỉ có Cửu Ngưu cảnh trung kỳ, quá lắm là hậu kỳ. Hơn nữa, người mạnh nhất nhất định là quận trưởng.
Nhưng ở Đại Châu, tình huống rõ ràng khác hẳn.
Tu vi của quan địa phương đạt tới Cửu Ngưu cảnh hậu kỳ, gần đỉnh phong nhưng không phải người mạnh nhất.
“Đến tột cùng ngươi là ai?” Biểu cảm Ngọc Linh Mẫu Tôn nghiêm trọng, trong nhất thời không nhìn thấu lai lịch của Phương Tri Hành.
Phương Tri Hành cũng đang đánh giá ả, thản nhiên nói: “Ngươi là Âm Thần nhỉ, đây vẫn là lần đầu ta nhìn thấy Âm Thần.”
Lời này vừa nói rai
Cả người Ngọc Linh Mẫu Tôn run lên, đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ.
“À cái này...”
Lúc này Mã Tông Thản hơi ngơ ngác, nhìn dáng vẻ bình chân như vại của Phương Tri Hành dường như không chút sợ hãi.
Ngược lại là Ngọc Linh Mẫu Tôn rất sợ hãi.
“Âm Thần, làm sao giết đây?” Phương Tri Hành đầy tò mò, cậu rất muốn thử.
“Ngươi dám!”
Ngọc Linh Mẫu Tôn bị chọc giận, phía sau mọc ra hai Quỷ Thủ đều cầm binh khí.
Tay trái là đao, tay phải là kiếm. Nhưng đều là binh khí hạ phẩm cấp AI
Ngọc Linh Mẫu Tôn bay lên trên, hai Quỷ Thủ chợt vươn dài đồng loạt đầm tới Phương Tri Hành.
Thấy tình hình như vậy, mặt Phương Tri Hành không đổi sắc, chỉ là bấm tay bắn raI Một giọt huyết dịch bắn ra, vô cùng nhanh chóng đi tới trước người Ngọc Linh Mẫu Tôn, không cho người ta một chút thời gian phản ứng đã nổ tung.
Âm!
Một tiếng nổ to kinh thiên động địa. Chỉ một thoáng, màu đỏ đen cuồn cuộn như nước nuốt hết không gian trong phạm vi trăm mét.
Đám người Mã Tông Thản đều bị thổi quét vào.
Sau khi vụ nổ đi qua, kiến trúc xung quanh hoàn toàn bị san thành đất bằng, phá hủy hầu như không còn. Ngọc Linh Mẫu Tôn quỷ dị biến mất không thấy. Cheng cheng ~
Một đao một kiếm từ giữa không trung rơi xuống nhưng lại đầy vết nứt, gần như sắp hỏng.
Đám người Mà Mã Tông Thản hóa thành huyết vụ sền sệt, tản ra trong không khí.
Ánh mắt Phương Tri Hành lấp loé, thả ra thần hồn cảm ứng, đột nhiên giậm chân.
Mặt đất rung lên giống như mặt hồ nổi gió!
Một hư ảnh chui ra khỏi mặt đất, không phải Ngọc Linh Mẫu Tôn còn là ai.
Nhưng Ngọc Linh Mẫu Tôn lúc này tóc tai bù xù, quần áo rách nát, quỷ khí trên người dày đặc vô cùng chật vật.
“Ồ, xem ra Âm Thần cũng có thể bị công kích vật lý làm tổn thương.” Phương Tri Hành gật đầu cười. Nghĩ lại thì thấy cũng đúng, dù sao Ẩm Thần xuất u nhập minh, như mộng như ảnh, giống như ma.
Âm Thần e ngại mọi sự vật thuộc tính dương cương.
Phong Huyết của Phương Tri Hành không thể nói chí cương chí dương, nhưng cũng nghiêng về huyết khí phương cương.
Vậy thì “Huyết Tích Tử” đương nhiên có thể tạo thành thương tổn với Âm Thần.