Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 861 - Chương 862: Bỉ Ngạn (4)

Chương 862: BỈ Ngạn (4) Chương 862: BỈ Ngạn (4)Chương 862: BỈ Ngạn (4)

Phương Tri Hành khó hiểu: “Bỉ Ngạn là gì?”

Huyền Vũ tông chủ dịch người sang một bên, phía sau lộ ra một cái hang tối om.

Ông ta phân phó: “Thanh Long, ngươi đưa hắn đi đi.”

“Vâng!”

Thanh Long phong chủ đáp lời, lập tức bay về phía hang.

Phương Tri Hành cũng bước theo. Hai người đi vào trong hang, đi về phía chỗ sâu.

Trong hang đường hầm chằng chịt phức tạp.

Tuy Phương Tri Hành có trí nhớ siêu phàm, nhưng sau khi đi một lát, cậu cũng mất phương hướng.

Một lát sau, hai người đến trước một cánh cửa đá.

Phương Tri Hành cẩn thận nhìn cánh cửa đá, càng nhìn càng thấy quen mắt giống như đã từng gặp ở đầu đó.

“Sao hơi giống 'cánh cửa Cấm Khu'?” Phương Tri Hành nhìn về phía Thanh Long phong chủ.

Nhưng Thanh Long phong chủ không nói gì, vung tay đẩy cánh cửa đá ra.

Kẹt kẹt kẹt~

Âm thanh vang lên đều đặn giống như bánh răng máy móc đang chuyển động. Cánh cửa đá chậm rãi mở ra, để lộ một đại điện rộng lớn.

Không gian bên trong điện là một hình tròn, đường kính hơn 1000 mét, chiều cao của mái vòm cũng khoảng 300 đến 400 mét.

Phương Tri Hành bước một bước vào trong cửa, hai chân giãẫm lên sàn nhà, phát ra âm thanh trong trẻo.

Sàn nhà giống như ngọc đen, trơn bóng như gương, không biết được lát bằng vật liệu gì.

Phương Tri Hành ngẩng đầu lên, một cây đại thụ kỳ lạ đập vào mắt. Cây đại thụ ấy đang cháy rực! Ngọn lửa bừng lên tận trời! Ánh lửa bao trùm mọi cành cây.

Nói đúng hơn là lửa đã tạo nên hình dạng của cây.

Ánh lửa rực rỡ, soi sáng cả đại điện! Thanh Long phong chủ liếc nhìn đại thụ rồi đi vòng qua.

Có một chiếc ghế được đặt tại vị trí sát tường ngay chỗ sâu trong đại điện.

Lúc này, có một nam nhần trung niên đang ngồi trên chiếc ghế, để lộ ngực trần, trông giống như một pho tượng đá.

Nhưng mà có bảy mỹ nữ đang đứng phía trước nam nhân trung niên, khiêu vũ cho hắn xem.

Bảy mỹ nữ mặc trang phục hở hang, bọn họ giống như đang say rượu, say sưa nhảy múa, trạng thái như điên dại.

Cảnh tượng này...

Phương Tri Hành cau mày, nhìn nam nhân trung niên thật sau. Người này cao lớn lực lưỡng như một con mãnh thú, đôi mắt sâu hoắm lóe lên vẻ xảo quyệt và tàn nhẫn.

Nam nhân trung niên tay cầm ly rượu, tự rót cho mình uống. Hắn nhìn thấy Thanh Long phong chủ thì đứng dậy nói: “Thanh Long sư bá, sao ngài lại đến đây?”

Thanh Long phong chủ liếc nhìn nam nhân trung niên rồi thản nhiên nói: “Bách Linh, ngươi có thể ra ngoài rồi.”

Nam nhân trung niên nhướng mày: “Sư bá, người đến thay ta canh giữ thần thụ à?”

Thanh Long phong chủ quay người, giới thiệu Phương Tri Hành rồi đáp: “Tông chủ sắp xếp hắn đến thay ngươi.”

Nam nhân trung niên hiểu ra, liếc nhìn Phương Tri Hành, hắn chắp tay rồi đưa bảy mỹ nữ rời đi.

Phương Tri Hành nhìn theo ông ra khỏi cửa đá, tò mò hỏi: “Hắn là ai?” Thanh Long phong chủ liền nói: “Nhi tử của Chu Tước phong chủ, được gọi là Bách Linh giáo chủ, chắc ngươi đã nghe nói về hắn rồi.”

Bách Linh giáo chủ!

Ngọc Linh Mẫu Tôn từng nhắc đến hắn, tự xưng là tiểu thiếp của hắn. Thành hoàng thành Nhạn Đăng, Trác Công Khuê cũng là đồ đệ của Bách Linh giáo chủ.

Phương Tri Hành hiểu ra, cậu nhìn sang cây đại thụ đang cháy rực rồi hỏi: “Nhiệm vụ của ta chính là canh giữ cây này hả?”

Thanh Long phong chủ gật đầu, giải thích cặn kẽ: “Chỗ đại điện chúng ta sống vừa khéo nằm ở giao điểm của hai thế giới, mà chỗ giao nhau của hai giới được gọi là 'Bỉ Ngạn'!

Hiện tại, ngươi vừa ở BỈ Ngạn, vừa không ở Bỉ Ngạn.”

Phương Tri Hành nghe có vẻ hiểu nhưng lại không hiểu lắm.

Tuy nhiên, cậu đã từng chứng kiến cảnh tượng giao nhau của hai chiều không gian.

Phương Tri Hành không nhịn được mà hỏi: “Thế giới kia là...”

Thanh Long phong chủ đáp: “Ta không thể đưa ra mô tả chính xác cho ngươi, bởi vì cảnh giới tỉnh thần của ngươi và ta chưa đạt đến 'Quy Chân', những gì nhìn thấy chưa chắc là sự thật.”

“Quy Chân, sự thật...”

Phương Tri Hành ngẩn người, đột nhiên nhớ tới lão đạo sĩ bên cạnh “cây Trường Sinh”.

Trong mắt lão đạo sĩ kia, Phương Tri Hành cậu chính là một tà vật, một con quái vật có hình dạng đáng sợ. Mà lão đạo sĩ trong mắt Phương Tri Hành, có thể hoàn toàn không phải là một đạo sĩ.

Người của hai thế giới, khi gặp nhau ở “Bỉ Ngạn”, trong mắt bọn họ, đối phương có thể đều là quái vật, đầu là dị loại.

Có lẽ chỉ khi cảnh giới tỉnh thần đạt đến “Quy Chân” mới có thể nhìn thấu bản nguyên, nhìn thấy sự thật. Thanh Long phong chủ nhìn về phía thần thụ, ông nói rõ hơn: “Quả Ngũ Hành Ẩm Dương mà ngươi muốn, chính là đến từ cây thần thụ này.” Phương Tri Hành tinh thần phấn chấn, cậu cẩn thận nhìn thần thụ, lúc này mới chú ý thấy, hình như có mấy quả cầu lửa tròn trịa nằm giữa những cành cây rực lửa.

Thanh Long phong chủ nghiêm túc nói: “Trong mắt chúng ta, cây thần thụ này vần luôn rực cháy, nhưng đây có thể không phải là cảnh tượng chân thật.

Không Quy Chân, tất cả đều là không, tất cả đều là giả.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0