Chương 866: Hoàng Kim
Chương 866: Hoàng KimChương 866: Hoàng Kim
Phương Tri Hành thấy thế thì bàn tay áp xuống.
Làn nước khổng lồ hạ ngay xuống, lần nữa cuốn đến, nuốt hết đại điện. Lúc này!
Sơn Hải Chi Thủy và Hoàng Kim cuồn cuộn, đối chọi gay gắt!
“Bách Sơn Quy Hải. Hoàn Oal”
Tay phải của Phương Tri Hành chuyển động, Sơn Hải Chi Thủy cũng chuyển động theo.
Chỉ một thoáng, nước lấy cậu làm trung tâm, xoay tròn với tốc độ cao. Hoàng Kim Động Thể không cam lòng tỏ ra yếu kém, khống chế chín cự nhân hoàng kim khác xông vào trong dòng nước xiết, giơ cao đại kiếm hoàng kim, ra sức chém. Chín đại kiếm hoàng kim đồng thời chém về phía vòng xoáy.
“Lấy nhu thắng cương!”
Phương Tri Hành chơi đùa Sơn Hải Chi Lực, gỡ vạn vật ở vô hình.
Đại kiếm hoàng kim bổ xuống, dòng suối chảy tách rời, hóa thành chín cái.
Suối chảy chẳng những không tan vỡ, trái lại càng hung mãnh.
Chín cự nhân hoàng kim bị suối chảy nuốt hất từng người, thân trũng xuống ngục tù, không tránh thoát được.
Dòng nước gội rửa cự nhân hoàng kim, nước chảy đá mòn, nhanh chóng ăn mòn. “Âm!”
Hoàng Kim Động Thể siết chặt nắm tay, biểu cảm mất trật tự, nhưng lại không biết làm thế nào.
Sơn Hải vô hạn, Hoàng Kim hữu hạn.
Chung quy là Sơn Hải vô tận, bao dung Hoàng Kim thiên hạ.
Phương Tri Hành thừa thắng xông lên, hai chân vừa đạp, hóa thành mũi tên rời cung, xuyên thẳng qua nước.
Nam tử trẻ tuổi nhìn thấy tình hình này thì lần nữa có động tác.
Chỉ thấy hai tay của hắn chà xát ra quả cầu không khí khổng lồ, lại tiến hành nén cao độ. Cứ như xuất ra toàn bộ sức mạnh! Không khí bên trong đại điện dường như đều bị hắn hút đi, nén bằng hạt gạo!
Biểu cảm của nam tử trẻ tuổi đều văn vẹo.
“Xông lên!”
Bong bóng khí lớn như hạt gạo kẹp lấy lực bộc phát khiếp người, nhanh chóng bay về phía Phương Tri Hành. “Huyết Tích Tử!”
Phương Tri Hành cũng không nuông chiều, hai tay chà xát, ngưng luyện ra huyết dịch.
Cong ngón tay búng rail Giọt máu bắn ra với tốc độ nhanh hơn ở trong nước, nhanh chóng kéo thành sợi dây nhỏ.
Cứ như cây châm đâm về phía bong bóng khí.
Phát sau mà đến trước!
Lấy điểm phá mặt!
Bịch!
Âm!
Giọt máu bắn ra lại khiến bong bóng khí nổ tung.
Lúc này thì không được nữa!
Bong bóng khí cách nam tử trẻ tuổi và Hoàng Kim Động Thể gần hơn. Nổ mạnh kinh khủng trong nháy mắt nuốt hết hai người họ.
Nổ mạnh liên tục khuếch tán, lan tràn ra bốn phương tám hướng. “Huyết Liên Trán Phóng!”
Phương Tri Hành lù lù bất động, tạo ra một đóa hoa sen màu máu ở trước người.
Bịch!
Huyết Liên tiếp được bong bóng khí trùng kích, lay động kịch liệt, liên tục rơi xuống hai bên hoa sen.
Cuối cùng, Huyết Liên cũng gánh vác được!
Phương Tri Hành vui mừng quá đỗi, tinh thần cảm ứng khóa chặt nam tử trung niên và Hoàng Kim Động Thể lại. Lúc này, Hoàng Kim Động Thể sứt mẻ tàn phá, lộ ra nữ tử trẻ tuổi ở bên trong, miệng không ngừng ho ra máu.
Tay cô còn nắm chặt lấy quả Ngũ Hành Âm Dương.
Nhưng không gánh được thương thế kịch liệt, vừa buông tay, hai quả lăn qua một bên, bị dòng nước cuốn đi.
Mà nam tử trẻ tuổi thì càng thảm hơn, y phục cả người rách rưới, tóc tai bù xù, hai cánh tay bị nổ tan tác, máu chảy như suối.
Tổn thương do nổ tung chủ yếu là hắn chịu đựng hết.
Có thể nói là tự gây nghiệt không thể sống! Sau nháy mắt, Huyết Liên run lên, phản chấn lại!
Dao động sức mạnh kinh khủng truyền đi theo dòng nước xiết. “Muốn chết...”
Hai Thiên Nhân Hóa Thân khiếp sợ muốn chết, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng vô biên vô tận.
Ánh mắt của nữ nhân trẻ tuổi nhìn ngang, đột nhiên xuất chưởng, võ một chưởng lên sau lưng của nam nhân trẻ tuổi.
Nam nhân trẻ tuổi bay lên trước, nghênh mặt đụng phải lực phản chấn.
Bịch!
Toàn thân của nam tử trẻ tuổi nổ tung, bị sức mạnh tàn bạo xoắn giết.
Dường như đồng thời, bóng dáng của nữ nhân trẻ tuổi lùi nhanh lại, kề sát tường, lẻn vào bên trong. Sơn Hải Chi Thủy chậm rãi rút xuống.
Tay của Phương Tri Hành nắm chặt quả Ngũ Hành Âm Dương, trên mặt có vẻ đăm chiêu.
“Vậy mà lại để cô ta chạy thoát...” Phương Tri Hành tấm tắc mấy tiếng, suy nghĩ chợt loé lên.
“Thul”
Lập tức, một thân tinh hoa của nam tử trẻ tuổi bị hệ thống ép khô. Huyết dịch và Hoàng Kim mà nữ tử trẻ tuổi để lại cũng bị mang đi. Phương Tri Hành cũng kiếm bộn bàầ. [2, Chiến thắng hoặc giết chết ít nhất là 4 Thiên Nhân Hóa Thân thuộc tính khác nhau (2/4)]
Bách Linh giáo chủ quay về Chu Tước phong.
“Bái kiến giáo chủ!”
Đồ tử đồ tôn của hắn tranh nhau đến đây ba khấu chín bái, cực lực nịnh nọt.
Có người dâng người đẹp cực phẩm đến, có người lại đưa trân bảo hiếm thấy.
Bách Linh giáo chủ chán đến chết, không có hứng thú. Trước mặt hắn bày một cái lồng chim.
Trong lồng không có chim, chỉ chứa mấy nữ tử có dáng người uyển chuyển.
Hắn được xưng là Bách Linh, có sở thích thu vô số người đẹp dưới thiên hạ vào trong lồng chim.
Bách Linh giáo chủ phất tay hỏi: “Khoảng thời gian mà ta rời đi có xảy ra chuyện thú vị gì không?”