Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 897 - Chương 898: Hài Hoà (3)

Chương 898: Hài hoà (3) Chương 898: Hài hoà (3)Chương 898: Hài hoà (3)

Phương Tri Hành thu liễm tâm tư, đi xuống bậc thang, trở về trên núi.

Tế Cẩu chạy ra chào đón, mắt chó chớp chớp nói: “Vãi thật, thu hoạch không nhỏ mày nhể!”

Phương Tri Hành đáp: “Chỉ có thể nói là nhần họa được phúc đi.” Nghe xong lời này, Tế Cấu cảm thấy chán ngấy trong lòng.

Nhân họa được phúc cái chó má ấy! Mày chính là tên có hack, đi đến chỗ nào mà chẳng phải được phúc hải! Thái Ất tông chủ đã đi tới, đánh giá Phương Tri Hành một phen, chấn động trong lòng, nghiêm mặt nói: “Chúc mừng An đạo hữu, chuyển nguy thành an, hóa khó thành tường!” Vẻ mặt Phương Tri Hành khiêm tốn, cúi đầu đáp lại: “May mắn mà thôi, đa tạ tiền bối đã giang tay giúp đỡ, đại ân không lời nào cảm tạ hết được.”

“Chuyện này ta nên làm ấy mài!” Thái Ất tông chủ liên tục gật đầu, vẻ mặt hơi hơi phức tạp.

Ông có ý tán thưởng Phương Tri Hành, cũng có chút tức giận bất bình.

Tại sao kỳ tài tuyệt thế như vậy lại bị Ngũ Hành tông lẫy thế.

Nếu Phương Tri Hành thay đổi tông môn, Thái Ất tông nhất định sẽ như hổ thêm cánh, thứ hạng ba tông phái lớn của Đạo môn sẽ không còn bất kỳ tranh luận nào nữa. Không bao lâu sau...

Hai người một chó rời khỏi thánh địa tu hành.

Thái Ất tông chủ nhắc nhở: “Binh ở tinh mà không tại nhiều, Thái Ất tông ta đã quyết định chỉ phái ra một vị môn nhân đến Càn Châu tham gia thịnh hội Phật môn.” Phương Tri Hành không khỏi tò mò hỏi: “Ô, không biết là vị cao thủ nào?”

Thái Ất tông chủ mỉm cười, cũng bắt đầu chơi trò che che giấu giấu, trả lời: “Ngày mai xuất phát, ngươi vừa thấy là biết.”

Đối với chuyện này, Phương Tri Hành lại thấy sao cũng được.

Trở lại khách phòng. Nghỉ ngơi một đêm.

Sáng ngày hôm sau, trong viện đột nhiên truyền đến một tiếng hót. “Đậu má nó chứ, lại là con chim chết bầm kial”

Tế Cẩu mắng nhiếc, gào thét chạy ra cửa.

Quả nhiên, bên ngoài có một con hạc trắng đang đậu.

Kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt!

Tế Cẩu và hạc trắng trợn mắt nhìn nhau, bày ra thái độ công kích, tìm kiếm sơ hở của nhau.

Liên Tuyền đứng ở một bên, dở khóc dở cười. Phương Tri Hành bước ra, gật đầu làm lễ, mở miệng nói: “Chào buổi sáng, Liên Tuyền đạo hữu!”

Liên Tuyền đáp: “An sử giả, ta nhận lệnh của tông chủ cùng ngươi đi tới Càn Châu.”

“Cô á?"

Phương Tri Hành nhất thời sửng sốt. Tu vi của Liên Tuyền hẳn là chỉ Khai Quang sơ kỳ thôi.

Thực lực như vậy có lẽ mạnh hơn rất nhiều Bách Ngưu cảnh nhưng lại kém xa bảy vị phong chủ.

Đây là có ý gì thế?

Bây giờ Thái Ất tông đã bắt đầu nằm ườn rồi à! Có điều Phương Tri Hành chỉ là thầm nghĩ vậy thôi, mặt ngoài cậu vân không tỏ vẻ gì, cười nhạt nói: “Trên đường xin chỉ giáo nhiều hơn.” Liên Tuyền lại nói: “Xin An sử giả chờ một chút.”

Chờ cái gì thì cô không nói.

Phương Tri Hành đứng chắp tay, cũng không hỏi nhiều.

Chỉ chốc lát sau, đột nhiên có một nữ tử tóc dài áo trắng đi tới.

Hai mắt Phương Tri Hành sáng lên, lập tức nhận ra nữ tử trẻ tuổi ấy chính là người trên bậc thang thứ 500.

Dung mạo của cô ngược lại là vô cùng đẹp mắt, mắt ngọc mày ngài, thanh lệ thoát tục, vóc người cũng rất tuyệt.

Liên Tuyền nhìn không chớp mắt, không giới thiệu gì hết.

Mà sau khi nữ tử trẻ tuổi đi đến cũng chỉ là đứng an tĩnh.

Chốc lát sau lại có một thanh niên đi tới, ăn mặc kiểu thư sinh, tay nâng quyển sách, tuấn tú lịch sự, hào hoa phong nhã.

Dung mạo của hắn với nữ tử trẻ tuổi rất giống nhau, có thể là thai long phượng.

Liên Tuyền đứng chung một chỗ với hai người, lúc này mới lên tiếng giới thiệu: “Hai vị này là đại ca và nhị tỷ của ta, đại ca tên Liên Sinh, nhị tỷ tên Liên Nguyệt.”

Liên Sinh và Liên Nguyệt đồng thời thi lễ nói: “Bái kiến An sử giả.” Phương Tri Hành nhướng mày nói: “Các ngươi cũng đi Càn Châu cả à?” Liên Sinh mỉm cười gật đầu, ôn hòa nói: “Đúng thế.”

Phương Tri Hành nhất thời kinh ngạc nghi ngờ không thôi.

Thái Ất tông chủ nói rất rõ là chỉ phái một người đi thôi mà.

Tại sao lại biến thành ba người rồi? Phương Tri Hành không khỏi cẩn thận quan sát ba người Liên Tuyền, đột nhiên phát hiện tuy dung mạo của ba người tuy hơi khác nhau, nhưng đôi mắt lại giống nhau như đúc.

Đôi mắt của mỗi người ít nhiều gì cũng có chút khác biệt, cho dù là anh em ruột cũng thế.

Nhưng mắt của ba người này lại hoàn toàn khác.

Phương Tri Hành nhất thời nghĩ tới điều gì, cả kinh nói: “Nhất Khí Hóa Tam Thanh!”

Ba người Liên Tuyền nhìn nhau một cái, cười nói: “Không hổ là An sử giả, không ngờ ngươi nhanh chóng đoán được như vậy.

Ừm, dựa theo ý của tông chủ, lần đi tham gia thịnh hội Phật môn này ba người bọn ta phải toàn lực phối hợp với An sử giả làm việc, thế nên cần phải cho ngươi hiểu được lai lịch của bọn ta.”

Liên Sinh mở quạt giấy ra, phe phẩy nói: “Không sai, ba huynh muội bọn ta thật ra là một thể, tách nhau ra là ba người, đều tự độc lập, tâm linh tương thông, nhưng sau khi hợp thể thì chỉ là một người, tên là Liên Ca.”
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0