Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 912 - Chương 913: Kinh Văn (2)

Chương 913: Kinh văn (2) Chương 913: Kinh văn (2)Chương 913: Kinh văn (2)

“Tốt!”

Tỉnh thần Tịnh Huyền phấn chấn, nâng hai tay lên rồi vỗ xuống.

Âm ~

Lập tức, vùng khoảng không bên trên cái động chớp lóe ánh sáng. Đồng tử Phương Tri Hành co rụt lại, chỉ thấy một quyển bảo điển màu vàng đột nhiên lóe lên, trôi nổi giữa không trung, kim quang óng ánh, thần thánh không gì sánh được. Bảo điển màu vàng chậm rãi rớt xuống.

“Đậu má, cái thứ này...”

Tế Cẩu xù lông toàn thân, không nhịn được rụt người lại trốn ra đằng sau của Phương Tri Hành. “A di đà phật!” Liên Tuyền chắp tay trước ngực, vẻ mặt thành kính. Nhưng Liên Sinh và Liên Nguyệt lại có vẻ mặt rất mất tự nhiên, vô thức đứng phía sau Liên Tuyền.

Vẻ mặt Tịnh Huyền thư thái, cười nói: “Đây là một trong ba bộ &.LTKim; Cang Kinh>, vẫn luôn gửi nơi này, trấn áp vô số ma phật tà tu bên dưới.”

Theo <Kim; Cang Kinh> hiển lộ ra, bên dưới cái động chợt truyền đến một hồi tiếng kêu thê lương thảm thiết.

“Con lừa trọc Tịnh Huyền kia, tại sao lại lấy ra <Kim; Cang Kinh> vào lúc này hả?”

“Sớm trưa tối ba lần xem kinh văn giày vò bọn ta còn chưa đủ à?” “Ta quy y, ta đã hối cải để làm người mới rồi!”

Phương Tri Hành liếc mắt nhìn phía dưới, không nhịn được hỏi: “Mấy tù nhân đấy làm sao vậy, sao lại e sợ <Kim; Cang Kinh> như thế?”

Tịnh Huyền cười ha ha nói: “Ma phật tà tu đã bị phong ấn tu vi, tinh thần của bọn họ bị <Kim; Cang Kinh> trấn áp, càng phản kháng thì càng nghiệp chướng nặng nề, sự giày vò phải nhận càng lớn.”

Ông chỉ xuống phía dưới nói: “Tuy Trấn Ma tháp có chín tầng nhưng không hạn chế phạm vi hoạt động của tù nhân, bọn họ có thể tự do di chuyển giữa chín tầng. Đương nhiên, người có tội nghiệt ngập trời thường bởi vì không chịu nổi sự tẩy lễ của <Kim; Cang Kinh> mà phải trốn xuống chỗ sâu trong chín tầng để kéo dài hơi tàn.” Phương Tri Hành không khỏi tặc lưỡi, thầm than Phật môn thực sự là thật có thủ đoạn.

Ai không phục, giày vò tinh thần kẻ đó phải chịu lại càng tàn khốc.

Mà người khuất phục thì có thể cư trú tại nơi có hoàn cảnh tương đối tốt là tầng 1 tầng 2.

Cải tạo phạm nhân như vậy, chỉ sợ người này biết nghe lời hơn người kia.

“Xin mời.” Nét mặt Tịnh Huyền lộ vẻ vẻ chờ mong. Phương Tri Hành hít sâu một hơi, hai tay giơ lên cầm lấy <Kim; Cang Kinh>.

Cậu lật xem tờ thứ nhất.

Chỉ một thoáng, kim quang vô tận phụt ra, chói mù mắt người.

Hai mắt Phương Tri Hành không khỏi hơi nheo lại.

Ngay thời khắc này, toàn bộ tạp âm bên tai bỗng biến mất.

Đám người Tịnh Huyền, Tế Cấu đều biến mất không thấy gì nữa.

Trước mắt Phương Tri Hành chỉ có kim quang vô biên vô tận.

Tâm thần của cậu căng thẳng, quay đầu nhìn xung quanh mình. Chỉ phát hiện cậu đang đứng trong một màu đen kịt, khắp mọi nơi là một màu đen như mực, cái gì đầu nhìn không thấy.

Chỉ có bảo điển Phật môn trước mặt trở thành nguồn sáng duy nhất ở đầy.

Phương Tri Hành thấy khó hiểu trong lòng, cứ cảm giác trong bóng tối có rất nhiều cái bóng đang áp sát, tìm người để ăn.

“Khặc khặc khặc ~”

Không bao lâu sau, một tiếng cười âm lãnh đột ngột vang lên.

Đồng tử Phương Tri Hành co rụt lại, chỉ thấy một hắc khí nhào tới vô cùng nhanh chóng.

Trong hắc khí hình như có một con quái vật, hình dáng là một con rắn dài, mọc ra ba cái đầu, cả người toàn mụn, trải rộng vết lở loét. Hung thần ác sát!

Trong lúc gào thét, hắc khí vọt tới phụ cận.

Nhưng nháy mắt sau đó, hắc khí va chạm phải kim quang <Kim; Cang Kinh> tản ra.

“AI”

Hắc khí kêu thảm lên, bắn bay trở về nhập vào trong bóng tối.

Phương Tri Hành nhìn xung quanh, không khỏi hít ngược lại một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy trong không gian tối tăm xung quanh hiện lên từng con mắt đỏ ngầu, ánh mắt hung ác độc địa mà tà ác, nhìn chòng chọc vào cậu. Lúc này, ánh sáng <Kim; Cang Kinh> tản ra bắt đầu chậm rãi nhạt dần.

“Khặc khặc khặc ~”

Đống mắt màu máu xung quanh chậm rãi tới gần.

Giống như lúc kim quang hoàn toàn tắt đi, toàn bộ con mắt tà ác chắc chắn sẽ chen nhau lên, ăn sống nuốt tươi Phương Tri Hành.

Nhìn thấy tình hình này...

Trong lòng Phương Tri Hành hiện lên một tia hiểu ra.

Xem ra cậu phải đọc kinh văn mới có thể xua tan quái vật trong bóng tối. Suy nghĩ đến đây, tâm thần của cậu bình tĩnh lại, tầm mắt đặt lên tờ kinh văn thứ nhất.

Sau đó cậu sửng sốt.

Chỉ thấy trên tờ thứ nhất thình lình vẽ ra một bức đồ đằng, chính là Nộ Mục Kim Cang Pháp Tướng! Phương Tri Hành nhìn thấy Kim Cang pháp tướng mà Huyễn Minh bày ra chính là pho tượng này.

Bên dưới đồ đằng có một hàng chữ to màu vàng.

Ông ma ni bát mị hồng ~

Phương Tri Hành nhìn thấy những văn tự này, vô thức đọc lên theo. Cậu đọc xong một lần! Nộ Mục Kim Cang Pháp Tướng theo đó toả ra ánh sáng chói lọi, chậm rãi đứng thẳng lên từ một trang giấy. Từ 2D biến thành 3D ba chiều!

Nộ Mục Kim Cang Pháp Tướng từ từ dâng lên, đứng ở trước mặt Phương Tri Hành, căm tức nhìn bốn phương tám hướng.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0