Chương 922: Xung đột
Chương 922: Xung độtChương 922: Xung đột
Đùng!
Một tiếng nổ rung trời!
Quái vật lảo đảo lui về phía sau vài bước, móng vuốt bẻ gãy một ngón tay.
“Quả nhiên có tác dụng!”
Phương Tri Hành sĩ khí đại chấn, vung Kim Cang Xử đập tới.
Quái vật nhanh chóng lùi lại, há miệng phun ra một tấm khiên dính đầy nhờn.
Cheng~
Kim Cang Xử bị tấm khiên đỡ được. Quái vật đưa tay bắt xuống một sợi tóc rắn dài, ném về phía Phương Tri Hành. Sơi tóc rắn dài đó nhanh chóng tăng vọt, biến thành từng con cự xà ba mắt.
Bầy rắn rải rác xung quanh Phương Tri Hành, nhanh chóng hình thành thế bao vây, tiếp theo quấn lấy, cắn xé.
Bạo quân bóp viên phật châu thứ hai, hình thái lập tức biến thành Bất Động Minh Vương Pháp Tướng.
Bất động như núi, phòng ngự vô địch!
Bầy rắn cắn xé đầu phí công, ngược lại cắn gãy răng nanh.
Ngay sau đó, bạo quần bóp viên phật châu thứ ba, hình thái nhất thời biến thành Nam Mô Bảo Quang Pháp Tướng. Tay trái ngọn lửa, tay phải cầm Kim Cang chùy.
Phương Tri Hành vung tay trái lên, ngọn lửa vung vẩy xung quanh, đốt cháy bầy rắn.
XÌ xÌ ~
Luyện Tạo Chi Hoả vượt quá tưởng tượng, bầy rắn nhanh chóng bị đốt thành tro bụi.
Ngay cả quái vật cũng bị ngọn lửa vung đến, không thể không hoảng hốt rút lui.
Phương Tri Hành đuổi theo không bỏ, vung Kim Cang chùy đập xuống. Âm~
Ngực quái vật chấn động dữ dội, Kim Cang chùy rắn chắc khắc trên lồng ngực của nó.
Chỉ một thoáng, ngực quái vật lõm xuống, bị đập ra vết thương hình dáng đầu búa.
Quái vật đau đớn, kêu thảm thiết. Tiếng kêu thảm thiết cũng hóa thành ma âm kinh khủng, Phương Tri Hành bị chấn động đến mức khí huyết bốc lên, bị ép lui về phía sau. Quái vật thấy thế dường như bắt được cây cỏ cứu mạng, khàn giọng rống to hơn, dập dìu lên xuống. Ma âm mênh mông cuồn cuộn, ép đến Phương Tri Hành không ngừng lùi lại, phía sau lưng dán lên vách tường.
Một khắc sau, cậu đột nhiên cảm giác phía sau lưng trống rồng! Cả người xuyên qua vách tường. Phương Tri Hành sửng sốt sau đó nhìn quanh, cậu đã đi ra ngoài, vừa hay đứng ở trước cánh cửa bằng đồng xanh.
Liên Sinh nhìn, kinh ngạc nói: “Ngươi bị thương rồi?”
Phương Tri Hành cúi đầu nhìn ngực, y phục thì rách nát, vết thương đã hoàn toàn khép lại.
“Ta không sao.” Phương Tri Hành phun ra một ngụm khí dơ, xoay người.
Tịnh Huyền dẫn đầu đám tăng, hùng hổ đi tới...
“Kẻ đến không có ý tốt!”
Tế Cẩu tiến lên trước mấy bước chắn trước mặt Phương Tri Hành, nhe răng gầm gừ ra oai.
Ba người Liên Sinh nhìn nhau, rất ăn ý đứng bên cạnh Phương Tri Hành, bày ra tư thế cùng chung mối thù. Thế nhưng Tịnh Huyền nhìn như không thấy, chỉ đánh giá Phương Tri Hành, dựng thẳng 1 bàn tay lên, hờ hững nói: “An thí chủ, xin hãy giao quả Bồ Đề ra.”
Phương Tri Hành điềm tĩnh tự nhiên, chắp tay nói: “Khoan hãy nói đến chuyện hiện tại ta không giữ quả Bồ Đầ, cho dù có thì nó cũng là thứ đã thuộc về ta rồi.”
“Ngươi nói láo!”
Huyễn Minh nổi giận, hét lên: “Dù tiến vào cánh cửa bằng đồng xanh rất dễ dàng nhưng muốn đi ra lại rất khó, nhất định phải nắm giữ quả Bồ Đề mới được.
Ngươi có thể sống sót ra khỏi cánh cửa bằng đồng xanh, chứng tỏ ngươi đã hái ít nhất một quả Bồ Đề.” Phương Tri Hành dang tay cười nói: “Đúng là ta đã hái một quả Bồ Đề nhưng ta ăn hết rồi.”
Lời này vừa nói rai
Sắc mặt đám người Tịnh Huyền đều thay đổi kịch liệt.
“Ta không tin, có con quái vật kia trấn thủ, ngươi lấy đâu ra thời gian để ăn hết quả Bồ Đề chứ.”
Huyễn Minh cất bước đi tới, đưa tay về phía Phương Tri Hành, quát: “Ta muốn lục soát người.”
“Gâu gâu~” Tế Cẩu bỗng sủa um lên, há miệng để lộ răng nanh đỏ tươi cắn tay phải Huyền Minh một cách nhanh, ác và chuẩn!
“Úi, cái đồ nghiệt súc!”
Huyễn Minh bị đau, tức thì giận dữ không kìm được, tay trái đưa ra bóp cổ Tế Cẩu.
Nhưng Tế Cẩu cũng không phải dạng vừa đâu, nó lập tức thi triển “Tông Mao Cố Giáp” cường hóa phòng ngự.
Huyễn Minh liều mạng vẩy tay mấy lần nhưng vẫn không thoát khỏi Tế Cẩu.
Hắn cảm giác da mình sắp bị cắn rách, lửa giận bốc lên, thân hình bành trướng. Nộ Mục Kim Cang Pháp Tướng hiển lộ, toàn thần kim quang óng ánh, làn da hoàng kim không thể phá vỡ. Tế Cẩu cảm thấy răng hình như gãy rồi, 2 chân trước cào loạn xạ.
“Tinh Phong Huyết Vũ Trảo!”
Trảo ảnh cuồng bạo quét ngang qua, suýt chút nữa cào trúng mặt hắn.
Rẹt xẹt xet~
Những tia hỏa tinh bắn ra từ cơ thể Huyền Minh, tạo thêm từng vết trảo có độ sâu khác nhau.
“Nghiệt súc muốn chết!”
Huyễn Minh triệt để nổi giận, vung Kim Cang Xử lên đập mạnh xuống. “Đệt mợi”
Tế Cẩu căng cứng toàn thân, vội vàng há miệng, phát động thần thông huyết mạch.
“Thanh Động Vạn Tượng!”
Chỉ 1 thoáng, từng vòng sóng âm có thể thấy bằng mắt thường bộc phát. Tế Cẩu khóa chặt tất cả hòa thượng, bao gồm cả đám người Tịnh Huyền vào trong.
Trong lúc nhất thời!
Chúng tăng loạng choạng lùi lại, run rẩy như thể bị đánh mạnh.
Tịnh Huyền và tứ đại tăng nhân hộ pháp vẫn ổn, chỉ có ba mươi sáu đồng nhân là khó chịu, mũi và miệng ai nấy đầu chảy máu, thất tha thất thểu, ngã trên mặt đất.