Chương 965: Kinh thế (2)
Chương 965: Kinh thế (2)Chương 965: Kinh thế (2)
Cứ như trong cơ thể có rất nhiều độc xà đang gặm cắn, phá hỏng cơ quan nội tạng của cậu.
Làn da của cậu nhanh chóng biến thành màu xanh đen, bờ môi phát tím, rõ ràng là trúng kịch độc. “Công kích quỷ dị quá đi...”
Phương Tri Hành không kìm được mà kêu lên đau đớn, rắn độc tràn lan, lung lay muốn ngã.
“Rắn độc xâm nhập cơ thể, thấy mùi vị thế nào?”
Không Tịch đại sư thấy vậy, lộ ra nụ cười thoải mái, châm chọc: “Yên tâm, rắn độc không giết chết ngươi được, nhưng chỉ cần ngươi sống lại, xóa bỏ rắn độc của ta, vậy ngươi sẽ bại lộ con đường sống lại, bị ta nắm giữ, sau đó giết ngươi dễ như trở bàn tay.” Phương Tri Hành nghe vậy thì nhếch miệng lên cười giễu, hít thở sâu, trong cơ thể truyền ra tiếng ken két dị thường.
“Ta là người bất tử Quy Chân, chút rắn độc này không giết ta chết được đầu.”
Phương Tri Hành lù lù bất động, lập tức thi triển kỹ năng bộc phát cấp 6 thứ hai.
“Ngũ Hành Hợp Nhất, thái cực mới sinhl”
Trên thân của Phương Tri Hành bộc phát ánh sáng ngũ sắc, lưu chuyển không ngừng.
Ngũ Hành Chỉ Lực trong cơ thể điên cuồng khởi động, diễn hóa ra một Thái Cực đồ, Âm Dương giao hợp, vạn vật sinh diệt, vô cùng huyền diệu, vượt quá tưởng tượng.
Ào ào ào!
Khí huyết cuồn cuộn, chạy như điên! Tất cả rắn độc đều bị cuốn vào Thái Cực đồ trực tiếp trấn áp, luyện hóa thành năng lượng khí huyết, bổ dưỡng toàn thân.
Sắc mặt của Phương Tri Hành hồi phục lại như lúc ban đầu, màu đen trên làn da cũng rút lui như thủy triều rút vậy.
Không chỉ thế, khí thế của cậu cũng trở nên cường thịnh hơn.
"8A2"
Không Tịch đại sư hoàn toàn biến sắc, hít một hơi khí lạnh, khó mà tin được. Phương Tri Hành bước ra một bước, thò bàn tay phải ra.
Toàn bộ tay phải có kim quang xán lạn, Phật quang quanh quẩn.
Lúc này, toàn bộ bách tính của thành Nguyên Dạ đều ngẩng đầu lên, nhìn thấy trên bầu trời phía hành cung mơ hồ có một Đại Phật kim sắc đứng vững trên đám mây. Hình ảnh đó chấn động không cách nào hình dung được!
“Phật Quang Sơ Hiện!”
“Trời ạ, đây là Phật Quang Sơ Hiện!” Đồng tử của Không Tịch đại sư co rụt lại, nghẹn họng, biểu cảm mất đi quản lý. Chỉ thấy một bàn tay lớn kim sắc phóng lớn ở trong tầm mắt, lúc đầu ở xa cuối chân trời, thoáng cái đến trước mắt, trở nên cực lớn như trời. Đại Mẵng Xà Phật Pháp Tướng cứ như con kiến hôi, nhỏ bé hèn mọn dưới bàn tay vàng.
Bàn tay vàng trông như thong thả nhưng cực nhanh, nhanh như chớp, chợt lóe đến.
Soạt!
Bàn tay vàng nắm lấy rắn hổ mang chúa 7 tấc, kéo nó đi, thoát ly Đại Mãng Xà Phật Pháp Tướng.
“Đừng mài!”
Trong lòng của Không Tịch đại sư khẩn trương, miệng khép mở nhanh chóng, ngầm xướng chân ngôn: “Ngã Phật từ bi, ba ma ban ni đát...” Rắn hổ mang chúa có cảm ứng, đấu tranh điên cuồng!
Nhưng bàn tay to kim sắc có lực lớn vô biên, chấn động bát hoang, quét ngang lục hợp, không thể lay động. Như vậy vẫn chưa dừng lại!
VùI
Bàn tay to kim sắc đột nhiên bắn ra vạn hoa thánh quang, yêu tà đầu lùi lại, ma chướng sợ sệt.
Xet xẹt xetl
Rắn hổ mang chúa lạnh run, trên thân xuất hiện từng tia khói đen, nanh độc tróc ra, vảy rắn bong ra từng mảng, thân hình thu nhỏ lại. Chỉ chốc lát, rắn hổ mang chúa biến thành một tiểu bạch xà thuần khiết, khéo léo quấn quanh trên ngón tay của bàn tay to kim sắc, trông rất hiền lành.
“Ọc!”
Không Tịch đại sư như bị thương nặng, ho ra một ngụm máu lớn, ngã ngồi trên mặt đất.
“A a al”
“Ngươi, ngươi đã phá Phật tâm của tai”
Không Tịch đại sư kêu rên thảm thiết, trong nháy mắt cứ như già trên trăm tuổi, nếp nhăn trên mặt tăng nhanh với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy, làn da cũng khô, cơ thể trở nên gầy yếu, xương thịt như củi, tứ chỉ như gậy trúc. Thảm!
Quá thảm!
Khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng!
Biểu cảm của Phương Tri Hành bình tĩnh, không buồn không vui, đi đến trước mặt của Không Tịch đại sư, đặt con rắn nhỏ màu trắng lên trên vai của ông ta.
Phật không giết người, Phật độ người!
Không Tịch đại sư đã được độ hóa, lúc này ông ta mất hất tu vi, sống không bằng chết.
Phương Tri Hành xoay người rời đi. Đột nhiên một bóng trắng chui ra, xuất quỷ nhập thần. “Ha ha, tao đến rồi!”
Tế Cẩu lướt thân tới, nhẹ như không đáp xuống bên cạnh Phương Tri Hành.
[Số mạng còn lại: 27]
Tế Cẩu đầy máu sống lại, không chút rung động nào cả.
Hơn nữa nó còn có thêm hai cái mạng chó so với trước khi chết, cũng xem là kiếm bộn bề.
Lăn lộn với Phương Tri Hành tất nhiên là không thể thiệt thòi được. Ba người Liên Tuyền cũng đi lên trước, dẫn theo con hạc trắng, nhắm mắt theo đuôi.
Ba người họ tận mắt nhìn thấy Phương Tri Hành đại khai sát giới, quét ngang ba nhà là Phật - Đạo - Nho, sau đó đánh bại Không Tịch đại sư dễ như trở bàn tay, quá mạnh mẽ!
Con mẹ nó, vãi chưởng!!
Trong lòng ba người họ chấn động, quả thật là tột đỉnh.
Lúc này, ánh mắt mà bọn họ nhìn về phía Phương Tri Hành chỉ có kính nể vô biên vô tận.