Chương 966: Kinh thế (3)
Chương 966: Kinh thế (3)Chương 966: Kinh thế (3)
Bốn người một chó nghênh ngang đi ra khỏi hành cung.
Phương Tri Hành nhìn về phía ba người Liên Tuyền, thản nhiên nói: “Ba vị, chúng ta có khả năng không cách nào đồng hành được nữa.”
Ba người Liên Tuyền nhìn nhau. Phương Tri Hành giải thích: “Lưng ta gánh Đại Nghịch Chú Ấn, đã trở thành tử địch của Hoàng tộc, không đội trời chung, các ngươi tốt nhất là đừng đi cùng ta mới tốt.”
Ba người Liên Tuyền nghe xong lời này, hô hấp đều ngưng trệ, biểu cảm ngưng đọng.
Từ khi vương triều Đại Chu lập quốc đến nay, người giết chết huyết mạch Hoàng tộc, bất kể là ai đều gặp phải tru sát, xử quyết, không một ai ngoại lệ! Ngươi có thể làm phản tặc, mặc cho ngươi ầm T, nhưng chỉ cần ngươi giết chết huyết mạch Hoàng tộc thì kết cục chỉ có một chữ là “chết”!
Tuy Vương Thiên Bổ và Tham Lang bọn họ cũng là đại nghịch, tạo phản lớn, nhưng bọn họ chỉ nhằm vào thế gia môn phiệt, đâu dám đụng đến cọng tóc gáy của huyết mạch Hoàng tộc?
“Thiên hạ không có bữa tiệc nào mà không tàn, xin bảo trọng!”
Ba người Liên Tuyền không có nhiều đắn đo, bọn họ nhanh chóng có quyết đoán.
Dù sao bọn họ cũng là người của Thái Ất tông, không thể tùy ý làm bậy, chạy trốn về phía trời xa cùng Phương Tri Hành được. Mỗi người đều có con đường riêng phải đi.
Không bao lâu sau, ba bọn họ ngồi trên lưng hạc trắng, một bước lên trời, dần dần bay xa.
Tế Cẩu nhìn theo, dò hỏi: “Bây giờ chúng ta đi đầu?”
Phương Tri Hành đáp: “Tìm chỗ tu chỉnh trước đã.”
“Ừm, được!”
Tế Cẩu không có dị nghị, lần này Phương Tri Hành thu hoạch cực lớn, tất nhiên cần phải lắng đọng lại. Một người một chó nhanh chóng rời khỏi thành Nguyên Dạ, đi ngang qua núi Tích Hỏa, không hề dừng lại, biến mất ở phía chân trời. Màn đêm nhanh chóng buông xuống.
Hai bọn họ xông vào một mảng hoang sơn dã lĩnh, khắp mặt đất đều là bụi gai, thê lương tĩnh mịch, ít ai lui tới.
Phương Tri Hành đi đến một ngọn núi lớn, đưa tay đào ra một hang núi rồi tiến vào.
“Hây, mệt rồi, ngủ một giấc trước đã..."
Từ khi tiến vào Cấm Khu Cổ Hoàng, 8 9 ngày liên tiếp Phương Tri Hành không có được giây phút nghỉ ngơi. Cậu nằm xuống chợp mắt ngủ. Bất giác, 2 ngày trôi qua rất nhanh! Mấy hôm nay quá náo nhiệt, tin tức bay đầy trời.
Trước đây, chùa Vạn Pháp trấn giữ thành Nguyên Dạ, Sở Quán Vương vào ở trong hành cung có bọn họ chủ trì đại cuộc, rất nhiều tin tức bị quản lý khống chế, nghiêm cấm truyền ra ngoài.
Nên người ngoài tất nhiên không biết thịnh hội Phật môn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cho đến khi...
Người chủ trì đại cuộc liên tục bị giết chết, mọi thứ dần mất đi khống chế.
Vô số tin tức bùng nổ, hoàn toàn bùng ra, truyên khắp thiên hạ với tốc độ khó mà tin nổi.
Thịnh hội Phật môn như lông gà trên đất!
Sở Quán Vương tiến vào Cấm Khu Cổ Hoàng mất tích chưa thấy về, mơ hồ đã chết!
Sau đó, Đại Hắc Phật Mẫu giết ra từ Cấm Khu Cổ Hoàng, đại náo hành cung, thong dong chạy thoát.
Sau đó nữa, An Bão Phác của Ngũ Hành tông cũng đi ra khỏi Cấm Khu Cổ Hoàng, đại khai sát giới.
Nho môn chịu khổ, cả đoàn bị diệt! Năm người của Thiên Sư đạo bị giết, một người chạy trốn!
Chùa Vạn Pháp chỉ có chưa đến mười tăng nhân còn sống, tứ đại hộ pháp tăng nhân đều bị diệt! Chủ trì Không Tịch đại sư đau khổ chèo chống, đánh đến cuối cùng, dầu hết đèn tắt, hôm sau thì viên tịch, đi đời nhà ma.
Trải qua chứng thực, Giám Thiên tỉ Thiên Lôi đại nhân giáng lâm hành cung một lần, sau đó lặng lẽ rút đi. An Bão Phác đã đích thân thừa nhận thân phận thật của cậu là Phương Tri Hành Đam Châu, chính là hung thủ sát hại Cơ Khoan Kỷ, thế tử của An Sắc Vương.
Thiên hạ ồ lên!
Người đời khiếp sợi
Hoàng đế long nhan giận dữ, đích thân truyền đạt nghịch lệnh. Phương Tri Hành, thiên hạ cùng giết!
Kẻ đồng mưu, tru di cửu tộc!
Thái Ất tông!
Ba người Liên Tuyên không ngủ không nghỉ, dùng tốc độ nhanh nhất chạy từ Càn Châu về Sở Châu. Bọn họ bẩm báo lại tất cả những gì bản thân biết cho Thái Ất tông chủ. Sau khi nghe xong, Thái Ất tông chủ chỉ khẽ thở dài.
Thật ra lần trước Phương Tri Hành đến, ông đã phát hiện Đại Nghịch Chú Ấn ở trên thân của Phương Tri Hành.
Nhưng vậy thì thế nào? Ngũ Hành tông còn không để ý thì ông cần gì phải nhiều chuyện?
Vì vậy Thái Ất tông chủ giả vờ không biết, nên làm gì thì làm.
Nhưng ông cũng rất tò mò, lúc Phương Tri Hành xuất hiện ở Càn Châu, đứng giữa đám quần hùng sẽ sẽ xảy ra chuyện thú vị gì?
Chỉ là không ngờ sự việc lại...
“Đại nghịch Quy Chân!”
“Đại Chu lập quốc đến nay đã xuất hiện không ít đại nghịch, nhưng đại nghịch Quy Chân...”
Thái Ất tông chủ cười ha ha, trong nụ cười còn ẩn ý sâu xa.
Ngũ Hành tông! Thanh Long phong chủ lo lắng tìm đến Huyền Vũ tông chủ, nói nhanh tin tức mà ngoại giới truyền đi điên cuồng một lượt.
“Ừm, ta biết rồi.”
Huyền Vũ tông chủ không có bất kỳ bất ngờ nào, ông ta vẫn bình tĩnh, an ổn như núi.