Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 974 - Chương 975: Sát Thủ (3)

Chương 975: Sát thủ (3) Chương 975: Sát thủ (3)Chương 975: Sát thủ (3)

Phương Tri Hành đứng trên tuyết, những cơn lạnh khủng khiếp xâm nhập vào cơ thể.

Bất kỳ sinh vật sống nào cũng sẽ lập tức bị đóng băng thành một tác phẩm điêu khắc bằng băng ngay trên đỉnh núi này.

Phương Tri Hành gần như không cảm giác được bất kỳ khó chịu nào, thể phách cường đại giống như nhật nguyệt trên trời, không thể rung chuyển, tồn tại vĩnh cữu. Phương Tri Hành đảo mắt nhìn quanh.

Bỗng nhiên, trong băng tuyết có mấy đóa hoa nhỏ màu trắng yếu ớt đập vào mi mắt cậu.

Hoa nhỏ màu trắng giống với màu tuyết trắng, nếu không nhìn kỹ sẽ khó phát hiện. Phương Tri Hành thoắt thân hình, tới trước hoa nhỏ màu trắng. Đúng là hoa Diệu Ngữ Đàm rồi!

[3, Thu thập một đóa hoa Diệu Ngữ Đàm (cần đợi hoa nở, chưa hoàn thành)]

“Hừm, mấy loại hoa quỳnh bình thường phải đến đêm mới nở.” Phương Tri Hành lập tức sáng tỏ trong lòng, dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, kiên nhẫn chờ đợi. Mặt trời lặn xuống hướng Tây, sắc trời dần tối.

Phương Tri Hành nhắm mắt dưỡng thần, chỉ phân một tia tâm thần quan sát hoa Diệu Ngữ Đàm. Đột nhiên, tâm cậu có cảm giác. Mở mắt ra xem xét!

Mấy đóa hoa Diệu Ngữ Đàm trước đó đã phát triển to hơn.

Ban ngày là hoa nhỏ yếu ớt, trời vừa tối, nó đã biến to như hoa hướng dương.

Thậm chí, mỗi một cánh hoa đều căng mọng, ẩm ướt, óng ánh sáng long lanh, vô cùng tươi tắn. Phương Tri Hành vừa ngạc nhiên vừa cảm thấy kỳ lạ, trong mắt tràn đầy sự chờ mong lớn lao.

Cậu cứ chờ cứ đợi...

Một đêm trôi qual

Đáng tiếc, hoa Diệu Ngữ Đàm không nở rộ.

Phương Tri Hành cũng không vội, theo quan sát của cậu, trong mấy đóa hoa Diệu Ngữ Đàm này có ít nhất hai đóa trưởng thành, hẳn là sắp nở rộ rồi.

“Cùng lắm là đợi thêm mười ngày nửa tháng...”

Phương Tri Hành không bận tâm, cậu có nhiều thời gian mà.

Thế là!

Nhoáng cái đã 4 ngày trôi qual

Lại đến đêm, đóa hoa Diệu Ngữ Đàm lặng lẽ lớn lên, nhánh hoa chập chờn trong gió như thể sẽ nở rộ bất cứ lúc nào.

Phương Tri Hành khoanh chân ngồi lù lù, bất động. Đột nhiên, tâm thần cậu khẽ động, lại mở mắt nhìn, không khỏi mừng rỡ như điền.

Một trong những đóa hoa Diệu Ngữ Đàm lặng lẽ nở rộ.

“A, nở rồi!"

Phương Tri Hành nhếch miệng cười, thời gian không phụ kẻ có lòng, cuối cùng cũng đợi đến khi hoa nở. Buzz~

Đúng lúc này, mây đen dày đặc đột nhiên kéo đến rợp trời trên đỉnh đầu, hình thành nên một vòng xoáy. Phương Tri Hành bỗng ngẩng đầu, hai hàng mày nhíu chặt.

Chỉ thấy một vòng xoáy khổng lồ màu đen vắt ngang trên trời cao. Đùng đùng đùng!

Vòng xoáy đen khi thì bành trướng khi thì co vào giống như cái lỗ hậu môn đang ấp ủ gì đấy.

Mỗi lần nó khuếch trương rồi co lại đều kèm theo tiếng đánh trống liên tục vang lên thùng thùng.

Sau một khắc, một luồng khói đen thoát ra từ trong vòng xoáy, lao thẳng xuống.

Khói đen không nghiêng lệch, đúng lúc vọt về phía Phương Tri Hành. Không, chính xác mà nói khói đen đang bay thẳng về phía hoa Diệu Ngữ Đàm.

Phần phật~ Khói đen rơi xuống gần đó, một thân hình khôi ngô hiển lộ ra. Thân hình cao khoảng 3 mét.

Đầu bò, sừng bò, hình người, sau mông có một cái đuôi rắn.

Làn da màu xanh thẫm.

Con quái vật đầu bò này mặc chiếc áo da thú, tay cầm một chiếc rìu cán dài.

“Hà?”

Quái vật đầu bò nhanh chóng phát hiện ra Phương Tri Hành, dáng vẻ rất là kinh ngạc, lên tiếng như thể nói cho bản thân nghe: “Kỳ lạ, ở cái nơi không có cả cứt chim mà cũng có người canh giữ à?”

Phương Tri Hành nghe rất rõ ràng, hỏi: “Ngươi là ai?”

Quái vật đầu bò vô cùng kinh ngạc, nói: “Ngươi có thể nghe hiểu tiếng của ta ư?”

Phương Tri Hành gật đầu.

Quái vật đầu bò tặc lưỡi, chỉ vào đầu và nói: “Ó, xem ra ngươi cũng là một sinh mạng siêu cấp. Hừm, nếu nói chúng ta đang giao tiếp bằng ngôn ngữ, chi bằng nói chúng ta có thể đọc hiểu tư tưởng lẫn nhau.” Phương Tri Hành hỏi: “Ngươi đến từ đầu?”

Quái vật đầu bò trả lời: “Thế giới tầng thứ 3, còn ngươi?”

Phương Tri Hành tỏ vẻ khó hiểu, nói: “Tầng thứ 3 gì cơ?”

Quái vật đầu bò nghe vậy, xì một tiếng, bật cười lạnh và nói: “Hóa ra ngươi đến từ thế giới tầng dưới.” Giọng điệu của nó thay đổi hoàn toàn, vừa rồi còn lộ vẻ mới lạ, giờ lại biến thành xem thường và miệt thị. Phương Tri Hành điềm đạm nói: “Có thể giải thích một chút không?” Quái vật đầu bò trầm mặc rồi chậm rãi nói: “Ngươi biết vòng tuổi không? Trong mỗi một cái cây đầu có từng vòng tuổi.”

Phương Tri Hành gật đầu nói: “Ý của ngươi là thế giới cũng giống như vòng tuổi, được chia làm từng tầng.” “Chứ còn gì nữa?”

Quái vật đầu bò châm chọc: “Ta và ngươi đều sống trong một thế giới, có điều, tầng cấp của chúng ta khác nhau, ta đến từ tầng thứ 3, còn ngươi nhất định là dưới 3 tầng.” Phương Tri Hành hơi mặc, hỏi: “Vậy thế giới này là tầng thứ mấy?”

Quái vật đầu bò liền nói: “Tầng thứ 10 đấy, ta bỏ ra rất nhiều công sức mới xông phá được màn chắn không gian và tới nơi đây.”

Phương Tri Hành hiểu ra, hít thật sâu, nói: “Mục đích ngươi đến đây là gì?
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0