Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 984 - Chương 985: Xuất Kích

Chương 985: Xuất kích Chương 985: Xuất kíchChương 985: Xuất kích

Âm ầm!

Quan tài vỡ nát, nổ tung!

Tân nương tử nằm bên trong quan tài lập tức bị trọng thương, bị trấn áp tại chỗ.

Thời gian cứ như dầy thun bị kéo đến cực hạn, đàn hồi mãnh liệt! Soạt!

Phương Tri Hành quay về “hiện tại”, dấu bàn tay của cậu vẫn ở trên ngực của tân nương tử.

Hai tròng mắt của tân nương tử trừng lớn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Cô ta nghĩ mãi không ra, vô cùng hoang mang!

Phương Tri Hành đột nhiên cách không xuất hiện trước mặt của cô ta, cho cô ta một chưởng, ngực đều bị đánh xẹp!

Nhưng tại sao cô ta lại cảm giác cứ như đã trúng chưởng này rất lâu, có vào ngày hôm qua, đau đến ngày hôm nay.

“ỌCc!”

Tân nương tử ngửa đầu, phun ra một ngụm máu tươi!

Thân thể xinh đẹp của cô ta chia năm xẻ bảy, tan vỡ, rơi xuống đất như diều bị đứt dây.

Vạn Thi Âm Hỏa tan theo, không còn uy lực.

Tất cả giống như phù dung sớm nở tối tàn!

BichI Tân nương tử đáp xuống đống bụi, tạo ra một cái hố to.

Tế Cẩu chạy qua nhìn, ghê tởm muốn chết.

Nó chỉ thấy trong hố có một bộ xương trắng, máu thịt hư thối, thối hoắc.

Không bao lâu sau, mây đen trên bầu trời tản đi.

Ánh mặt trời lần nữa chiếu vào khe sâu, mờ mịt bốc lên, ánh sáng ngũ sắc, xa hoa đẹp đẽ.

Phương Tri Hành đáp xuống, sắc mặt không buồn không vui.

Cậu biết Âm Thi lão nhân vẫn chưa chết. Người bất tử chính là khó giết như Vậy...

Trong lòng Tế Cẩu khó chịu, đề nghị: “Lão thất phu Âm Thi dám đến trêu chọc chúng ta, chi bằng chúng ta giết đến hang ổ của ông ta, diệt luôn cả hang ổ của ông ta.” Phương Tri Hành cũng muốn lắm chứ nhưng lại lắc đầu nói: “Thỏ khôn có ba hang, ai biết lão thất phu Âm Thi tổng cộng ẩn giấu bao nhiêu thi thể và giấu ở đâu, chúng ta cứ như vậy giết vào căn bản giết không hết.”

Tế Cẩu nghĩ lại thấy cũng đúng, không nhịn được mỉa mai nói: “Người bất tử ghê tởm vãi nồi.” Phương Tri Hành trợn mắt trắng, bày ra Đại Ủy Thiên Long Pháp Tướng, xách gáy Tế Cẩu. “Mày gấp cái gì, tao cũng đâu nói mày!”

Lông tơ Tế Cầu dựng thẳng liền nói: “Thật ra mày cũng có thể chơi như vậy, khắp nơi trên thế giới giấu một ít máu, cho dù bị người ta giết, cũng có thể Tích Huyết Trọng Sinh đúng phải?”

Phương Tri Hành thu hồi tay, đáp: “Không phải tao chưa nghĩ tới cách này nhưng không thích hợp với tao lắm.”

Tế Cẩu nghi hoặc nói: “Sao không thích hợp?”

Phương Tri Hành trả lời: “Ví dụ hiện tại tao lấy ra một giọt máu gửi ở nơi nào đó, như vậy sau một khoảng thời gian, lúc tao sống lại, tu vi của ta vẫn là lúc hiện tại.” Tế Cẩu vừa nghe đã hiểu.

Đừng quên Phương Tri Hành là một tên bật hack, tu vi của cậu sẽ tăng lên, mạnh lên trong khoảng thời gian ngắn!

Ngay sau đó vĩnh viễn lợi hại hơn một khắc trước!

Cái này dẫn đến máu của cậu của “Hiện tại” vĩnh viễn yếu hơn máu của “Tương lai”.

Cậu của tương lai sống lại đến bây giờ, chỉ có thể đạt được tu vi của hiện tại, phát triển và cường hóa trong thời gian này, toàn bộ sẽ bị xoá đi, che phủ.

Quá thiệt thòi!

Nhưng Âm Thi lão nhân thì khác, ông ta có thể phải khổ tu hơn mười năm thậm chí trên trăm năm mới có thể tiến bộ một chút xíu.

Thi thể mà ông ta chứa, tương lai tức là hiện tại, không lời cũng không lỗ, có thể chơi như vậy.

Phương Tri Hành cẩn thận phân tích: “Phương pháp này dùng để làm thủ đoạn giữ mạng cuối cùng còn được. Nhưng tao bình thường cẩn thận như bước đi trên miếng băng mỏng, trước giờ không đánh trận khi chưa nắm chắc, gần như không dùng đến phương pháp giữ mạng này.”

Tế Cẩu hiểu được, đánh không lại thì bỏ chạy, đánh thắng thì giết, đây là phong cách cơ bản của Phương Tri Hành.

Sau đó, Phương Tri Hành không hà vô nghĩa, nhanh chóng quét tước chiến trường.

Cậu rất nhanh tìm được xá lợi tử mà Ẩm Thi lão nhân mang đến.

Đây là xá lợi tử của Không Tịch đại sư, tổng cộng có 21 khối.

“Nếu khối xá lợi tử này có thể tìm được tao, vậy thì...”

Tâm thần Phương Tri Hành vừa động, bày ra Đại Uy Thiên Long Pháp Tướng, kim quang toàn thần bắn ra.

Chỉ một thoáng, xá lợi tử đó hơi rung động.

Tay Phương Tri Hành cầm xá lợi tử, thần hồn cảm ứng đột nhiên phóng ra.

Nhất thời, một cảm giác kỳ diệu thong thả sinh ra. Ngoài phạm vi của thần hồn cảm ứng, vốn nên là một mảnh tối đen hỗn độn, cái gì cũng không cảm giác được.

Nhưng lúc này lại có mấy đốm sáng mơ hồ, đang lóe ra, lấp loé không chừng.

Mấy đốm sáng mơ hồ đó có lẽ cách rất xa.

Cụ thể xa bao nhiêu thì không thể xác định.

Chỉ có thể nhìn một phương hướng đại khái.

“Đốm sáng càng rõ, có lẽ cách ta càng gần....”

Phương Tri Hành tập trung vào đốm sáng mạnh nhất, ôm Tế Cẩu lập tức bay qua.

Càn Châu - quận Ngu Lâm

Trên con phố dài tập trung đầu người.

Mọi người đang nhìn chằm chằm một thanh niên áo xám quỳ gối ngoài cửa lớn lão trạch của “Ngu phủ”.

Hắn đã quỳ bảy ngày bảy đêm rồi, một giọt nước cũng chưa uống một hạt gạo cũng chưa ăn.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0