Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 987 - Chương 988: Giết Gà

Chương 988: Giết gà Chương 988: Giết gàChương 988: Giết gà

Gần như đồng thời Tế Cẩu vung móng vuốt, phóng ra một mảnh trảo ảnh dày đặc.

Lả tả ~

Trảo ảnh vô số giống như một trận mưa gió máu tanh, vô tình mà tàn nhân dừng trên người Đoàn Thư Bình.

“A a al”

Cả người Đoàn Thư Bình liên tục chấn động, gào thét thảm thiết, máu tươi bắn tung toé.

Một lúc sau, Đoàn Thư Bình ngã trên mặt đất, mình đầy thương tích, trên người tất cả đều là trảo thương, sâu có thể thấy được xương, máu tuôn như suối.

“Gì vậy trời, chẳng qua chỉ có vậy!” Tế Cầu đắc ý cười. Nhưng ngay sau đó, Đoàn Thư Bình miễn cưỡng chống thân thể ngồi dậy, hiển lộ ra “Ái Huệ Liên Sư Pháp Tướng”, trong miệng lầm bẩm. “Lòng có tình yêu to lớn, ý nghĩ hiểu rốt”

“Trí tuệ khôn cùng, hoa sen hoá sinhl”

“Om a om mani padme huml”

Theo hắn từ từ ngâm xướng, ngồi xuống đài sen chậm rãi dâng lên, ánh sáng đại thịnh, đóa hoa khép lại bao trùm hắn.

Tế Cẩu hơi híp mắt, không rõ chuyện gì.

Rất nhanh, hoa sen nở rộ ra. Đoàn Thư Bình một lần nữa hiển lộ ra, thương thế trên người dĩ nhiên khép lại như lúc ban đầu, vô cùng kỳ diệu.

“Đậu mét!”

Tế Cẩu nhe răng nhếch miệng, thẹn quá thành giận.

Nếu hôm nay nó không bắt được thằng nhãi Đoàn Thư Bình này, phỏng chừng cũng bị Phương Tri Hành xem thường cả đời.

“Cầu gia kêu ngươi canh ba chết, diêm vương không dám lưu ngươi đến giờ tý!”

Tế Cẩu giận tím mặt, bóng dáng của nó bắt đầu phồng lên, chợt hiện ra ba bóng đen.

Đoàn Thư Bình nhìn chằm chằm, ngạc nhiên biến sắc.

Ba Tế Cẩu giống nhau như đúc bao vây hắn, đồng thời khởi xướng công kích.

Trong lúc nhất thời trảo ảnh tung bay, không chỗ nào có thể trốn!

Hai phía Đoàn Thư Bình đầu là địch, chật vật không chịu nổi.

XÌ xÌ ~

Bỗng nhiên, một cánh tay máu chảy đầm đìa rời khỏi thể bay ra.

Tế Cẩu cắn xé cánh tay tiếp theo, cực kỳ tàn bạo, nhìn thấy ghê người! “AI” Đoàn Thư Bình lại một lần kêu thảm thiết, theo đó ruột gan rối bời. Chưa giãy giụa mấy cái lại bị Tế Cẩu cắn đứt chân trái... Sóng xung kích chiến đấu kịch liệt quét ngang bốn phương tám hướng, đất rung núi chuyển, đường xá vỡ vụn, tường sập nhà đổ.

Đám người vây xem đã sớm bị dọa chạy hết!

Răng nanh của Tế Cẩu hoàn toàn lộ ra, cắn cổ Đoàn Thư Bình ngậm tới trước mặt Phương Tri Hành, móng vuốt ấn đầu của hắn.

“Phương Tri Hành, bắt lại rồi!”

Tế Cẩu hừ hừ, đắc ý nói: “Muốn chết muốn sống, mặc cho mày xử lý.” Phương Tri Hành không thèm nhìn Đoàn Thư Bình thêm cái nào.

Tên này khá thông minh, đáng tiếc không nhiều lắm, chỉ có thể nói thông minh bị thông minh hại.

Hắn cho rằng bản thân có thể bắt được Phương Tri Hành, ở trước mặt Ngu gia lộ mặt.

Nào ngờ....

Hắn còn không đánh lại cả chó! Mất mặt xấu hổi

Đây là kết quả mà Đoàn Thư Bình làm sao cũng chưa nghĩ đến! Phương Tri Hành quay đầu lại, thản nhiên liếc nhìn Ngu Tân Toàn hỏi: “Hắn xem như người của Ngu gia ngươi không?”

Mặt Ngu Tẫn Toàn không chút biểu cảm, quả quyết nói: “Không phải.” Phương Tri Hành tùy tay đập xuống. Đùng ~

Đầu Đoàn Thư Bình nổ tung, óc vỡ toang, chết tại chỗ.

Thấy cảnh tượng này, đám người của Ngu gia đều hít ngược một luồng khí lạnh, ai nấy giống như rơi vào vực sâu, biểu cảm vô cùng nghiêm trọng.

Thực lực của Đoàn Thư Bình không tệ, thiên phú lại cực cao, chẳng những chùa Vạn Pháp vô cùng coi trọng hắn, ngay cả “Đề Đăng Phật Đình” sau lưng chùa Vạn Pháp cũng rất xem trọng hắn.

Vì thế, Ngu gia vì để không đắc tội Phật môn, quả quyết từ chối Đoàn Thư Bình cầu thân.

Nếu như không, hiện tại Đoàn Thư Bình đã sớm là cô gia của Ngu gia. Thiên kiêu nhân tài kiệt xuất như thế, Phương Tri Hành nói giết liần giết, không chút cố ky.

Ngu Tẵn Toàn thở dài: “Ngu gia có thể có hôm nay không thể thiếu công của Phật môn. Hôm nay nếu đạo hữu đã tự mình đến cửa, vậy lão phu không ra tay cũng phải ra tay.”

Nhưng ông ta chợt chuyển chủ đề, lại nói: “Họa không liên lụy người nhà, nếu lão phu chiến bại, hy vọng đạo hữu có thể buông tha người nhà của ta, đừng tổn thương người vô tội.”

Không đợi Phương Tri Hành đồng ý, ông ta nhìn tộc nhân xung quanh nói: “Hiện tại các ngươi phải lập quyết lời thề tâm ma, nấu lão phu chất trận, các ngươi không được trả thù, bằng không Ngu gia ta toàn tộc diệt sạch, trọn đời không được siêu sinh.”

Đám tộc nhân đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt rối rắm.

“Mau thề!”

Ngu Tẫn Toàn gầm lên.

Lúc này đám tộc nhân mới thề, biểu cảm của rất nhiều người tràn ngập không cam lòng thậm chí oán độc. Ngu Tẫn Toàn vươn tay làm ra một tư thế mời, nghiêm mặt nói: “Trong Ngu phủ ta có một Cấm Khu cấp 5, chúng ta tới đó đơn đấu.”

Phương Tri Hành ha hả cười nói: “Ngoài quận thành cũng có một Cấm Khu cấp 5, chúng ta đi qua đó đi." Ngu Tẫn Toàn hơi im lặng, gật đầu nói: “Được!”

Thân hình hai người nhoáng lên, đồng thời biến mất tại chỗ.

Không bao lâu!

Cấm Khu cấp 5 vùng ngoại ô!

Hai bóng dáng chợt lóe, xuất hiện trong một khu rừng nguyên sinh.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0