Chỉ nghe một tiếng nổ lớn “phanh” và một nguồn khí bộc phát giữa hai người máy.
Hạch Tâm Năng Lượng bị móng vuốt nghiền nát trong tưởng tượng của hắn không xuất hiện, ngược lại móng vuốt đang bị ngăn chặn và bao trùm bởi một lá chắn như gỗ, va chạm bùng nổ vô cùng mãnh liệt.
- Cái gì?
Vẻ mặt Hầu Tuấn biến sắc, chỉ cảm giác một lực phản chấn thông qua móng vuốt sắc bén của Chiến Binh Sói truyền đến trên cánh tay, hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hất bay ra ngoài.
- Kỳ quái, vừa rồi có thứ gì va chạm phải sao?
Lâm Dạ phía sau lá chắn lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
Vốn tưởng rằng đối mặt với sự tấn công của người máy lực lưỡng này, hắn ít nhất sẽ bị bức lui vài bước nhưng lại không ngờ Kẻ Sa Ngã này nặng nề vượt xa tưởng tượng của hắn, như vậy va chạm mãnh liệt thế nhưng chỉ giảm xuống 2 điểm độ bền.
Nếu đổi lại là loại người máy khác chỉ sợ ít nhất phải rớt hơn 5 điểm, quả nhiên không hổ là loại người máy phòng ngự.
Không chút chần chừ, hắn lập tức khởi động động cơ đẩy phía sau vọt về phía Chiến Binh Sói bị đẩy lùi, định thừa thắng xông lên.
Nhưng mà điều khiến hắn không ngờ tới chính là.
Thân máy nặng nề lại làm cho tính cơ động của Kẻ Sa Ngã giảm đi rất nhiều, cho dù dưới sự chống đỡ của sáu cánh đẩy cũng không đạt được tốc độ đối phương rơi xuống.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn người máy đối phương ầm ầm rơi xuống đất, bỏ lỡ cơ hội tấn công tốt nhất.
Hầu Tuấn ổn định thân người máy nhanh chóng lui về phía sau, hai mắt trợn tròn.
Một đòn toàn lực của hắn lại bị ngăn cản dễ dàng như vậy!
Khoảng cách gần như vậy, cho dù là người máy phòng ngự kiểu dáng bình thường khác thì cũng chưa chắc có thể ngăn cản được, nhưng tên này lại làm được, hơn nữa còn dứt khoát lưu loát như vậy.
Không phải nói người máy Kẻ Sa Ngã này rất khó điều khiển à?
Tại sao Kẻ Sa Ngã trước mắt này lại hoàn toàn không giống với ấn tượng của hắn?
- Nhất định là lừa gạt!
Vẻ mặt Hầu Tuấn trầm xuống, lần nữa điều khiển người máy lao ra ở xung quanh xung quanh Lâm Dạ, trước sau vẫn duy trì khoảng cách công kích hơn mười thước.
Hắn ta rất rõ.
Cho dù đối phương có thể điều khiển được Kẽ Sa Ngã thì vô số phi công đều không thay đổi được chỗ yếu thế của người máy phòng ngự.
Không sai.
Nói về tính cơ động thì người máy phòng ngự vẫn yếu hơn nhiều so với các loại khác.
Mà vừa đúng đây lại chính là chỗ cường thế của Chiến Binh Sói của hắn.
Chỉ cần không theo kịp tốc độ của ta, xem sao ta lại chậm rãi giày vò chết ngươi!
Hầu Tuấn nở nụ cười, dưới sự tăng tốc của động cơ đẩy, tốc độ của hắn lại nhanh hơn vài phần, giống như là một con ác lang vây quanh con mồi đang chạy trốn vậy.
Lâm Dạ không ngốc nên tự nhiên có thể nhìn ra được tính toán của hắn, cũng không lãng phí năng lượng đuổi theo nữa mà cầm kiếm thuẫn đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Chính là lúc này!
Rốt cục, Hầu Tuấn bắt lấy cơ hội lúc Lâm Dạ quay lưng lại, người máy đột nhiên mọc ra móng vuốt sắc bén tản ra ánh sáng lại rồi lại lần nữa hạ xuống tạo cảm giác như không khí xung quanh đều bị xé rách.
Nhưng lúc này, lá chắn của Kẻ Sa Ngã vẫn xuất hiện kịp thời.
Thật giống như dự đoán động tác của hắn, “đương” một tiếng, chính xác ngăn cản hắn tiến công và đem hắn lần thứ hai đẩy lui.
Tốc độ phản ứng thật nhanh!
Hầu Tuấn âm thầm kinh hãi, nhanh chóng kéo dài khoảng cách tiếp tục đi qua trái phải, lần lượt phát động tấn công mãnh liệt.
Nhưng càng công trong lòng hắn lại càng khiếp sợ.
Bởi vì hắn phát hiện, mặc kệ mình tấn công từ góc độ nào thì đối phương cũng có thể phản ứng trước tiên, sau đó điều chỉnh thân máy chính xác ngăn hắn lại, thật giống như lá chắn và chân sói hợp kim của hắn đang bị lắp nam châm.
Lúc mới bắt đầu tốt xấu gì cũng có chút sơ hở có thể tạo thành thương tổn.
Nhưng càng tấn công thì động tác của đối phương lại càng thành thạo, đến cuối cùng thậm chí ngay cả thương tổn cũng không cách nào tạo thành, tất cả đều bị lá chắn đẩy lệch ra ngoài.
Hơn nữa mỗi lần ngăn cản xong đều đứng tại chỗ, không có bất kỳ ý tứ phản kích nào.
Tên gia hỏa này.
Là đang lấy hắn ra để luyện tập!
Hầu Tuấn rốt cuộc cũng đoán được ý đồ của Lâm Dạ, lửa giận thiêu đốt nhấc lên một mảnh sóng to gió lớn trong lòng.
Nhưng vào lúc này, Kẻ Sa Ngã đứng yên bất động đột nhiên động đậy.
Lá chắn trong tay xoay tròn nửa vòng, ném hắn về phía tường rào thép, va chạm tạo thành một vết lõm thật lớn.
- 8
- 5
【Cảnh báo! Động cơ đẩy cánh phải bị hư hại nặng nề, không thể cung cấp năng lượng! 】
Báo động màu đỏ nổi bật trên giao diện điều khiển.
Nó vẫn chưa kết thúc.
Hầu Tuấn vừa muốn đứng dậy thì một cái chân sắt khổng lồ đã giẫm lên buồng lái của hắn, một lần nữa giẫm hắn trở lại mặt đất, bất kể hắn giãy giụa như thế nào cũng không thể tránh thoát khỏi trọng lượng khủng bố của Kẻ Sa Ngã.
Sau đó lá chắn rơi xuống đập mạnh vào thân người máy.
Mới chỉ có mấy hơi thở mà thân người máy Chiến Binh Sói đã bị đập đến vặn vẹo biến dạng, độ bền triệt để mất hết.
【Trận chiến kết thúc, trận chiến này mất 2 phút 07 giây. 】
【Người chiến thắng: Kẻ Sa Ngã】
Thua rồi.
Không ngờ hắn lại thua một Kẻ Sa Ngã.
Nghe được nhắc nhở quanh quẩn trong sân, Hầu Tuấn không thể tin được, ngơ ngác nằm trong buồng lái bị vỡ vụn thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.
Sau đó trong một trận quang mang bao vây bị trực tiếp truyền tống rời khỏi, cũng để cho cái gian phòng khiêu chiến này lần thứ hai trống rỗng.
- Được rồi, hắn đã cơ bản quen thuộc Tư Thế Phòng Ngự rồi.
Lâm Dạ ở lại trong sân nhẹ giọng lẩm bẩm, nhìn về phía hơn mười điểm độ bền đã giảm xuống trên giao diện điều khiển.
Tuy rằng vẫn không thể điều khiển thoải mái tự nhiên như trước, nhưng nếu chỉ ngăn cản tại chỗ thì bây giờ hắn đang đã có thể dựa vào cường hóa cảm giác làm được trình độ không sai biệt lắm so với Kỵ Sĩ Hắc Phong.
Về phần chuyển dịch chiến đấu và chuyển đổi tư thế thì chỉ có thể thông qua nhiều lần chiến đấu chậm rãi rèn luyện, mãi cho đến khi thân thể hắn hoàn toàn thích ứng với chiếc người máy mới này thôi.