Nghĩ tới đây, Lâm Dạ lập tức tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi ở trong quyết đấu trường.
- Nghe nói chưa? Vừa rồi Hứa Mậu của Chiến Hồn dong binh đoàn đang chuỗi 49 trận thắng liên tiếp lại bị một Kẻ Sa Ngã chấm dứt!
Trong đại sảnh, một phi công thấp giọng nói với đồng bạn bên cạnh.
- Kẻ Sa Ngã? Loại hình đến chó cũng không thèm đó à? Thật hay giả?
- Đương nhiên là thật, lúc ấy ta đang ở đấy.
- Ta cũng ở đấy, nhưng căn bản không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, toàn bộ đều bị khói bụi chặn lại khiến ta hoài nghi chuyện này không đơn giản như vậy.
- Vừa nhìn ta đã khẳng định có vấn đề, loại hình Kẻ Sa Ngã ngay cả điều khiển cũng có khó kia thì làm sao có thể đánh bại được được Hứa Mậu?
Trong thời gian ngắn ngủi vài phút mà tin tức Hứa Mậu bại trận đã nhanh chóng truyền ra trong đại sảnh, dẫn phát vô số phi công thảo luận.
Rất nhiều người không tin hắn thua Kẻ Sa Ngã.
Dù sao chuyện này thật sự quá kỳ quặc, cũng không ai thấy rõ Hứa Mậu là bại như thế nào.
Muốn hỏi bản thân hắn, lại phát hiện hắn đánh xong thì trực tiếp thoát ra căn bản không liên lạc được.
Mà Hầu Tuấn vừa mới truyền tống ra, đương nhiên cũng nghe thấy tin tức này.
- Kẻ Sa Ngã?
Hầu Tuấn đứng tại chỗ, vẻ mặt hoài nghi.
Kẻ Sa Ngã mà mình đụng phải sẽ không phải là cùng một người đánh bại Hứa Mậu chứ?
Đừng nói, thật đúng là có thể!
Bởi vì phóng mắt nhìn toàn bộ khu D căn bản là không có bao nhiêu người điều khiển người máy này, chứ đừng nói là xuất hiện trong cùng một khoảng thời gian, cũng làm cho hắn lâm vào trong chấn động thật sâu.
Là một phi công chính thức thường xuyên trà trộn vào không gian mô phỏng, hắn cực kỳ rõ ràng Hứa Mậu là người như thế nào, thực lực tuyệt đối mạnh hơn hắn rất nhiều.
Ngay cả người như vậy cũng bại bởi Kẻ Sa Ngã kia?
Lai lịch của tên gia hỏa đó là gì?
Hắn lặp tức mở giao diện khiêu chiến, cố gắng lục lọi phòng đối chiến vừa rồi muốn tiếp tục xem cuộc chiến.
Đúng lúc này, trong đại sảnh cũng có người chú ý tới cái tên căn phòng cực kỳ kiêu ngạo kia, đã truyền ra kinh hô một tiếng.
- Ta khinh, tên phòng này thật kiêu ngạo!
- Các ngươi mau xem phòng khiêu chiến này, cái tên cũng quá muốn ăn đòn!
- Vậy mà mắng tất cả mọi người là chó nhỏ, còn một người có thể đánh cũng không có? Ai đã cho hắn lá gan đó!
- Trong mắt hắn quả thực không xem ai ra gì mà!
- Đi, tiến vào phòng đối chiến của hắn đánh bại hắn đi!
Không thể không nói, cái tên mà Lâm Dạ đặt kia thật sự có hiệu quả hơn người, trào phúng trực tiếp kéo đầy.
Mọi người vốn còn đang thảo luận chuyện Hứa Mậu, nhất thời bị hấp dẫn tới đó cũng toàn bộ tức giận mắng liên tục, một tổ ong xông vào trong chiến trường Lâm Dạ, muốn xem rốt cuộc ai kiêu ngạo như vậy.
Mới chỉ trong chốc lát, trong chiến trường trống trải đã có thêm mấy trăm người hơn nữa còn không ngừng gia tăng.
- Rốt cục cũng tới sao?
Trong buồng lái, Lâm Dạ nhìn số người khiêu chiến và số người xem cuộc chiến đột nhiên tăng vọt, khóe miệng hơi nhếch lên.
Quả nhiên cho dù đi đâu thì biện pháp đơn giản nhất để kéo cừu hận chính là mắng tất cả mọi người rác rưởi.
Mặc dù thô bạo nhưng nó rất hiệu quả.
Chỉ hy vọng lần này có thể gặp được mấy đối thủ đàng hoàng, bằng không hắn sẽ bị tốn tiền oan rồi.
Đang nghĩ ngợi, đối diện lóe lên một chùm ánh sáng, người khiêu chiến thứ hai rốt cục xuất hiện trong sân, một Tứ Đại Hoàng Phong.
- Tiểu tử ngươi rất kiêu ngạo lại dám đặt tên phòng như vậy.
Người tới vừa đứng vững đã cực kỳ khó chịu nói.
Ngay cả khán giả vừa mới tiến vào cũng hùng hùng hổ hổ, dần dần làm cho xung quanh chiến trường trở nên náo nhiệt.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy người máy Lâm Dạ điều khiển, lại đồng loạt sửng sốt.
- Người máy này không phải là Kẻ Sa Ngã à?
- Hôm nay rốt cuộc là tình huống gì, sao lại xuất hiện nhiều Kẻ Sa Ngã như vậy?
- Không đúng, đây không phải là người vừa đánh bại Hứa Mậu sao?
- Hí nghe ngươi nói như vậy ta cũng nhớ tới, hình như ngoại hình quả thật không sai biệt lắm, không phải là cùng một người chứ?
Trong số những khán giả tràn vào này có không ít người đều là những người đã xem Lâm Dạ và Hứa Mậu chiến đấu, liếc mắt một cái đã nhận ra người máy của Lâm Dạ, nhất thời một đám kinh hãi.
Nhưng ngay lập tức, họ nhận thấy một điều quan trọng hơn.
Kẻ Sa Ngã của Lâm Dạ lại là dùng linh kiện của Dây Leo Bất Tử chế tạo!
- Thật sự là Dây Leo Bất Tử! Vật liệu hệ phòng ngự vô cùng hiếm có kia!
- Lại tài liệu đắt tiền như vậy cho Kẻ Sa Ngã?
- Chẳng lẽ hắn một chút cũng không cảm thấy đau lòng sao?
- Lãng phí, thật sự là quá lãng phí!
Bộ phận Dây Leo Bất Tử mà biết bao nhiêu phi công phòng ngự trung cấp trở xuống chỉ có thể gặp mà không thể cầu, không phải muốn mua là có thể mua được.
Hiện giờ nhìn thấy có người dùng nó cho Kẻ Sa Ngã, bọn họ nào còn có thể bình tĩnh, một đám ở trên khán đài nghị luận sôi nổi hô to phung phí của trời.
Chỉ có một người vẻ mặt không thay đổi, thậm chí còn có chút khiếp sợ.
Đó chính là Hầu Tuấn cùng đi theo.
Lúc trước khi chiến đấu với Lâm Dạ hắn không chú ý nhìn bộ phận của Kẻ Sa Ngã kia, hiện tại nghe những người khác nói, hắn nhất thời giật mình.
Ngay cả loại tài liệu Bất Tử Đằng này cũng có, tên kia rốt cuộc là lai lịch gì?
Tuy nhiên.
Mặc kệ hắn suy đoán như thế nào, mọi người nghị luận như thế nào, cuối cùng vẫn bị một mảnh tiếng mắng chửi mạnh mẽ đè xuống.
- Lên đi! Cho tên gia hỏa đó biết thế nào là lễ độ đi!
- Ngươi rốt cuộc có được hay không, không được thì đổi ta đi lên.
- Dám nói những lời to gan vậy, để cho ta dạy hắn làm người như thế nào!
Các phi công đang xếp hàng khiêu chiến ở phía sau tức giận mắng chửi liên tục, thúc giục Tứ Đại Hoàng Phong trên sân nhanh chóng động thủ.
Càng ngày càng có nhiều người tràn vào phòng chiến đấu, nhân số khiêu chiến cũng từ lúc bắt đầu tăng vọt đến mấy chục người, hận không thể đứng trên sân là mình.
Rõ ràng.
Lâm Dạ đã gây ra sự phẫn nộ với công chúng.