- Cũng được, chính là có hơi khó khống chế.
Vẻ mặt Lâm Dạ kinh ngạc:
- bây giờ Kẻ Sa Ngã đang nổi như vậy à?
Nghe nói đại lão kia đêm nay còn tiếp tục tạo phòng thách đấu trong không gian mô phỏng, nên rất nhiều người đều chờ đi khiêu chiến hắn hoặc là xem náo nhiệt.
Phi công này rõ ràng là rất quen thuộc, hộp thoại vừa mở ra đã không giấu được vẻ mặt sùng bái, nói:
- Ngươi không biết đại lão kia trâu bò cỡ nào đâu, không chỉ điều khiển Kẻ Sa Ngã được xưng là loại rác rưởi nhất đánh vào mặt một đống người, mà còn nói ác ý tất nói cả mọi người đều là rác rưởi, đến một người biết đánh cũng không có, khiến cho rất nhiều người muốn tìm lại chiến trường.
- Chậc chậc, ta đoán đêm nay sẽ có một vở kịch hay để xem rồi, phải đi chiếm chỗ trước mới được.
…
Lâm Dạ há miệng, vẻ mặt phong phú thế nào thì khỏi phải nói.
Ngay cả chính hắn cũng không ngờ rằng hiệu quả của những lời nói độc miên gj mình để lại tối hôm qua lại nổi bật như vậy, không ngờ còn có thể lên men đến mức này, xem ra thật sự đã khiến cho mọi người tức giận.
Nhưng mà như vậy cũng tốt.
Từ trước đến giờ, hắn cũng không phải là một người sợ phiền phức, nếu có càng nhiều cao thủ đến khiêu chiến thì hắn vui mừng còn không kịp, làm sao có thể từ chối chứ?
Xem ra hôm nay phải nhanh chóng giải quyết xong chuyện này mới được, để tránh quá muộn không trở về kịp.
Tán gẫu với đối phương vài câu, sau đó hắn lập tức đi theo dòng người trên quảng trường xuyên qua bậc thang đi vào trong đại sảnh viện nghiên cứu di truyền.
Là cơ quan nghiên cứu di truyền cao nhất của Liên Bang Tinh Hoàn, nơi này cơ bản mỗi ngày đều có rất nhiều công dân đến để tiến hành các loại nghiệp vụ liên quan đến gen.
Ví dụ, phát hiện kháng thuốc, định hình gen di truyền, phẫu thuật cắt bỏ biến đổi gen cho người trưởng thành, tất cả đều là những kỹ thuật tương đối phổ biến.
Thậm chí thỉnh thoảng còn có thể tung ra gen thứ hai chỉ với nửa giá, khi đó sẽ có rất nhiều người mua.
Không có cách nào.
Sự phát triển của khoa học công nghệ luôn luôn theo nhu cầu của người dân làm dẫn đến một số công nghệ kỳ lạ.
【Chào ngài, xin vui lòng xuất trình danh tính cá nhân của ngài. 】
Trong lúc Lâm Dạ đang cẩn thận quan sát các nơi trong đại sảnh lễ tân thì bổng có một robot thông minh chạy tới trước mặt hắn, trên màn hình của nó hiện ra một hình vẻ mặt cười màu xanh biếc.
- Vất vả rồi.
Đến thế giới này nhiều ngày như vậy, Lâm Dạ cũng dần dần quen với cuộc sống khoa học kỹ thuật này.
Hắn mỉm cười mở mắt tiến hành quét.
Nhưng hắn lại không ngờ, lúc này bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng cười nhạo.
- Quá buồn cười, còn nói vất vả với người máy không có cảm xúc này, có phải đầu óc có bệnh hay không?
- Chẳng lẽ hắn không biết chip máy thông minh chỉ là một chương trình ảo à?
- Nhỏ giọng một chút, nếu bị nghe thấy sẽ ảnh hưởng không tốt, ở bên ngoài đừng gây chuyện lung tung.
Mặc dù bọn họ đã tận lực hạ thấp giọng nói, nhưng với cảm giác tinh thần của Lâm Dạ thì hắn vẫn nghe được cực kỳ rõ ràng, lông mày hơi nhíu lại.
Nhưng mà lập tức, một tiếng nhắc nhở đã kéo hắn trở về.
【Quét võng mạc. 】
【Xác nhận danh tính cá nhân, cho phép vào. 】
【Cảm ơn sự hợp tác của ngài với dịch vụ này. 】
Màn hình của người máy nghênh đón lóe lên một chút, lại một lần nữa khôi phục lại khuôn mặt tươi cười ban đầu, cực kỳ khách khí cúi chào Lâm Dạ, sau đó xoay người tiếp tục nghênh đón những người khách khác.
Nó giống như vĩnh viễn không biết mệt mỏi.
Có rất nhiều người máy như vậy trong toàn bộ hội trường.
Cơ bản đều làm việc từ sáng đến tối không ngừng nghỉ, chỉ có lúc sạc mới có thể trở về trung tâm thông minh một thời gian, người nghèo thấy rơi lệ, nhà tư bản thấy loại này mừng như điên.
Có lẽ nó thật sự giống như những gì những người đó nói.
Ngoại trừ Lâm Dạ là “người ngoài” thì không ai quan tâm đến cảm xúc của nó.
Nghĩ tới đây, Lâm Dạ lắc đầu, cũng không để ý tới những người đó nữa mà đi đến khu vực xét nghiệm gen tự phục vụ, thành thật đứng xếp hàng.
Đó là một hàng thiết bị giống như kho đông lạnh, bề ngoài hình tròn, chỉ cần đứng vào tấm kính bên ngoài sẽ khép lại, bắt đầu tiến hành quét toàn diện cơ thể con người.
Vốn Lâm Dạ còn lo lắng thân phận người xuyên không của mình sẽ bị phát hiện, không dám dùng loại thiết bị này.
Nhưng thông qua thời gian này tham khảo, hắn phát hiện lo lắng của mình hoàn toàn là dư thừa.
Bởi vì người có tinh thần dị thường như hắn ở Liên Bang Tinh Hoàn cũng không hiếm thấy, thậm chí còn rất nhiều, chẳng qua là có phân biệt mạnh yếu mà thôi.
Loại tình huống này, sau khi xâm lược biến dị vẫn tồn tại đối với công dân Liên Bang, có thể nói là không thể bình thường hơn.
Thậm chí có người còn ảo tưởng chờ gen bọn họ thức tỉnh đến một ở một mức độ nhất định là có thể thức tỉnh ra siêu năng lực.
Đến lúc đó bay lên trời, độn xuống đất, một quyền đánh chết sinh vật biến dị, chân giẫm lên ngọn nguồn biến dị, chẳng phải là rất oai sao?
- Cũng không biết sau khi thức tỉnh gen đến 100% thì sẽ như thế nào.
Lâm Dạ vừa xếp hàng chờ vừa nghĩ.
Nghe nói hiện tại người có độ thức tỉnh gen cao nhất cũng chỉ khoảng 50% mà thôi, như vậy cũng đã có thể chính diện chống lại thiên tai cấp Vương, hắn thật sự thể tưởng tượng được sau khi thức tỉnh gen đạt tới 100% sẽ biến thành như thế nào.
Chẳng lẽ thật sự sẽ biến thành siêu nhân à?
Hoặc là có thể bay lên trời?
Có lẽ tất cả đều có thể.
Nhưng mà đối với hắn bây giờ mà nói thì vẫn có chút quá xa xôi, xa xôi đến mức hắn còn không thể xác định sau này mình có thể đạt tới hơn 50% không.
【Xin chào công dân thân mến, xin vui lòng vào kho xét nghiệm để quét gen di truyền. 】
Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi thì một tiếng nhắc nhở máy móc đột nhiên vang lên bên tai.
Bất tri bất giác, hắn đã đến vị trí đầu hàng, đến lượt hắn tiến hành xét nghiệm gen.
Tạm dừng một lát, Lâm Dạ lập tức đi vào đóng cửa khoang, tài khoản cá nhân bị trừ đi 300 đồng Liên Bang, bắt đầu căn cứ theo hướng dẫn tiến hành quét toàn thân.