Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 155 - Chương 155 - Hành Tinh Bị Nuốt Chủng (1)

Chương 155 - Hành Tinh Bị Nuốt Chủng (1)
Chương 155 - Hành Tinh Bị Nuốt Chủng (1)

- Ơ? Đây không phải là Lâm lão đệ à?

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc làm gián đoạn suy nghĩ của hắn.

Bên ngoài đại sảnh, một đội ngũ vũ trang hạng nặng vừa vặn đi ngang qua, người dẫn đầu vẻ mặt bất ngờ đi vào.

Lâm Dạ nghe tiếng quay đầu lại, phát hiện người tới chính là Dương Thiết Quân đã nhiều ngày không gặp.

- Dương đội trưởng? Sao ngươi lại ở đây?

- Lời này nên ta hỏi ngươi mới đúng, lần trước đại chiến trở về vẫn không liên lạc được với ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi đã chết rồi, hôm nay sao lại rảnh chạy tới nơi này?

Nói xong, ánh mắt Dương Thiết Quân rơi vào tay Lâm Dạ.

Khi nhìn thấy mấy chữ to “Chứng nhận phi công trung cấp” ở đầu biểu mẫu, hai mắt hắn đột nhiên trợn tròn.

- Cái gi? Không phải tiểu tử ngươi là tới để chứng thực phi công trung cấp chứ?

Lần này, Dương Thiết Quân thật sự bị kinh hãi.

Hắn nhớ rất rõ ràng là lúc trước lần đầu tiên gặp mặt Lâm Dạ chỉ mới thức tỉnh gen 12% mà thôi.

Hiện tại mới chưa tới một tháng lại có thể bước vào hàng ngũ phi công trung cấp?

- Vận khí tốt, gần đây vừa thức tỉnh.

Lâm Dạ mơ hồ nói, hắn hiển nhiên không thể nói toàn bộ chuyện này ra ngoài.

- Vậy vận khí này của ngươi cũng không khỏi quá tốt rồi.

Vẻ mặt Dương Thiết Quân không tin.

May mắn hắn cũng không hỏi quá nhiều mà là thuận theo đề tài này nói:

- Vừa nghe nói gần đây có không ít người bởi vì hấp thu năng lượng nổ tung kia mà độ thức tỉnh bỗng nhiên tăng lên, ngươi ngược lại tốt, thoáng cái lại tăng lên nhiều như vậy.

- Thế nào rồi? Ngươi có hứng thú với đội hậu cần của ta không? Ta sẽ xin cấp trên cho ngươi làm phó đội trưởng.

Nếu như nói, lúc trước hắn chỉ là bởi vì thưởng thức khả năng chiến đấu của Lâm Dạ nên muốn kéo hắn vào đội thì hiện tại là cực lực lôi kéo bằng mọi giá.

Bởi vì trong lòng Dương Thiết Quân biết rất rõ, mới tuổi này mã đã trở thành phi công trung cấp là khái niệm gì, cho dù đặt ở trong bốn đại học viện Người Máy thì cũng sẽ thuộc nhóm đứng đầu.

Khu hạ tầng của bọn họ không phải chưa từng có tài năng thiên tài như vậy, nhưng lại cực kỳ ít ỏi, cơ bản mỗi khi xuất hiện một người đều sẽ bị các tổ chức lớn mời chào, ra tay chậm thì có lẽ ngay cả canh cũng không còn.

Huống chi Lâm Dạ còn là phi công phòng ngự hiếm có nhất, cho nên hắn phải nhanh chóng xuống tay mới được.

Nhưng hắn không biết.

Lời nói nhìn như thuận miệng của hắn lại làm cho nhân viên trong đại sảnh chứng nhận và các phi công khác xôn xao một trận, ai nấy đều khiếp sợ.

Dương Thiết Quân là ai?

Đội trưởng tiểu đội chiến đấu hậu cần quân đoàn số 7.

Cho dù là ở trong toàn bộ khu D78 cũng là nhân vật có máu mặt.

Bao nhiêu người muốn kéo gần quan hệ với hắn cũng không có cơ hội, hiện tại hắn lại có thể tự mình đưa ra lời mời, hơn nữa còn trực tiếp đồng ý chức vị phó đội trưởng?

Chờ đã, chờ đã.

Cấp bậc đội trưởng của bộ đội người máy Liên Bang, không phải đều là phi công trung cấp mới có thể đảm nhiệm à?

Trong nháy mắt, mọi người phản ứng lại, hai mắt trợn lớn nhìn về phía Lâm Dạ.

Chẳng lẽ hắn đã trở thành phi công trung cấp rồi à?

Hắn còn trẻ như vậy!

- Phó đội trưởng sao…

Lâm Dạ nỉ non tự nói.

Nói thật, hắn thật đúng là có chút động lòng.

Dù sao cũng là công việc ổn định ở Liên Bang, tài nguyên thu được tuyệt đối là công dân bình thường như hắn không thể so sánh.

Hơn nữa quyền hạn tài nguyên cũng cao hơn, có thể mua được rất nhiều tài nguyên khan hiếm.

Khuyết điểm duy nhất chính là không có tự do, hết lần này tới lần khác đúng lúc hắn định đi dạo khu vực khác.

Vì vậy, hắn suy nghĩ nhiều lần vẫn mỉm cười với một lời xin lỗi.

- Được rồi, ta biết ngươi muốn nói cái gì.

Dương Thiết Quân liếc mắt là có thể nhìn được ý tứ trong đó, đưa tay ngăn lại.

- Xin lỗi lại một phen lãng phí ý tốt của Dương đội trưởng.

- Không cần để trong lòng, đây vốn là tự do cá nhân, nhưng ta vẫn là câu nói đó, nếu ngươi có nhu cầu thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào.

- Được.

Lâm Dạ gật đầu đáp.

- Đúng rồi, lát nữa ngươi định đi đâu?

Dương Thiết Quân chuyển đề tài:

- Gần đây trong thành không yên ổn, xuất hiện không ít tên quấy rối nên ngươi phải cẩn thận một chút.

- Ta chuẩn bị đi đến chỗ thang máy vũ trụ.

- Ngươi muốn đến trung tâm thành phố à? Vậy đúng lúc ta cũng chuẩn bị đi qua đó vận chuyển vật tư, nếu như ngươi không ngại thì cùng nhau đi, đi thông đạo chính thức sẽ nhanh hơn rất nhiều.

- Cũng được.

Nói xong, hai người lập tức cùng nhau rời khỏi đại sảnh chứng thực, chạy về hướng trung tâm thành phố.

Mãi cho đến khi toàn bộ đội ngũ biến mất không thấy gì nữa thì mọi người trong đại sảnh rốt cục mới lấy lại tinh thần, tụ tập lại với nhau nghị luận sôi nổi suy đoán thân phận của Lâm Dạ.

Mấy cô nương lễ tân càng xuân tâm nhộn nhạo, ngơ ngác nhìn phương hướng ngoài cửa lại hối hận không thôi, dù sao nam nhân ưu tú như vậy ở khu hạ tầng cũng không thấy nhiều.

Hơn nữa còn trẻ tuổi mà lại có năng lực như vậy.

20 phút sau.

Lâm Dạ rời khỏi đại sảnh chứng nhận, rất nhanh cùng đội ngũ do Dương Thiết Quân dẫn đầu đi tới gần thang máy vũ trụ.

Bởi vì nơi đó liên quan đến đường giao thông chính thức nên họ đi thẳng qua quảng trường và đi vào thang máy trong không gian từ dưới lòng đất.

Sau khi xuyên qua từng cánh cửa được bảo vệ nghiêm ngặt thì cũng tới trung tâm vận chuyển vật tư do Liên Bang mở ra dưới lòng đất.

Nhìn xa xa có thể nhìn thấy tất cả đều là để người máy chiến đấu và xe vận tải bọc thép.

Từng người máy qua lại trong đó, đang hét lên vận chuyển vật tư, náo nhiệt lạ thường.

Tất nhiên.

Bây giờ là một thời kỳ nhu cầu vật tư lớn hơn nhiều so với bình thường.

Cho nên những nhân viên này cũng không phải tất cả đều là nhân viên của lực lượng hậu cần, mà là hợp tác với rất nhiều công ty vận chuyển, thông qua phương thức đấu thầu cạnh tranh để có được cơ hội vận chuyển lần này.

- Nhìn kìa! Là Dương đội trưởng.

Bình Luận (0)
Comment