Dương Thiết Quân dẫn theo tiểu đội chiến đấu vừa xuất hiện, người phụ trách các công ty vận chuyển lớn ở đây nhất thời rùng mình, nhao nhao dừng động tác từ khắp nơi đến nghênh đón.
Đối với bọn họ thì công việc vận chuyển cho bộ đội người máy là chuyện làm ăn lớn hiếm có, bọn họ vất vả lắm mới tranh giành được, đương nhiên không dám có nửa phần qua loa.
Ngay cả vợ chồng lão Giang đang phân phó người dưới lắp đặt bộ phận người máy, cũng vội vàng dặn dò vài tiếng rồi chạy tới.
Nhưng vừa mới tới gần, bên cạnh Dương Thiết Quân bỗng nhiên truyền đến một giọng nói tràn ngập kinh ngạc.
- Chú Giang, sao các người cũng ở đây?
- Hả?
Tất cả mọi người sửng sốt.
Vợ chồng lão Giang cũng tỏ ra nghi hoặc.
Sau đó trong ánh mắt ngạc nhiên của bọn họ, buồng lái của Kẻ Sa Ngã chậm rãi mở ra, bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt bọn họ.
- Lâm Dạ! Có phải là ngươi không?
Tròng mắt lão Giang trợn tròn nhìn bóng dáng trong buồng lái.
Đây không phải chính là tiểu tử trẻ tuổi lúc trước hắn gặp ở nhà Quan đại ca à.
Chờ đã, chờ đã.
Làm sao hắn có thể đi cùng với Dương đội trưởng?
Không đợi hắn phản ứng, Dương Thiết Quân ở bên cạnh cũng đã quay đầu hỏi:
- Các người quen biết sao?
- Ừm, xem như là trưởng bối của ta đi, lúc trước còn cùng nhau uống rượu.
Lâm Dạ gật đầu nói.
Dương Thiết Quân nghe vậy quay đầu lại nhìn thoáng qua vợ chồng lão Giang, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên một tia ý cười.
- Không ngờ lại chúng ta còn rất có duyên phận, ngươi nói ra sớm chút thì ta cũng không cần đấu thầu, trực tiếp lựa chọn bọn họ luôn rồi.
Hí!
Không đấu thầu, trực tiếp tuyển dụng?
Nghe hắn nói xong, người đứng đầu các công ty vận chuyển khác đều rất ngạc nhiên.
Phải biết rằng bọn họ vì danh ngạch này mà phải mất rất nhiều sức mới tranh giành đươc từ trong một đám đối thủ cạnh, lại còn là một câu thuận miệng.
Chứ đừng nói vợ chồng lão Giang, lúc này đã sớm đứng chôn chân tại chỗ vừa kích động vừa không thể tin được.
Tên nhóc trước mắt này.
Thật sự là tên nhóc trước đây uống rượu nói chuyện với bọn họ à?
Làm sao hắn có thể quen biết Dương đội trưởng được?
Các loại nghi vấn dâng lên ở trong lòng hai người, những người khác thì lộ ra ánh mắt vô cùng hâm mộ.
Có những lời này của Dương đội trưởng, sợ là sau này bọn họ sẽ lên như diều gặp gió.
- Được rồi, nếu là người quen vậy các người trước cứ nói chuyện trước đi, ta đi xử lý một số chuyện, chờ đến khi ngươi muốn đi thang máy vũ trụ thì tới tìm ta.
Dương Thiết Quân không nói thêm gì nữa, dặn dò một tiếng rồi dẫn đầu đội ngũ rời khỏi.
Lâm Dạ thì điều khiển Kẻ Sa Ngã đi tới trước mặt vợ chồng lão Giang ôn chuyện đơn giản với bọn họ một hồi, rồi nói rõ tình hình cuối cùng mới để cho hai người hoàn hồn lại.
Nhìn ánh mắt của lão đã không giống như nhìn vãn bối, lại tràn ngập xúc động cùng với hổ thẹn.
Đặc biệt là lão Giang.
Lúc trước hắn còn nói muốn sắp xếp một công việc tốt cho Lâm Dạ.
Hiện tại xem ra căn bản đều là lão tự mình tài lanh mà thôi.
Người ta làm gì mà cần lão sắp xếp, nhìn thái độ vừa rồi của Dương đội trưởng sợ là chỉ cần nói một câu là có thể trực tiếp tiến vào bộ đội hậu cần rồi? Quan đại ca này cũng thật là.
Tiểu tử nhà người ta rõ ràng có bản lĩnh như vậy thế nhưng không nói cho lão biết, hại lão làm một kẻ ngốc, hôm nào đó phải xách một bình rượu ngon đi qua, không chuốc say lão không được.
- Đúng rồi, gần đây tình hình của nha đầu kia như thế nào?
Nói xong chuyện bên này, Lâm Dạ lập tức chuyển sang bên kia.
- Ý ngươi là Phi Yến à?
Biểu cô nghe vậy bỗng nhiên trở nên ưu sầu:
- Gần đây con bé vẫn luôn nhốt mình trong phòng không chịu đi ra, có lẽ chuyện này đả kích rất lớn đối với nó.
- Như vậy à?
Lâm Dạ thấp giọng nỉ non.
Thống khổ mất đi người thân hắn cũng từng trải qua, đương nhiên biết loại cảm nhận này.
Có lẽ sau khi trải qua chuyện này, cô ấy sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.
Đây chính là nỗi bi ai lớn nhất khi sinh ra ở thế giới này.
Biến dị xâm lấn, mỗi thời mỗi khắc đều có người sẽ trải qua sinh tử ly biệt, không ai biết khi nào mình sẽ chết.
- Yên tâm đi, nha đầu Phi Yến kia rất kiên cường, qua một thời gian sẽ tốt thôi.
Lão Giang ở bên cạnh thấp giọng nói.
- Ừm, vậy thì vất vả cho hai người rồi, ta còn có việc sau này có cơ hội sẽ nói chuyện.
- Được, ngày nào đó rảnh rỗi ta lại đến chỗ Quan đại ca làm khách.
Sau khi nói lời tạm biệt với nhau, Lâm Dạ điều khiển Kẻ Sa Ngã rời khỏi.
Sau đó dưới sự sắp xếp của Dương Thiết Quân thành công cùng lực lượng hậu cần tiến vào trong thông đạo chuyên dụng của thang máy vũ trụ, cũng tiến hành các loại thiết bị phòng hộ và điều chỉnh trọng lực.
Về phần người máy sinh học thì đương nhiên là thông qua kỹ thuật chuyển hạt tạm thời cất giữ nó trong xưởng máy móc Liên Bang.
Đợi đến khi tất cả đã sẵn sàng, bên ngoài rốt cục truyền đến một tiếng phát thanh dễ nghe.
【Tất cả các hành khách xin lưu ý, thang máy không gian K105 sắp khởi hành, điểm đến thượng tầng khu vực D78, xin vui lòng thực hiện các biện pháp bảo vệ, nếu thắc mắc xin vui lòng liên hệ với nhân viên kịp thời, chúc ngài có một chuyến đi vui vẻ.】
Phát thanh xong một phút sau chỉ nghe một tiếng nổ lớn ầm ầm, một cảm giác đẩy sau lưng mãnh liệt xuất hiện làm cho thân thể Lâm Dạ nằm bên trong buồng trọng lực cũng không nhịn được ngửa ra sau.
【Đếm ngược: 321 khởi động! 】
Kèm theo một loạt âm thanh máy móc, thang máy đột nhiên bay lên không trung, nhanh chóng bay lên theo cột sắt thép chống đỡ căn cứ Tinh Vòng Liên Bang.
Cảm nhận được sự áp bức xung quanh ngày càng mãnh liệt, trong lòng Lâm Dạ vừa khẩn trương vừa kích động, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn đi thang máy vũ trụ.
Ánh mắt xuyên qua cánh cửa thủy tinh trong suốt nhìn ra bên ngoài, xung quanh đã biến thành bầu trời rộng lớn, hơn nữa độ cao đang nhanh chóng tăng lên.
【Sắp thoát khỏi tầng đối lưu và khởi động thiết bị cung cấp oxy. 】
【Tốc độ đạt đến cao nhất, điều chỉnh thiết bị trọng lực. 】