Cuối cùng sau khi điểm sinh mệnh giảm xuống một phần năm, U Linh Cá Voi đột nhiên quay người xoay tròn, hai bên chân trước hóa thành một đao thủy đao khổng lồ mang theo khí thế không gì sánh kịp xẹt qua mặt đất.
Nó đi tới đâu thì tất cả người máy trong sân đều bị đánh bay ra ngoài, gần như đem toàn bộ mặt đất chia ra làm hai.
Mà vị trí của Lâm Dạ vừa vặn ở trên con đường phía trước.
Căn bản không kịp tránh đi, chỉ đành chuyển đổi Tư Thế Phòng Ngự phát động kỹ năng chiến đấu phòng ngự, giơ lá chắn chắn trước người.
Bụp!
Một tiếng nổ lớn.
Sức mạnh khủng bố va vào lá chắn, thoáng cái đã đánh văng Kẻ Sa Ngã bay ngược về phía sau hơn mười thước mới ầm ầm rơi xuống đất, lướt qua mặt đất cách đó vài thước.
Cúi đầu nhìn người máy mất một phần ba độ bền, cánh tay người máy cầm lá chắn cũng có chút vặn vẹo biến hình.
Có điều cũng bởi vì lần va chạm này mà chân trước của U Linh Cá Voi cũng bị đánh lui, thế tiến công mạnh mẽ trong nháy mắt dừng lại, một lần nữa xoay người trở về.
- Vậy mà có thể ngăn trở từ chính diện sao?
- Hình như là Kẻ Sa Ngã kia.
Trong phòng nghỉ, ánh mắt của đại biểu tổ chức cuộc thi sáng ngời kèm theo chút kinh ngạc.
Hiển nhiên không ngờ Lâm Dạ lại có thể phản ứng kịp trong thời gian ngắn như vậy, còn ngăn trở công kích chính diện của U Linh Cá Voi.
Phải biết rằng dưới tình huống đó, phi công phòng ngự bình thường cũng không có can đảm chính diện phòng ngự.
Người làm như vậy hoặc ngu ngốc hoặc cực kỳ tự tin vào thực lực của mình.
Lâm Dạ rõ ràng thuộc về người thứ hai, cũng khiến cho bọn hắn đánh giá Lâm Dạ cao hơn vài phần.
Càng đừng nói đến các cơ sư khác trên sân, tất cả đều khiếp sợ nhìn về phía Kẻ Sa Ngã có ngoại hình kỳ lạ kia.
- Tên kia là ai?
- Vậy mà có thể ngăn trở công kích của U Linh Cá Voi!
- Thân thể của hắn chẳng phải sẽ không chịu nổi sao?
Người Máy Sinh Vật là thông qua kết nối thần kinh của cơ sư tiến hành điều khiển, thân người máy bị trùng kích thì cơ sư đồng dạng sẽ thừa nhận một bộ phận, cũng không phải ai cũng có thể tùy tiện miễn cưỡng chống lại.
Quan trọng nhất là, hắn vẫn còn ở trong đội ngũ mạo hiểm, làm cho bọn hắn đột nhiên nghĩ đến một người, tên chiếm lĩnh vị trí đầu bảng kia không phải chính là trước mắt Kẻ Sa Ngã chứ?
Ngay cả trong đội ngũ Thẩm Ngưng Ngọc học viện khu D cũng nhìn qua, trong mắt tràn đầy do dự.
Bởi vì cô nhớ rõ lúc trước khi chia tay, Lâm Dạ điều khiển vẫn là Kỵ Sĩ Hắc Phong, cho nên cô cũng không dám xác nhận.
Nhưng một loạt động tác chiến đấu vừa rồi quả thật rất giống Lâm Dạ.
Chẳng lẽ là thay đổi người máy?
Tuy nhiên, căn bản không cho bọn hắn cơ hội suy nghĩ nhiều, trên bầu trời lại lập tức truyền đến tiếng kêu của U Linh Cá Voi.
Lần này, tiếng kêu cùng vừa rồi không giống nhau, còn mang theo một luồng sóng âm mãnh liệt.
Dưới sự chấn động kịch liệt của sóng âm, hơi nước xung quanh ngưng tụ thành từng đạo mũi tên nước khổng lồ, chi chít trải rộng trên bầu trời rồi vờn quanh xung quanh thân thể nó.
- Không ổn! Là công kích diện rộng bừa bãi, mọi người cẩn thận!
Cùng với kinh hô một tiếng, mũi tên nước trên bầu trời liền ở trong một mảnh tiếng phá không dày đặc hướng bốn phương tám hướng bắn tới.
Mấy chiếc người máy cách gần phản ứng không kịp, trực tiếp bị xuyên qua thân người máy, thành phế liệu tại chỗ.
Lâm Dạ vừa mới khôi phục hơn mười điểm độ bền cũng biến sắc, khống chế Kẻ Sa Ngã nhanh chóng lui về phía sau.
Nhưng đúng lúc này mọi thứ thay đổi đột ngột!
Bức tường nước giống như màn trời phóng lên, ở xung quanh sân xoay tròn tốc độ cao, hình thành một vòng xoáy nước khổng lồ, vây chết bọn hắn ở khu vực trung tâm này.
………
Phong tỏa hoàn toàn!
Trong khoảnh khắc, tình thế trên sân thay đổi nhanh chóng, khiến cho tất cả cơ sư toàn bộ rơi vào bước đường cùng.
Trong đó mấy chiếc người máy thẳng hướng đâm vào màn nước bên ngoài vì muốn dựa vào sức lực xông ra ngoài.
Nhưng khi chạm vào màn nước trong nháy mắt đã bị dòng nước mãnh liệt cuốn lên cao, lại từ trên cao rơi xuống, đập ra một hố sâu thật lớn.
- Chết tiệt! Đây thật sự là một con quái vật độ biến dị 29%?
Vẻ mặt tất cả học viên và tiểu đội mạo hiểm đều thay đổi, tất cả đều dùng hết sức ngăn cản mũi tên nước tiến công, người máy phụ trợ không màng gì cả gia tăng năng lượng phát ra giúp tăng thêm lá chắn cho người máy phòng ngự phía trước.
Toàn bộ cảnh tượng một mảnh hỗ loạn, làm cho các đại biểu tổ chức trong phòng nghỉ nhìn đến nhíu mày.
- Quả nhiên vẫn là thực chiến quá ít, ngay cả loại trình độ này cũng không ứng phó được.
- Với tính năng người máy của bọn hắn, vốn có thể làm tốt hơn.
- Quan tâm thì loạn, dù sao cũng là lần đầu tiên bọn hắn chân chính đối mặt với ngọn nguồn biến dị, có thể làm được mức độ này đã khá tốt rồi.
- Có cần tiến hành cứu viện không? Cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ sẽ xuất hiện thương vong.
Nói xong, mọi người lập tức không khỏi nhìn về phía viện trưởng học viện khu A, trưng cầu ý kiến của hắn.
Viện trưởng nhìn chăm chú màn ảnh một lát, lắc đầu:
- Không cần, trước tiên nhìn xem rồi nói sau.
Dường như là vì đáp lại lời nói của lão, đội ngũ học viên trong hình trải qua lúc ban đầu rối loạn, lại dần dần một lần nữa kết hợp lại.
La Thiên Thắng nhìn thoáng qua điểm sinh mệnh chỉ còn lại một nửa của U Linh Cá Voi, cuối cùng vẻ mặt trầm xuống, quay đầu hướng học viên phía sau hô to một tiếng:
- Tất cả đem năng lượng truyền cho ta!
Dứt lời, trên người Hồng Long Vương của hắn điều khiển phát ra một trận nổ vang, sóng nhiệt mãnh liệt từ trên người người máy phun ra.
Sau đó, ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người nhanh chóng biến hình, nửa thân máy trên đảo mắt biến thành một đài đại pháo đầu rồng, năng lượng đỏ thẫm điên cuồng tập hợp trên họng pháo.
- Đây là Long Viêm Thổ Tức của Hồng Long Vương!
- Nhanh lên! Mau truyền năng lượng cho La thiếu! Rót càng nhiều năng lượng thì uy lực càng lớn!
Các học viên khu A rất nhanh phản ứng lại, nhao nhao tiến lên truyền năng lượng còn lại của người máy mình cho La Thiên Thắng, làm cho tốc độ tập hợp năng lượng trên họng pháo đột nhiên tăng nhanh, cũng thoáng cái khiến cho các đội ngũ khác chú ý.