Nhất là tiểu đội mạo hiểm đối diện, vẻ mặt bọn hắn đều thay đổi. Là phi công trung cấp nên tất nhiên rất rõ uy lực của Long Viêm Thổ Tức, cỗ năng lượng kia một khi bộc phát ra, những người ở ngay phía trước bọn họ tuyệt đối không có cách nào may mắn thoát khỏi.
Tên đó là muốn giết cả bọn họ sao?
- La Thiên Thắng ngươi làm cái gì đó!? Dừng lại!
Trong đội ngũ học viện khu D truyền đến một tiếng quát giận dữ, Thẩm Ngưng Ngọc điều khiển Ám Dạ Yêu Cơ vừa tránh né mũi tên nước vừa lên tiếng ngăn lại.
Nếu như nói trong này ai có thân phận địa vị có thể cùng La Thiên Thắng địch lại, thì Thẩm Ngưng Ngọc chính là một trong số đó.
Cô rất rõ rằng, một khi họng pháo này oanh tạc sẽ tạo ra biết bao nhiêu thương vong.
Cô thân là con gái của Tổng Tư Lệnh, gánh vác trách nhiệm bảo vệ công dân Liên Bang, cho dù như thế nào cũng phải đứng ra ngăn cản!
La Thiên Thắng đang chuẩn bị cho đại pháo Đầu Rồng, thấy cô xuất hiện, vẻ mặt của hắn cũng thay đổi, tập hợp năng lượng chậm lại vài phần.
Nhưng ngay lập tức, vẻ mặt của hắn liền khó chịu.
- Chỉ cần có thể diệt trừ ngọn nguồn thì chút hy sinh này tính là cái gì? Tránh ra cho ta! Nếu không ngay cả cô ta cũng đánh!
- Ngươi!
Thẩm Ngưng Ngọc còn muốn nói thêm gì đó, nhưng một giây sau, bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một đạo âm thanh quen thuộc.
- Được rồi, đã tranh thủ đủ thời gian, trước rời khỏi nơi này rồi nói sau.
Không phải ai khác mà chính là Lâm Dạ vừa mới thoát khỏi phương hướng họng pháo nhắm vào.
Vẻ mặt của lúc này Lâm Dạ cũng không tốt lắm, ánh mắt hắn xuyên thấu qua giao diện điều khiển nhìn về phía Hồng Long Vương đang tập hợp năng lượng ở xa xa.
Nếu không phải Thẩm Ngưng Ngọc tranh thủ thời gian cho bọn hắn, sợ là tên kia ngay cả cơ sư của bọn hắn cũng bắn.
Món nợ này hắn ghi nhớ, cho dù đối phương là con trai của cơ sư tài giỏi nhất, hắn đều phải đòi lại mới được.
- Lâm Dạ, là ngươi?
Thẩm Ngưng Ngọc nghe được âm thanh của hắn, nhất thời kinh ngạc.
Cô nhìn thoáng qua đội ngũ Mạo Hiểm đã rút lui toàn bộ, cũng không dám ở lại lâu nữa, cô liền cùng Kẻ Sa Ngã nhanh chóng chạy trốn.
- Ầm ầm!!
Một tiếng nổ lớn đinh tai nhức óc.
Năng lượng của hơn mười chiếc người máy hợp lại đột nhiên bộc phát, hóa thành một ngọn lửa như muốn phá hủy trời đất từ họng pháo phun ra, đi tới đâu cũng là biển lửa.
Ngọn lửa đỏ thẫm mang theo uy thế không gì sánh kịp lướt lên trời cao, trong một mảnh tia lửa nổ tung, trong nháy mắt xuyên qua thân thể U Linh Cá Voi.
- Vù---
U Linh Cá Voi đau đớn kêu thảm thiết, phát ra một trận âm thanh kịch liệt, làm cho hơi nước trong khu vực biến dị đều theo đó nổi lên gợn sóng mắt thường có thể thấy được.
Cho dù thân ở trong buồng lái, nhưng tất cả mọi người đều cảm giác một cơn đau đớn ở màng nhĩ, thật giống như có một cây kim đâm vào.
- Thành công chưa?
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời bị nhuộm đỏ bừng, điểm sinh mệnh biểu hiện ra bên ngoài đang nhanh chóng giảm xuống.
Đám người La Thiên Thắng vô cùng mừng rỡ, đối với uy lực của một kích này vô cùng tự tin hoàn toàn có thể làm U Linh Cá Voi bị thương nặng thậm chí chết.
Đến lúc đó cho dù các đội khác có cố gắng thế nào, người thắng cuối cùng của cuộc thi lần này vẫn là học viện khu A của bọn hắn!
- Không đúng, hình như còn chưa chết!
Một tiếng kêu sợ hãi bỗng nhiên vang lên trong đám đông.
Sau khi điểm sinh mệnh của U Linh Cá Voi giảm xuống còn 10%, lại dừng lại, nó vẫn lưu lại một hơi.
- Vậy mà không chết?
- Điểm sinh mệnh này cũng quá ngoan cường đi?
- Nhanh lên! Mau công kích, tuyệt đối không thể để nó khôi phục lại!
Trong nháy mắt, tiếng động cơ nổ vang lên lần nữa, từng chiếc người máy còn có năng lực chiến đấu đột nhiên lao ra, đối với U Linh Cá Voi bị thương nặng triển khai một vòng tiến công mãnh liệt.
Vẻ mặt của nhóm La Thiên Thắng âm trầm, rõ ràng không ngờ lại là loại kết quả này.
Vừa muốn xông lên, lại phát hiện năng lượng của người máy đã bị một kích vừa rồi rút sạch, nhất thời cung cấp năng lượng sinh mệnh vội vàng bổ sung lại.
Lâm Dạ nhìn thấy một màn này nở nụ cười, lập tức quay đầu nhìn về phía Thẩm Ngưng Ngọc.
- Ta có thể ngăn trở công kích của nó, cô gọi vài người tới hỗ trợ.
Hiện giờ, U Linh Cá Voi đã bị thương nặng, uy hiếp đối với hắn đã không còn như trước, cơ hội tốt như vậy hắn há có thể buông tha.
Thẩm Ngưng Ngọc thấy hắn nói như vậy cũng không chút do dự, trầm giọng hô to với các học viên khu D bên cạnh:
- Chúng ta phụ trách kiềm chế cá voi, cần vài người đến hỗ trợ!
Cô là người của Thẩm gia, nên uy tín ở khu D vẫn rất cao.
Âm thanh vừa hạ xuống, lập tức có không ít học viên bước ra.
- Chị Thẩm, ta đến đây, ta sẽ giúp cho các người.
- Đây không phải là người dẫn đầu vừa rồi ngăn cản cá voi công kích sao? Ta cũng đến hỗ trợ!
- Mẹ nó thật đúng là Kẻ Sa Ngã kia, đại ca bọn ta cũng muốn gia nhập!
- Hỏa lực yểm hộ giao cho chúng ta đi, lần này nhất định phải để cho bọn hắn nhìn xem sự lợi hại của khu D chúng ta!
Các học viên rất nhanh đã nhận ra người máy Lâm Dạ điều khiển, cả đám vừa khiếp sợ vừa hưng phấn.
Trong nháy mắt, gần như hơn một nửa học viên đã đi tới bên cạnh hai người, lấy bọn hắn làm trung tâm hình thành một đội ngũ khổng lồ.
Những phi công phòng ngự kia càng kích động tiến đến bên cạnh Lâm Dạ, muốn cùng Lâm Dạ kề vai chiến đấu, quan sát thủ đoạn phòng ngự của hắn ở cự ly gần, cho dù chỉ là học sơ sơ cũng được.
- Lên!
Lâm Dạ không nói nhảm, trực tiếp điều khiển Kẻ Sa Ngã hướng U Linh Cá Voi vọt tới.
Ám Dạ Yêu Cơ của Thẩm Ngưng Ngọc như hình với bóng đi theo hắn.
Mà trên đường chạy, từng cái lá chắn máy móc bay xuống, bọc lá chắn cho hai người còn có những người máy cận chiến khác bên cạnh.
Rầm rầm!
U Linh Cá Voi chú ý tới đội ngũ của bọn hắn, cái đuôi khổng lồ khuấy động mưa giơ từ trên trời giáng xuống, đột nhiên bắn xuống bọn hắn.