Nghe Dương Thiết Quân hỏi, cô cũng thoáng cái phản ứng lại.
- Nhìn cái gì mà nhìn, đi làm việc của ngươi đi!
Cô trừng mắt nhìn hắn một cái rồi đóng giao diện lại, xoay người rời khỏi, bước đi so với vừa rồi còn vội vàng hơn vài phần.
Dương Thiết Quân nhìn phương hướng hai người rời khỏi rồi gãi gãi cái đầu trọc, cuối cùng cũng đành không thú vị rời khỏi.
Đây là chuyện gì vậy?
Viên Trăng Máu trở lại chỗ ở, rất nhanh đã đóng cửa phòng và kéo rèm cửa sổ lại, cô mang theo tâm trạng thấp thỏm đi tới bên giường.
Sau khi hít sâu một hơi mới run rẩy mở tài liệu đội trưởng vừa gửi tới.
【Xác nhận vân tay thành công, đang quét danh tính.】
【Quét danh tính thành công, đã mở khóa tệp tin.】
Cùng với từng tiếng nhắc nhở, Viên Trăng Máu kinh ngạc phát hiện kết nối của mình với mạng thông tin Liên Bang lại bị trực tiếp cắt đứt.
Có điều cô cũng không quan tâm nhiều như vậy.
Bởi vì lúc này cô đã bị một hàng chữ nhỏ trên giao diện hấp dẫn, vẻ mặt kinh ngạc.
- Hợp nhất gen là phương pháp duy nhất có thể giải quyết ô nhiễm biến dị, trước khi đi con đường này phải suy nghĩ rõ ràng.
Vừa đọc xong thì tài liệu đã tự động bị tiêu hủy, mạng lưới Liên Bang bị ngắt kết nối cũng kết nối lại, thật giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Nhưng vẻ mặt của Viên Trăng Máu lại không ngừng thay đổi, giống như đang cân nhắc.
Nó thậm chí có thể khiến cô rơi vào vực sâu không đáy, trở thành tội nhân của Liên Bang.
Nhưng sau khi yên lặng một hồi thì vẻ mặt cô bắt đầu trầm lại, bấm số điện thoại phía trên.
- Đội trưởng, nói cho ta biết biện pháp cụ thể.
- Quyết định xong chưa?
Ở một chỗ âm u nào đó ở bên kia, đội trưởng hậu cần khẽ thở dài, nhưng lại không cảm thấy ngoài ý muốn.
Chính hắn chẳng phải cũng vì một tia khả năng này mới giúp vị kia làm việc trên mặt đất à?
Trong lúc tự giễu cợt, hắn chậm rãi vén cổ áo lên.
Lộ ra một mảnh thịt bị biến dị dữ tợn đáng sợ trên ngực, rõ ràng đã xâm nhập vào trái tim không cách nào tiến hành thay thế như chân tay giả nữa!
…
Phía bên kia.
Thành phố mặt đất phía Bắc khu A01.
Buổi trưa vừa qua, văn phòng đóng quân của Quân đoàn số một cũng đã đông kín phi công từ khắp nơi đến đây tìm hiểu tình huống, chuẩn bị chiến đấu ở tiền tuyến.
Mà Lâm Dạ nhận được tin tức, tất nhiên cũng ở trong đó.
- Ta không nhìn nhầm chứ? Trong quá trình chuẩn bị cho mặt trận, tất cả các công lao được nâng lên 20%?
- Ngay cả phần thưởng tham gia chiến dịch tiêu diệt cũng chính thức tăng lên hai phần! Lần này Liên Bang phải bỏ nhiều tiền rồi.
- Không bỏ tiền có thể được không? Hiện tại sinh vật biến dị đang tiến hóa nhanh như vậy, phải tăng nhanh thực lực tổng thể của các phi công mới được.
- Thoải mái rồi, gần đây ta đang định đi tiền tuyến bên kia xem thử, không ngờ lại vừa vặn bắt kịp loại chuyện tốt này.
Các phi công tụ tập xung quanh bảng thông báo khổng lồ của văn phòng, nhìn từng phần thưởng được liệt kê ở trên, nghị luận sôi nổi.
Ngay cả Lâm Dạ đứng trong đám người đó cũng bị Liên Bang làm cho kinh hãi.
Tất cả phần thưởng và công lao đều tăng lên 20%, đối với toàn bộ quần thể phi công khổng lồ như Liên Bang mà nói thì đây cũng không phải là một con số nhỏ.
Nhưng nhẫm lại cũng đúng.
Hiện giờ s vật biến dị tiến hóa, sinh vật biến dị cấp bậc cao càng ngày càng nhiều, đây chính là cơ hội tốt để quần thể cơ sư tích lũy tài nguyên.
Điều này cho dù là đối với chính phủ hay đối với công dân thì đều là quan hệ cùng có lợi, còn có thể tăng lên thực lực tổng thể của Liên Bang, cớ sao không làm?
Lâm Dạ chỉ đơn giản hiểu rõ đã đi về phía chỗ báo danh ở bãi đất trống xa xa, chuẩn bị vài ngày nữa cùng đại bộ đội xuất phát đi tiền tuyến xem thử.
Đừng hỏi tại sao hắn không đi qua đó một mình?
Đó không phải là vô nghĩa à?
Tiền tuyến cách khu thành phố mấy trăm ngàn km, trên đường đi thậm chí sẽ xuất hiện sinh vật có độ biến dị trên 30%, một phi công trung cấp như hắn đi qua căn bản là chịu chết.
Vẫn là đi theo bộ đội cùng nhau xuất phát ổn thỏa hơn một chút.
Cho nên rất nhanh hắn đã đi tới văn phòng vô cùng náo nhiệt, chuẩn bị hiểu rõ tình huống.
- Là ngươi?
Nhưng không ngờ, chưa đợi hắn tiến lên thì một giọng nói âm trầm đã đột nhiên vang lên ở bên cạnh.
Lối vào nơi đóng quân của bộ đội người máy, La Thiên Thắng đang mang theo một tiểu đội đứng ở nơi đó, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
- Ngươi cũng ở đây à?
Hai mắt Lâm Dạ nheo lại, không ngờ lại đụng phải tên này ở loại nơi này.
Hắn vẫn còn nhớ rõ ràng hình ảnh lần trước đối phương muốn kích pháo bắn vào hắn và Cá Voi U Linh.
- Đây là điểm đóng quân của bộ đội người máy số 1, ta đương nhiên sẽ ở đây, ngươi tới đây chuẩn bị cùng bộ đội đi tiền tuyến đúng không?
Khóe miệng La Thiên Thắng lộ ra một nụ cười.
Hắn tuy rằng ghen ghét Lâm Dạ, nhưng vẫn chưa biểu lộ ra ngoài.
Nếu không phải Lâm Dạ biết rõ tính cách của hắn, lại hiểu được quan sát vẻ mặt thì chỉ sợ thật đúng là sẽ bị vẻ bề ngoài này của hắn lừa gạt.
Tên này chính là hổ mặt cười, xem ra sau này phải chú ý một chút mới được.
Nghĩ đến đây, Lâm Dạ nhất thời hỏi ngược lại:
- Người tới nơi này ai không phải vì đi tiền tuyến? Ngươi không biết sao?
- Ồ? Phải không?
Trong mắt La Thiên Thắng hiện lên vẻ lạnh lẽo, tiếp theo lại đột nhiên nở nụ cười.
- Bên kia tiền tuyến có độ biến dị thấp nhất đều là 30%, phi công trung cấp vẫn không nên đi qua thì tốt hơn, cũng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi.
Nói xong, còn nhìn thoáng qua người phụ trách đăng ký phía sau Lâm Dạ.
Không biết là nói với Lâm Dạ hay là nói với người phía sau hắn.
Lâm Dạ quay đầu nhìn về phía người phụ trách kia, đã thấy đối phương lộ ra vẻ khó xử.
- Cái này… Phi công trung cấp quả thật không thích hợp đi tiền tuyến, cho nên mời ngươi thăng lên cao cấp sau này lại tới đi.
Trong lòng Lâm Dạ trầm xuống.
Nhanh như vậy đã không nhịn được ngáng chân hắn à?
Tuy nói bên kia tiền tuyến thấp nhất đều là 30%, nhưng Liên Bang lại không có quy định rõ ràng phi công trung cấp không thể đi, nhiều lắm chỉ là cảnh cáo hoặc đề nghị mà thôi, tuyệt đối sẽ không trực tiếp từ chối như vậy.