Cho nên bọn họ đã sớm coi Lâm Dạ là thần tượng của mình.
Bây giờ nhìn thấy thần tượng bị khi dễ, bọn hắn sao còn có thể ngồi yên được, ai nấy đều đứng ra.
Đừng nói.
Thể hình cao lớn phổ biến của phi công phòng ngự, xếp chồng lên nhau xuất hiện vẫn rất dọa người, thoáng cái đã trấn trụ người phụ trách kia.
Hắn lau mồ hôi trên trán một cái, không ngờ phía sau Lâm Dạ lại có năng lượng lớn như vậy.
Để Thẩm gia tiểu thư tự mình ra mặt thì không nói đi, còn có nhiều đệ tử thượng tầng làm chỗ dựa như vậy.
Hắn nào dám đắc tội bọn họ vội vàng nói:
- Đó là đương nhiên, chúng ta cũng chỉ là giải quyết công việc, nhắc nhở hắn tiền tuyến nguy hiểm mà thôi, cũng không nói không cho đi.
- Vậy mới đúng chứ.
Các học viên hệ phòng ngự nhếch miệng nở nụ cười, phối hợp với vẻ mặt của bọn họ, nói là toàn bộ là ác nhân cũng không quá đáng, cũng làm cho Lâm Dạ xem trọng bọn họ hơn.
- Cảm ơn, lần này coi như ta nợ các ngươi một ân huệ.
Hắn mở miệng.
- Chút chuyện nhỏ, bình thường ta không quen với tên ỷ thế hiếp người này.
- Đúng vậy, cũng may ta phát hiện nhanh tới đây thông báo cho mọi người.
- Lâm Dạ, ngươi nói với chúng ta lời này cảm giác rất xa lạ.
- Nếu không có gì vậy chúng ta đi trước, hình như đạo sư đang gọi chúng ta.
Nói xong, các học viên nháy mắt với nhau.
Sau đó vội vàng xoay người rời khỏi, chạy về phía đại bộ đội học viện, đảo mắt cũng chỉ còn lại hai người Lâm Dạ và Thẩm Ngưng Ngọc đứng tại chỗ.
Đám người này, đi cũng quá đúng hướng rồi.
Lâm Dạ có chút dở khóc dở cười.
Có điều đúng lúc hắn có chút việc muốn hỏi, quay đầu nhìn về phía Thẩm Ngưng Ngọc.
- Cô biết chuyện của La đoàn trưởng không?
- Ngươi hỏi chuyện này làm gì?
Thẩm Ngưng Ngọc giật mình một chút, sau đó hạ thấp âm thanh:
- Quả thật biết một chút, nhưng vì trấn an lòng người nên phía trên không cho truyền ra ngoài.
Lâm Dạ nghe vậy thì vẻ mặt khẽ thay đổi.
Quả nhiên.
Mọi thứ không đơn giản như hắn nghĩ.
- Chuyện cụ thể thì ta cũng không rõ lắm, chỉ nghe nói là lần này xuất hiện sinh vật biến dị mức độ ô nhiễm rất cao, không chỉ La đoàn trưởng bị thương mà phía dưới còn có không ít phi công cấp cao bị nhiễm trùng xảy ra dị biến, có lẽ.
- Có lẽ cái gì?
- Có thể phải tiến hành cắt cụt chân tay, thay thế chân tay giả máy móc.
Thẩm Ngưng Ngọc thở dài một tiếng, đối với ô nhiễm biến dị, cô là người có cảm xúc nhất, dù sao thì hiện tại mẹ cô cũng bởi vì chuyện này mới nằm trên giường bệnh.
Hơn nữa ô nhiễm đã lan đến gần tim phổi, chỉ có thể thông qua dụng cụ và thuốc để ức chế, cho dù cắt cụt chân tay cũng căn bản là vô ích.
- Bị nhiễm bệnh chưa?
Lâm Dạ cúi đầu, vẻ mặt ngưng trọng.
Ô nhiễm biến dị luôn luôn là một cái gì đó mà tất cả các có sư sợ hãi.
Một khi bị khí tức biến dị mạnh hơn gen bản thân xâm nhập vào trong cơ thể, sẽ nhanh chóng phá hư tế bào cơ thể con người, thậm chí làm cho gen xảy ra biến dị trở thành quái vật biến dị.
Cũng giống như bệnh nan y kiếp trước của hắn, đến bây giờ vẫn chưa nghiên cứu ra thuốc hoặc thủ đoạn có thể trị liệu biến dị.
Chờ đã, chờ đã.
Biến dị vào cơ thể.
Có phải cũng giống như hắn hấp thu năng lượng biến dị hay không?
Bỗng nhiên ánh mắt Lâm Dạ chợt lóe lên, nghĩ đến một khả năng.
Nếu hắn có thể trực tiếp hấp thu năng lượng biến dị, đó có phải đại biểu là hắn cũng có thể rút năng lượng biến dị đã xâm nhập vào trong cơ thể người khác ra, từ đó đạt tới hiệu quả trị liệu hay không?
Nếu như thật sự có thể, vậy thì quá tuyệt vời.
Bởi vì điều này chứng tỏ, kỹ thuật hợp nhất gen mới là thủ đoạn duy nhất để trị ô nhiễm biến dị, chẳng qua là chưa có ai thành công mà thôi.
Hoặc nói cách khác.
Những gen bị nhiễm bệnh kia vẫn chưa lột xác đến mức như hắn, có thể hấp thu năng lượng biến dị!
Đây là một tin tức rất quan trọng.
Xem ra sau này phải tìm cơ hội thử mới được, có lẽ có thể trở thành tiêu chuẩn để hắn sống sót ở thế giới này cũng nói không chừng.
- Sao thế? Có gì không đúng sao?
Thẩm Ngưng Ngọc phát hiện hắn khác thường, mở miệng hỏi.
- Không có gì, ta chỉ nghĩ đến một số chuyện mà thôi.
Lâm Dạ ngẩng đầu lên:
- Nghe nói tiền tuyến bên kia vô cùng nguy hiểm, các người phải cẩn thận một chút.
- Ngươi cũng vậy.
Thẩm Ngưng Ngọc cười nhạt một tiếng.
Nghe ai đó hét lên từ xa và cuối cùng nói:
- Chúng ta đã sẵn sàng để bắt đầu, ngươi có muốn đi cùng không?
- Không được, ta dự định trở về chuẩn bị rồi ngày mai mới xuất phát.
- Được rồi, vậy gặp nhau ở tiền tuyến.
Nói xong, hai người lập tức chia tay nhau.
Có thao tác này, người phụ trách kia cũng không dễ làm khó Lâm Dạ nữa, rất nhanh làm xong đăng ký thân phận cho hắn, có thể xuất phát ra tiền tuyến với bộ đội bất cứ lúc nào.
Mắt thấy mặt trời dần dần lặn về phía tây, Lâm Dạ cũng không ở lại lâu nữa xoay người rời khỏi văn phòng.
Một giờ sau.
Hắn điều khiển Kẻ Sa Ngã trở về chỗ ở của mình.
Cầm Hạch Tâm Năng Lượng mà thời gian gần đây kiếm tiền mua được, một đường vượt qua quốc lộ đi tới nơi hoang dã ngoài thành, bắt đầu chuẩn bị trước khi hấp thu.
Một tháng nay, tuy tốc độ kiếm tiền của hắn không khoa trương như trong cuộc thi săn bắn, nhưng cũng kiếm được gần 200 ngàn đồng Liên Bang.
Trừ đi chi phí hằng ngày, số tiền còn lại được hắn sử dụng để mua Hạch Tâm Năng Lượng, tổng cộng mười bảy cái.
Sở dĩ không phải là hai mươi cái đó là bởi vì hắn mua mức độ biến dị đều là 26%, giá cả tương đối đắt hơn một chút.
Mà bây giờ, hắn cũng đã thức tỉnh gen đến 26%!
Đây…
Là thành quả của những nỗ lực của hắn trong một tháng qua.
Nếu như bị đám người thượng tầng kia biết được chuyện này, khẳng định sẽ kinh ngạc rớt cằm.
Bởi tốc độ tốc độ tăng lên như thế này đã vượt qua các tinh anh bình thường ở thượng tầng.
- Tính cả những hạch tâm này, hẳn là còn có thể tăng thêm 1%.
Lâm Dạ nhẹ giọng lẩm bẩm, cầm lấy một Hạch Tâm Năng Lượng, rất thuần thục giải phóng năng lượng.