Máy Móc Toàn Cầu Tiến Hóa (Dịch Full)

Chương 241 - Chương 242 - Bên Trong Băng Sơn (1)

Chương 242 - Bên Trong Băng Sơn (1)
Chương 242 - Bên Trong Băng Sơn (1)

Tuy nhiên.

Mới vừa vui mừng không tới hai giây, khí lạnh biến dị kia đã theo dây thần kinh nối vào trong cơ thể hắn.

Ầm ầm!

Lâm Dạ chỉ cảm thấy trong cơ thể nổ vang một trận, khí lạnh mãnh liệt mênh mông từ tứ chi của hắn bao trùm toàn thân, làm cho hắn như rơi xuống hầm băng.

Lực lượng cuồng bạo đó giống như một thanh băng đao, điên cuồng xé rách lục phủ ngũ tạng của hắn, làm cho khuôn mặt hắn vặn vẹo gân xanh nổi lên.

Thân thể cũng run rẩy kịch liệt không khống chế được.

Thật là một năng lượng khủng khiếp!

Năng lượng này đã vượt xa sinh vật cấp Thống Soái bình thường.

Cho dù hắn sớm có chuẩn bị tâm lý nhưng hai mắt vẫn tối sầm, suýt nữa ngã xuống.

Nhưng hắn lại cố nén chống đỡ.

Bởi vì hắn rất rõ ràng, năng lượng này chính là đến từ sinh vật cấp Quân Vương, sự tồn tài không thể đạt được.

Nếu như có thể hấp thu toàn bộ, chắc chắn có ích rất lớn đối với hắn.

- Ngươi không sao chứ?

Thấy Kẻ Sa Ngã hắn điều khiển lảo đảo trên không trung, giống như sắp rơi xuống, lập tức có một vị phi công điều khiển người máy nghênh đón.

- Ta không sao, hắn bị thương rất nặng, đưa hắn đi trị liệu trước đi.

Lâm Dạ miễn cưỡng từ trong miệng nói ra một câu.

- Giao cho ta là được, ngươi trước tiên mau nghỉ ngơi một chút đi.

Người nọ phản ứng lại, lập tức nhận lấy người máy vỡ nát trong tay hắn, trước khi đi lại quay đầu nhìn thoáng qua Kẻ Sa Ngã, trong lòng kính nể không thôi.

Thì ra người tàn nhẫn này cũng biết mệt mỏi.

Nhưng cho dù như vậy hắn vẫn việc nghĩa không từ, vọt vào trong đống quái vật giảm bớt áp lực cho mọi người, còn mang thân thể mệt mỏi như vậy cứu người trở về.

Thật là một người tốt.

Sao mà trên thế gian này có thể có một người vị tha như vậy chứ.

???

Vẻ mặt Lâm Dạ đầy dấu chấm hỏi, hắn không rõ vì sao người này quay đầu lại nhìn hắn, nhưng cũng không có tâm tư để ý những chuyện này.

Đau đớn kịch liệt làm cho hắn ngay cả phi hành cũng vô cùng khó khăn, lảo đảo sắp gục xuống, từng chút từng chút cắn nuốt khí lạnh khủng bố trong cơ thể.

Không biết đã qua bao lâu.

Đợi đến khi hắn tiêu hóa sạch sẽ tất cả năng lượng, cả người bỗng nhiên chấn động.

【Tăng cường độ gen, thức tỉnh gen hiện tại: 38%】

Lại tăng lên!

Quả nhiên không hổ là năng lực cấp Quân Vương.

Ngẩng đầu nhìn về phía Băng Vương Long đang kịch chiến với bộ đội tinh anh trên bầu trời, Lâm Dạ liếm liếm đầu lưỡi.

Nếu như hắn có thể nuốt hết tất cả năng lượng trên người con quái vật này, có phải là có thể trực tiếp thức tỉnh đến hơn 50% hay không?

Tất nhiên.

Hắn chỉ dám suy nghĩ mà thôi.

Chỉ riêng năng lượng còn sót lại cũng đã làm cho hắn thiếu chút nữa chịu không nổi, một ngụm ăn hết năng lượng tuyệt đối sẽ bạo thể mà chết.

- Nhưng mà.

- Bản thể không được thì năng lượng còn sót lại vẫn được chứ?

Sau khi ăn được vị ngọt, Lâm Dạ cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, hắn lại bay lên trời cao, tiếp tục cứu viện những phi công tinh anh trọng thương rơi xuống ở xung quanh băng sơn.

Chỉ cần trên người có lưu lại khí lạnh biến dị hắn đều tìm một chỗ không có người chú ý hấp thu, sau đó đưa đến bộ đội y tế tiến hành trị liệu.

Thân ảnh bận rộn qua lại kia cũng dần dần khiến cho các phi công chú ý.

- Không ngờ hắn lại một mình vọt vào trong đám Dực Long kia cứu người, nhân cách chính trực cỡ nào.

- Còn tưởng rằng hắn là người lạ không vào, quả nhiên trên đời này vẫn còn nhiều người tốt.

- Vừa rồi ta thấy thấy thân người máy của hắn lắc lư vô cùng kịch liệt, có phải quá miễn cưỡng hay không?

- Đều mệt thành như vậy còn cứu người, chúng ta còn có lý do gì để nghỉ ngơi?

- Nói không sai, đi, làm gỏi những quái vật kia!

- Xông lên! Tuyệt đối không được để những quái vật kia tới gần!

Trong tiếng gầm giận dữ, các phi công đang nghỉ ngơi ở phía sau nhao nhao lao ra khỏi nơi đóng quân.

Bộ dáng khí thế hào hùng kia nhất thời làm cho bộ đội người máy phía trước ngạc nhiên quay đầu lại, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Có điều cũng chính là bởi vì khí thế này mà sinh vật biến dị vây quanh lại dần dần bị ép lui, chặn toàn bộ chúng nó ở bên ngoài núi tuyết.

Lâm Dạ cũng mượn cơ hội này đi lại khắp nơi cắn nuốt vô số năng lượng biến dị của Băng Vương Long, thành công tặng độ thức tỉnh gen đến 39%, khoảng cách cấp Thống Soái chỉ cách một bước.

Tuy nhiên.

Ngay khi hắn tinh thần hăng hái chuẩn bị mượn cơ hội này trùng kích 40% thì một người máy đột nhiên ngăn cản đường đi của hắn.

- Lâm Dạ, cuối cùng tìm được ngươi rồi!

Trong buồng lái truyền đến một câu hỏi lo lắng.

- Có chuyện gì sao?

Lâm Dạ nghi hoặc nói.

Hắn nhớ rõ đối phương hình như là một phi công phòng ngự trong học viện khu D, lúc trước ở trong đội ngũ học viện nói qua mấy câu.

- Chị cả, không phải.. Là bạn học Thẩm vừa mới nhận được tin tức nói trên băng sơn có thứ trị liệu nhiễm trùng biến dị thì một mình điều khiển người máy xông lên!

- Ngươi nói gì?

Lâm Dạ nhướng mày.

Hiện tại trên băng sơn chính là lúc chiến đấu kịch liệt nhất với sinh vật cấp Quân Vương, phi công cao cấp tùy tiện đi lên chỉ có một con đường chết, dư âm công kích cũng có thể phá hủy người máy.

Chẳng lẽ cô gái kia không muốn sống sao?

- Được, ta lên tìm cô ấy trước, ngươi mau đi thông báo cho đạo sư của các người đi.

Nói xong hắn lập tức điều khiển Kẻ Sa Ngã phóng lên trời, bay về phía băng sơn.

Cho tới bây giờ, Lâm Dạ chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày hắn mạo hiểm vì phụ nữ.

Có lẽ bởi vì từ trước đến nay là đồng nghiệp, hoặc có lẽ là bởi vì hai cái bánh bao hôm đó, tóm lại hắn không thể làm như không thấy.

Chỉ hy vọng cô gái kia đừng quá ngốc xông vào trong trận chiến cấp Quân Vương đi.

Dù sao hắn cũng nghe nói, hiện tại, mẹ của Thẩm Ngưng Ngọc là bởi vì nhiễm trùng biến dị nằm trên giường bệnh, với tính tình của cô thật đúng là có khả năng làm ra loại chuyện ngu ngốc này.

Nhưng ngay sau khi hắn rời khỏi không lâu.

Học viên cũng trở về căn cứ, đi vào một góc không ai để ý tới.

Chờ ở nơi đó rõ ràng là La Thiên Thắng từng có xích mích với Lâm Dạ!

Bình Luận (0)
Comment